Nam Nhân Của Người Khác, Thực Sự Ngon Miệng

Chương 3: Hư hỏng (H)

Lăng Hạo Nhiên đùa nghịch cơ thể cô không ngừng, bàn tay chậm rãi kéo qυầи ɭóŧ nhỏ xuống. Thư Nghiên miệng không nói nhưng toàn bộ thân thể đều lộ ra dáng vẻ sốt ruột, hai chân duỗi thẳng khiến hắn có thể một đường thông thuận không bị ngăn trở mà tiến vào.

Qυầи ɭóŧ hoàn toàn bị kéo xuống, hắn nhanh chóng ném nó tới góc tường. Âm huyệt non mịn sạch sẽ như trẻ sơ sinh không còn bị ngăn trở lồ lộ hiện ra trước mắt hắn. Ngón tay hắn đẩy môi âʍ ɦộ đầy đặn, chậm rãi thăm dò thịt non bên trong. Lăng Hạo Nhiên cẩn thận quan sát, nhịn không được hé ra đầu lưỡi liếʍ một chút.

Ánh mắt chăm chú của hắn còn khiến cô mắc cỡ hơn cả việc trực tiếp cắm vào. Thư Nghiên khẽ cắn cắn môi, mở to mắt nũng nịu nhìn hắn.

Không ngờ bên trong quá ngọt, chỉ chạm vào một chút đã khiến vật bên dưới Lăng Hạo Nhiên bành trướng.

Hắn tham lam mà mυ'ŧ, bày ra vẻ mặt muốn hút sạch dâʍ ŧᏂủy̠ bên trong.

Cơ thể cô bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ từ trong ra ngoài, căn bản Thư Nghiên không thể khống chế, phiến mông căng tròn không ngừng kề sát môi hắn.

Cả người khô nóng tỏa ra mùi thơm, cơ thể ướt sũng làm áo ba lỗ màu trắng càng trở nên trong suốt. Tiểu huyệt phấn nộn bớt đi một phần trở ngại càng hiện ra vẻ mượt mà kiều diễm.

Lăng Hạo Nhiên nhìn chằm chằm dung nhan mê người lúc này của cô, đôi tay không chịu an phận xoa bóp bầu vυ' căng tròn, ngón tay mạnh mẽ kìm kẹp đầṳ ѵú.

“A… ưm… không, anh rể… đừng làm vậy, núʍ ѵú ngứa quá, không muốn…”

Thư Nghiên bày ra khuôn mặt ủy khuất, cả người không ngừng vặn vẹo, đôi tay bám chặt vào tóc Lăng Hạo Nhiên lại chỉ như âu yếm, cơ thể thoải mái tới mức vô lực.

Lăng Hạo Nhiên cảm thấy như mình vừa uống một bụng xuân dược, nghe âm thanh ngọt nị cuuar cô như một loại dụ dỗ. Vốn hắn còn định chờ thêm, nhưng vật phía dưới nóng bóng cứng rắn, căn bản không có biện pháp tiếp tục chịu đựng.

Hơi thở của hắn dần trở nên nặng nề, chậm chạp ngẩng đầu nhìn, thân thể quỳ thẳng tắp giữa hai chân cô, nhanh chóng cởϊ qυầи đùi móc ra côn ŧᏂịŧ cường tráng, nhẹ nhàng cọ lên môi âʍ ɦộ: “Thư Nghiên, không sao đâu, thứ này của anh đi vào trong là tốt rồi...”

Thiên Nghiên thoải mái đến mức hàm răng gắt gao cắn chặt, con mắt híp lại vẫn không nhịn được trộm nhìn.

Anh rể đúng là kẻ xấu xa, mỗi đường gân xanh trên cự vật đều nổi lên vô cùng rõ ràng, cơ hồ không nhịn được muốn lập tức khiến cô lên mây.

Đôi mắt cô nhìn chằm chằm cự vật nóng rực, chọc đến mức Lăng Hạo Nhiên không nhịn được ý cười, bàn tay thô to nắm chặt hai đùi cô, ép nó kẹp chặt dươиɠ ѵậŧ, động tác thực giống rút ra thọc vào bên trong hoa huyệt: “Sao vậy? Thư Nghiên không tin anh sao?”

Thư Nghiên không dám nhìn hắn, chỉ cảm thấy qυყ đầυ nằm giữa hai đùi mình vô cùng nóng bỏng, miệng huyệt bên dưới càng kêu gọi không ngừng, muốn lập tức được ăn dươиɠ ѵậŧ to lớn của anh rể.

Đôi môi đào mím lại, cơ thể cô đã khó chịu tới cực điểm, thế nhưng tự nói ra mấy lời đó cũng quá xấu hổ: “Ưm… không, không phải đâu anh rể, Nghiên Nghiên tin anh, chỉ là cắm vật đó vào thôi, ân…Nghiên Nghiên không biết…”

Nhìn bộ dáng xấu hổ ngoan ngoãn của cô càng làm côn ŧᏂịŧ sưng to. Lăng Hạo Nhiên nhếch khóe miệng, không nhiều lời nữa, đem đồ vật dưới thân mình cọ xát càng nhanh, nhiệt độ xung quanh như đột ngột tăng cao.

Âm huyệt cùng côn ŧᏂịŧ vừa khẽ chạm đều khiến cả hai tê dại như có luồng điện chạy qua trong người. Tê tê, ngứa ngứa…

Dâʍ ŧᏂủy̠ ồ ạt chảy khiến côn ŧᏂịŧ càng thuận lợi tiến vào bên trong.

Không được, thật sự không được, tiểu huyệt căn bản không nghe lời cô. Hiện tại nó chỉ muốn côn ŧᏂịŧ lớn cắm vào, những thứ khác đều mặc kệ.

Thư Nghiên rốt cuộc cũng không ngăn được, lớn tiếng rêи ɾỉ: “Ưm ưm, anh rể hư, không cần, cầu xin anh, mau đem côn ŧᏂịŧ nhét vào bên trong đi, mau cắm Nghiên Nghiên…”

Cuối cùng Lăng Hại Nhiên cũng cảm thấy mĩ mãn, côn ŧᏂịŧ thô tráng đùa nghịch cọ cọ bên môi âʍ ɦộ, hai tay không ngừng vuốt ve.

Thư Nghiên một chút lại một chút vặn vẹo eo nhỏ, âm huyệt mấp máy như thở hổn hển, phảng phất muốn nói đừng đùa nữa mà mau chóng đem côn ŧᏂịŧ nhét vào bên trong.

Đồng dạng dươиɠ ѵậŧ lớn sớm đã chờ không kịp, mười phần muốn thẳng tiến vào bên trong.

Qυყ đầυ cọ sát bên ngoài miệng huyệt một hồi, rồi đột ngột đâm ngập vào bên trong.

Vách thịt được dâʍ ŧᏂủy̠ bôi trơn tới thông thuận, cự vật chỉ mới tiến đến đã bị hút thật mạnh.

Căn bản không thể chần chờ được nữa, Lăng Hạo Nhiên nắm chặt đôi chân tuyết trắng, vòng eo mạnh mẽ hữu lực không ngừng nhấp nhô, khiến dươиɠ ѵậŧ thô to thẳng tắp tiến vào tâm môi.

“A a~” Thư Nghiên ngâm nga một tiếng, nhưng nhanh chóng khẩn trương che kín cái miệng nhỏ, sợ kinh động tới chị gái trên tầng.

Rốt cuộc cũng được thỏa mãn. Côn ŧᏂịŧ to lớn của hắn lấp đầy cái lỗ như an ủi.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~