Truyện Kinh Dị Ngắn

Chương 104: C104: End.com P.11(quá Khứ)

-"Xin lỗi Linh, nhưng người tớ thích là Trinh."

-"Hả...?"

-"Người tớ thích là Trinh và cậu ấy đã hứa sẽ giúp tớ nên giờ, tớ không cần cậu nữa"

-"Nhưng thậm chí 2 người còn chẳng thân nhau mà."

-"Tình yêu mà ,ai biết được, tớ sẽ cùng cậu ấy nghiên cứu về end, giờ cậu về được rồi"

-"Cậu..."

Linh định phản ứng lại nhưng nhìn ánh mắt lạnh lùng của Vũ, cô biết có làm gì cũng vô ích. Linh buồn bã ra về.

-"Cậu chắc chắn về chuyện này chứ Vũ..."

Trinh tiến tới kề sát mặt vào tai Vũ thì thầm.

-"Ừ, chắc chắn"

-"Tốt lắm,đúng là chàng trai tốt, tớ sẽ giúp cậu tìm ra bí mật về end"

..............................................................

Mở choàng mắt Vũ nhận ra mình đang ở phòng khách nhà cậu. mọi thứ sáng sủa và sạch sẽ khác hẳn với ngôi nhà lạnh lẽo ,cô đơn mà vũ đang ở.

-"Cái ..."

Vũ giật mình vì cơ thể cậu tự chuyển động, Vũ không thể nào kháng cự lại được,thứ gì nhất mà Vũ còn kiểm soát được là suy nghĩ

Vũ hướng về nhà bếp.Nơi mà cậu nhìn thấy hình bóng tưởng chừng cậu đã quên mất.

-"MẸ!!!"

Là mẹ Vũ bà ấy đang làm thức ăn

-"Mẹ...mẹ ơi"- Miệng Vũ cũng tự chuyển động

-"Gì thế con?"

-"Bố đâu hở mẹ"

-"Mẹ không biết,chắc vẫn còn trong phòng làm việc. Mà...thức ăn cũng sắp xong rồi, con gọi ông ấy giúp mẹ nhé"

-"Vâng"

Vũ chạy về hướng phòng làm việc của bố cậu, con đường dẫn tới căn phòng mà từ khi ông ấy mất cậu chưa 1 lần đi đến, có lẽ cậu sợ phải nhìn thấy những thứ bên trong

Khi chạy ,Vũ liếc nhìn vào chiếc gương trên tủ ,.Trước mặt cậu không phải 1 chàng thanh niên nữa mà là 1 cậu bé. Chính là Vũ lúc nhỏ.

Bước tới cửa phòng Vũ gõ cửa và khẽ gọi.

-"Bố...bố ơi...bố.."

Không có tiếng trả lời....Vũ từ từ hé mở cánh cữa dẫn vào phòng làm việc của bố mình

Bên trong không hề có ai cả,Vũ đi vào bên trong, mọi thứ thật ngăn nắp và gọn gàng, ánh sáng bao phủ khắp phòng....nhưng bố cậu đâu?

Vũ nhìn xung quanh tìm kiếm, cậu bị thu hút bởi góc tối ở sau tử sách, tiến tới gần Vũ nhân ra đó là cánh cửa dẫn xuống phía dưới,có vẻ là 1 tầng hầm....Vũ định tiến xuống thì giật bắn người vì bóng người đang vội vã hướng lên...

-"con làm gì ở đây? Vũ"

-"Bố..mẹ bảo con gọi bố xuống ăn cơm."

-"à...được...bố ra ngay...nhưng lần sau không được phép của bố thì con không được vào phòng bố nữa nhé."

-"Vâng ạ...nhưng bên dưới là gì thế bố?"

-"là tầng hầm chứa đồ của nhà minh...chỉ là nhà kho thôi"

-"Vâng ạ"

Vũ tỉnh giất, cậu nhận ra mình đang ngồi trên ghế sofa. Bên cạnh là Trinh

-"Cậu...tớ ngủ gật ư"

-"ừ...tớ bước ra thì đã thấy cậu ngủ gật trên ghế...nhìn cậu ngủ cứ như con nít ấy"

-"sao cô không đánh thức tôi dậy."

-"hihi, vì cậu ngủ trông dễ thương quá nên tôi không nỡ đánh thức"

-"Linh đâu rồi?"

-"Cậu ta về rồi mà"

-" Hả....lúc nào...sao tớ không biết"

-"tớ cũng không rõ vì khi đi ra đã không thấy cậu ấy..."

-"sao mình lại ngủ gật được nhỉ"

-"Thôi cũng trễ rồi, tớ về trước nhé."

-"ừ, cậu về cẩn thận"

-"có lẽ do cậu mệt mỏi quá thôi, cậu nên nghỉ ngơi nhiều hơn"

-"Ừ"

Trinh ra về chỉ còn lại Vũ, cậu ngã người ra ghế, thả lỏng, đầu cậu quay cuồng và đau như búa bổ.

Tối hôm đó, Vũ nhận được cuộc gọi từ Linh

-"Alo,Vũ, tớ có chuyện muốn nói"

-"chuyện gì thế Linh?"

-"Nếu cậu đã không cần tớ giúp thì hãy trả tớ quyển sách về thôi miên được không?"

-"Hả...tớ vẫn cần cậu giúp mà"

-"Chẳng phải cậu đã có Trinh giúp hay sao?"

-"Cậu sao thế? Hình như tâm trạng cậu không được bình thường.Linh"

-"Không gì cả? tóm lại hãy trả tớ quyển sách"

-"Chỉ có cậu mới giúp được tớ thôi Linh, đừng bỏ mặc tớ,còn chuyện về Trinh tớ sẽ nói sau"

-"Cậu chắc chứ?cẫu vẫn muốn tớ giúp à"

-"Ừ,chắc chắn"

-"vậy được,ngày mai gặp ở lớp"

Vũ cúp máy, và đinh đi ngủ nhưng bị thu hút bởi 1 tấm thiệp dưới sàn, trên đó là ảnh của Trinh và cái tên Jane.

-"Ngày mai đem trả cô ta vậy"

Chuẩn bị mọi thứ sẵn sàng để đi học Vũ vừa mở cữa đã thấy Trinh chờ mình...

-"Cậu chờ tớ à"

-"Ừ, mình đi học chung nhé"

-"tại sao?"

-"Chỉ là tớ muốn đi cùng cậu thôi,không được sao?"

-"ờ...ừ...được"

-"ng rồi,tối qua tớ nhặt được thứ này , của cậu phải không"

Trinh sững người trong giây lát nhưng nhanh chóng trả lời

-"Ừ,nó là của tớ"

-"tại sao trên đó tên là Jane ,đây là thẻ gì"

-"À...ừ...chỉ là thẻ học sinh thôi,tớ thật ra từ nhỏ sống ở mỹ, chỉ vừa về học tai việt nam thôi"

-"Vậy sao....tớ không hề biết đấy"

-"cũng không quan trọng lắm nên tớ không muốn nhiều người biết"

-"Ừ,thôi mình đi ,kẻo trễ"

-"Cậu vào lớp trước đi, tớ đi đấy lát"-vừa vào cổng trường Trinh quay sang nói

-"Ừ.."

Bước vào lớp đã có người chờ sẵn Vũ ở trước cửa phòng,vẫn là khuôn mặt thên thiện,đáng yêu ấy...vẫn nụ cười tươi đó....Linh đứng chờ cậu từ lúc nào

-"Vũ,cậu tới rồi ...tớ vừa tìm ra cái này"

-"Đây"- Vũ chìa quyển sách về phía Linh

-"Hả...gì thế?"

-"Là quyển sách cậu cho tớ mượn,cầm lấy đi"

-"chẳng phải cậu vẫn cần nó sao?"

-"Để làm gì? Đã có Trinh giúp tớ rồi nên thứ này không cần nữa...giữ lấy...".

Vũ bỏ đi vào lớp ,để mặc Linh đứng trước cửa đôi tay run rẩy cầm quyển sách Vũ vừa đưa cho mình.