Kể từ khi người ngoài duy nhất bước ra khỏi thang máy, Hình Kính Dương liền bắt đầu động tay động chân với Thẩm Quân. Khóa kéo quần jeans bị Hình Kính Dương kéo ra mấy lần, mỗi lúc như vậy, Thẩm Quân đều rất kiên nhẫn kéo trở lại, hắn nắm lấy cánh tay đang sờ loạn của Hình Kính Dương, lắc lắc, “Vội đến vậy à?”
“Không phải cậu nói tôi da^ʍ sao.” Hình Kính Dương áp sát vào người Thẩm Quân, nói: “Nếu tôi không da^ʍ thêm chút, e là sẽ không xứng với lời khen này của cậu.”
Thẩm Quân bị Hình Kính Dương chọc cười, “Lại nguỵ biện.” dương v*t bảy phần cương giấu ở trong quần, Thẩm Quân thẳng lưng, cọ cọ lên người Hình Kính Dương, “Đều là chuyện tốt cậu làm, ép đau tôi rồi.”
“… Cậu là đang oán tôi, hay là đang làm nũng với tôi đây?” Hình Kính Dương đắc ý hỏi.
Cửa thang máy đúng lúc mở ra, Thẩm Quân ôm lấy eo cậu, bàn tay bóp chặt cánh mông, mở cửa trực tiếp đè Hình Kính Dương lại trên tường, nhanh chóng kéo khoá quần, ở giữa hai chân Hình Kính Dương cọ cọ lên xuống, thở gấp nói: “Tôi là, muốn làm cậu.”
Hình Kính Dương vặn hông, cởϊ qυầи ra nửa chừng, còn vội hơn cả hắn, “Vậy cậu nhanh lên! Thẩm Quân, làm tôi, cᏂị©Ꮒ tôi!”
Thẩm Quân cũng đã rất lâu chưa làm, phát hoả càng dữ tợn, tát nhẹ một cái lên nửa cánh mông lộ ra của Hình Kính Dương, “CᏂị©Ꮒ cái gì mà cᏂị©Ꮒ? Đã vệ sinh chưa?”
“Vậy giờ đi rửa, chờ tôi một chút.”. TruyenHD
“Không cần, liếʍ cho tôi trước.” Thẩm Quân lùi lại một bước, Hình Kính Dương xoay người, trực tiếp quỳ xuống trước mặt hắn. Mỗi lần nhìn thấy thằng nhỏ của Thẩm Quân, hai chân đều không nghe theo chỉ thị của mình, không thể nhúc nhích. Hình Kính Dương nhắm mắt lại, hít một hơi, “Tôi ngửi thấy mùi.”
Thẩm Quân nắm tính khí lắc lắc, “Mùi gì?”
“Mùi dương v*t.”
Thẩm Quân hừ một tiếng, “Thơm không?”
“Thơm.” Hình Kính Dương vươn đầu lưỡi, thử thăm dò mà liếʍ lên, “Còn ăn ngon.”
Thẩm Quân chịu không nổi nhất là mấy lời dâʍ ɖu͙© của cậu, ra lệnh: “Há ra, tôi cᏂị©Ꮒ miệng cậu.”
“Liếʍ mấy cái trước đã.” Hình Kính Dương liếʍ từ gốc dương v*t đi lên, ngậm qυყ đầυ vào miệng, nuốt hai cái lại nhả ra, ngẩng đầu nhìn Thẩm Quân, “Qυყ đầυ của cậu lớn ghê.”
“Lớn cậu mới thích.” Thẩm Quân tự mình thúc về phía trước, “Liếʍ bên dưới.”
Hình Kính Dương dán chóp mũi lên mạch máu hằn trên tính khí, miệng ngậm lấy túi thịt, tiếng phun ra nuốt vào khiến người nghe phát hoảng vì xấu hổ. “Cậu kêu thật dễ nghe.” Hình Kính Dương nói.
“Ừm… Nhẹ chút, thoải mái… Lại liếʍ bên trên đi,… Ngậm qυყ đầυ —— đừng hút, Kính Dương… Tôi không nhịn được.” Hắn ấn đầu Hình Kính Dương, tính khí càng đẩy sâu vào miệng, “Miệng da^ʍ, thiếu cᏂị©Ꮒ không?”
“Ưm… Thiếu, thiếu cᏂị©Ꮒ…”
“Có muốn dương v*t lớn không?”
“Muốn… ưʍ.”
Thẩm Quân hôm nay không biết bị làm sao, cứ nói mấy lời da^ʍ ngữ không ngừng, thân dưới Hình Kính Dương bị mấy câu kia làm cho đứng thẳng cả, đang thò đầu ra cúi chào hắn.
Thẩm Quân liên tục ấn lấy đầu cậu, lúc cắm vào cũng khống chế vừa phải, không làm Hình Kính Dương khó chịu, đôi khi vô ý không giữ được lực đạo, đâm tới cổ họng, bị hầu kết Hình Kính Dương đè ép, nước bọt của Hình Kính Dương trào ra, lúc này Thẩm Quân sẽ tạm dừng một chút, cho cậu thời gian nuốt xuống.
Tϊиɧ ɖϊ©h͙ Thẩm Quân Hình Kính Dương đã ăn không ít, nhưng lần nào cũng cảm thấy không đủ, “Bắn cho tôi đi, bắn vào miệng.”
Thẩm Quân hít sâu một hơi, lửa chưa lên tới sao mà xuất, hắn cúi người, hôn lên môi Hình Kính Dương, “Đi tắm đi, tôi không mang theo gel bôi trơn. Đợi lát nữa bắn, tôi dùng nó khuyếch trương cho cậu.”
“… Cậu thay đổi rồi, Thẩm Quân.”
“Hửm? Thay đổi chỗ nào? Hay là dương v*t thay đổi, lớn hơn rồi?”
“Cậu nhìn đi cậu nhìn đi… ” Hình Kính Dương giống như phát hiện ra một đại lục mới, “Cậu bây giờ còn biết cả khẩu da^ʍ!”
Thẩm Quân cũng không cảm thấy có chỗ nào không đúng, “Mỗi lần cậu nghe thấy mấy lời này thì sẽ càng ra sức, coi như tôi khiến cả hai cùng thoải mái thôi, không đến nỗi phải nói tôi thay đổi chứ.”
“…” Xong rồi xong rồi, còn học được mấy trò tự làm mình sướиɠ nữa, không còn là con người trước đây mà mình biết nữa rồi.
Thẩm Quân không thích tắm chung với Hình Kính Dương, cậu quá không thành thật, hai người tắm một hồi kiểu gì cũng sẽ lau súng cướp cò. Cho nên lần này Thẩm Quân để Hình Kính Dương vào phòng tắm một mình, còn cẩn thận dặn dò cậu vệ sinh hậu huyệt không thể làm qua loa. Hình Kính Dương vệ sinh hơn bốn mươi phút, lúc bước ra, làn da bánh mật cũng đã nhuốm một màu hồng, còn không chịu lau khô người, nước đọng lại trên sàn nhà theo từng bước chân chảy dài.
Thành phố Thẩm Dương vào ban đêm rất đẹp, kính cửa sổ phản chiếu lại bóng dáng chỉ quấn vắt vẻo một chiếc khăn tắm của Hình Kính Dương. Thẩm Quân được cậu ôm từ phía sau, chiều cao hai người tương đương nhau, từ đằng sau nhìn lại thì quả thực là một cặp đôi hoàn hảo.
Thẩm Quân lên tiếng trước, ngữ điệu mang theo chút trách móc: “Cậu đang thăm dò định lực của tôi đấy à? Tắm lâu như vậy.”
Hình Kính Dương vói tay vào áo tắm dài, nắm lấy phía dưới của hắn, “Không phải còn rất có tinh thần đây sao.” Cậu gác cằm lên vai Thẩm Quân, “Tôi không chê cậu, cứ trực tiếp làm là được rồi.”
“Tôi tắm ở nhà rồi mới tới.” Thẩm Quân xoay người lại, nhéo miệng Hình Kính Dương, “Còn nói nơi đó có mùi, có thể có mùi gì chứ?”
“Dĩ nhiên là mùi vị đàn ông.” Hình Kính Dương cắn ngón tay Thẩm Quân, “Cậu không biết, lúc dương v*t cương lên nói muốn cắm vào miệng tôi, mê muốn chết luôn.”
“Thế à?”
“Sao tự nhiên lại âm dương quái khí như vậy, ai chọc cậu không vui à?”
Thẩm Quân mở tay ra, là một hộp bαo ©αo sυ siêu mỏng loại 0.01m, lúc nãy bọn Tôn Bằng đưa cho Hình Kính Dương và “chị dâu”.
“Tuy nói xem trộm đồ vật của cậu là tôi không đúng, nhưng cái này, cậu định dùng trên người tôi thế nào?”
Hình Kính Dương đẩy Thẩm Quân ngồi trên ghế mềm, cậu đè lên tay vịn, cả người dồn trên người hắn, “Để tôi nghĩ xem nào… Dùng để làm cậu, cậu thấy có được không?”
Lúc Thẩm Quân nhìn thấy cái bαo ©αo sυ khi nãy, hắn cũng đã đoán được có lẽ Hình Kính Dương sẽ đưa ra yêu cầu như vậy, cũng tự biết không nên cự tuyệt, nhưng trong lòng vẫn có mấy phần khó chịu.
Trong chuyện tình cảm, từ trước đến nay, Thẩm Quân vẫn luôn là người chiếm ưu thế, hắn thích sự ỷ lại và chiều chuộng của Hình Kính Dương đối với mình. Thẩm Quân thừa nhận, hắn không hoàn toàn là đồng tính luyến ái.
Nhưng người này là Hình Kính Dương.
Thẩm Quân mấy lần muốn mở miệng cự tuyệt, cuối cùng lại nhả ra một câu, “Rốt cục thì, tôi và cậu đều là con trai, có loại suy nghĩ này cũng dễ hiểu, cậu cho tôi chút thời gian chuẩn bị.” Thẩm Quân muốn đứng dậy đi vệ sinh thân thể, cũng phải làm tốt chuẩn bị tâm lý cho chính mình.
Hình Kính Dương ngược lại càng ép trên người hắn không di chuyển, Thẩm Quân không có cách nào đi ra ngoài. Áo tắm dài đã cởi bỏ đai lưng, dáng người Thẩm Quân là kiểu tiêu chuẩn, mặc đồ nhìn gầy cởi đồ cơ bắp, tuy không bằng Hình Kính Dương, nhưng những cái nên có thì cũng đều có cả.
Không phải lần đầu tiên Thẩm Quân được Hình Kính Dương liếʍ mυ'ŧ đầu nhũ, trước đây cũng có mấy lần, nhưng đêm nay hắn không thể nào hưng phấn nổi. Biểu hiện rõ nhất chính là thằng nhỏ của Thẩm Quân càng lúc càng mềm. Hình Kính Dương liếʍ một cái hắn lại mềm đi một chút, đợi đến khi cậu liếʍ đến thân dưới, Thẩm Quân đã hoàn toàn không thể cương nổi.
Thẩm Quân hy vọng Hình Kính Dương có thể phát hiện điểm này của hắn, sau đó dừng tay, nhưng đối phương chủ động bỏ qua nơi đã mềm nhũn không chút tinh thần kia, đổi sang liếʍ mυ'ŧ phần đùi trong căng mềm. Da thịt nơi đó vừa trắng vừa mịn, Hình Kính Dương âu yếm một lúc, liếʍ cho Thẩm Quân lại bắt đầu nảy sinh cảm giác. dương v*t mới có chút run run rẩy rẩy ngóc đầu dậy, Hình Kính Dương đã tạt một chậu nước lạnh qua, “Cậu giúp tôi đeo bao được không?”
Thẩm Quân vốn đang tựa đầu vào lưng ghế, một cánh tay gác lên trán, che lại đôi mắt, tiếp nhận mấy hành động khinh bạc của Hình Kính Dương. Hắn đã có chút hối hận, hoặc là nói, hắn càng cảm thấy sợ hãi hơn, thanh âm nói chuyện cũng không giữ được sự thông cảm ban nãy, nóng nảy bất an: “Có tay thì tự đeo đi.” Hắn giống một con đà điểu đang xù lông dựng cổ, chỉ có điều bởi vì đang che mắt né tránh Hình Kính Dương, lại vô tình bỏ lỡ vẻ trêu đùa đang hiện lên trong đáy mắt cậu.
Hình Kính Dương dùng miệng xé mở vỏ bao, tự đeo vào cho mình. Thẩm Quân càng không nhìn, cậu lại càng muốn tường thuật lại cho hắn nghe, “Còn là loại có gai nữa, cậu là lần đầu tiên, có chịu được không đây?”
Thẩm Quân muốn nói vậy thôi đi, Hình Kính Dương lại giành nói trước, “Cậu cố chịu nha, đã là lần đầu tiên thì đều khó chịu cả mà.”
Thẩm Quân cảm giác được cổ chân mình bị Hình Kính Dương nắm trong tay, cho rằng Hình Kính Dương muốn tách chân hắn ra, còn chưa khuếch trương đã muốn cắm vào, sợ tới mức chân duỗi thẳng.
“Cậu thả lỏng chút nào, như vậy sao mà làm?”
Giọng Thẩm Quân tràn ngập tức giận, “Cậu chưa làm dạo đầu?! Còn định làm cái gì?”
“Cậu muốn dạo đầu à….” Hình Kính Dương nói chuyện càng thêm ẩn ý: “Vậy cong một chân lên.”
May là hắn còn ngồi dựa về sau, Thẩm Quân cắn răng, nhấc một chân nâng lên giữa không trung, tư thế này nhiều lắm cũng chỉ bị nhìn đến tinh hoàn, mông vẫn như cũ bị giấu kín bưng.
Nhưng cũng chẳng quan trọng, Hình Kính Dương vốn chỉ muốn trêu đùa Thẩm Quân. Cậu vươn đầu lưỡi, liếʍ một cái lên giữa gan bàn chân Thẩm Quân. Có lẽ hắn thật sự rất sợ, đối với hành động này của Hình Kính Dương không có phản ứng gì.
Ngón chân thon mượt càng hấp dẫn Hình Kính Dương hơn, cậu ma xui quỷ khiến mà di chuyển lên, không biết nặng nhẹ mà cắn liếʍ; da thịt bị lực tác động, lúc đầu biến thành màu trắng, sau đó rất nhanh lại đổi thành màu hồng, máu như dồn ra.
Đợi Thẩm Quân nhận ra cậu đang làm gì, thì ngón chân đã bị bôi đầy nước bọt, khe hở giữa mấy ngón cũng không thoát khỏi số phận.
“Cậu liếʍ chân tôi làm gì?!” Thẩm Quân hoảng hốt, đến cả giọng nói cũng thay đổi.
Bàn tay Hình Kính Dương bao bọc lấy mắt cá chân của Thẩm Quân, cả khuôn mặt biểu hiện vẫn chưa thấy đủ. Cậu nửa quỳ trước ghế dựa của hắn, rải từng nụ hôn nhỏ vụn, từ cổ chân đến mu bàn chân, rồi đến gan bàn chân, chỉ dừng lại ở trước những ngón chân trắng hồng, hỏi: “Tôi có thể hôn nó không? Hôn đến khi ngón chân của cậu ướt đẫm, tôi liền có thể cᏂị©Ꮒ…”
“… bàn chân của cậu rồi, cậu giẫm lên dương v*t tôi, được không?”
Thẩm Quân nghe ra ngữ khí cầu xin của cậu, qua một lúc hắn mới hiểu, chính mình lại bị cậu chơi rồi.
Cái gì mà là con trai thì ai cũng có một cây dương v*t?
Hình Kính Dương đã hy vọng mình mỗi ngày đều làm cậu bao nhiêu, sao lại quên rồi?
Căn bản không cần vì cậu suy nghĩ.
Chốt rồi.
Thẩm Quân giành lại thế chủ động, khí thế cũng như vậy mà tăng lên. Hắn khẽ nhấc nhân chống xuống sàn, cào rớt khăn tắm của Hình Kính Dương, sau khi rơi xuống, một cây gậy thẳng tắp lộ ra, gậy th*t đỏ hồng khiến người ta muốn bạo da^ʍ.
Thẩm Quân thật sự lấy chân dẫm lên, Hình Kính Dương suýt nữa thì quỳ không nổi.
“Xin lỗi, làm đau cậu.”
“Không sao.” Kỳ thật Hình Kính Dương là thấy sướиɠ, cậu không dám nói với Thẩm Quân, sợ hắn cảm thấy mình có bệnh.
Một chân khác của Thẩm Quân thả tự do trên sàn, hắn không biết dùng chân thủ da^ʍ cho người khác, cũng không hiểu, chỉ coi như là đang chơi đùa, trái xoa một chút, phải đạp một chút, rất không thiện ý.
“Cậu ưm… Cậu có thể nhanh hơn chút được không, Thẩm Quân.” Hình Kính Dương muốn dùng tay ấn lấy bàn chân Thẩm Quân, tự mình khống chế lực đạo và tốc độ.
Thẩm Quân lại tránh đi, “Cậu không thấy tôi cứng rồi sao. Lại đây, liếʍ.”
Khối thịt nóng rực bị khoang miệng bao phủ, đầu lưỡi trơn trượt quấn lấy thân trụ, phun ra lại nuốt vào.
“Cậu rất mong tôi cắm vào…” Thẩm Quân đè chặt ngón chân lên qυყ đầυ Hình Kính Dương, “Đúng không?”
“Ah… ừm…”
“Tôi dùng chân chơi dương v*t cậu, là cậu có thể thỏa mãn rồi sao?” Thẩm Quân còn chưa thoát khỏi khủng hoảng vừa rồi, hắn nóng lòng muốn nghe đáp án từ chính miệng Hình Kính Dương, nói cho hắn biết, cậu là tự nguyện, tự nguyện được làm người nằm dưới —— nằm dưới thân hắn.
Hình Kính Dương hôn lên ngón chân dính đầy dịch đυ.c của Thẩm Quân, cánh môi không phút nào rời khỏi thân thể hắn, ánh mắt trần trụi. Thẩm Quân bị ánh mắt chuyên chú của Hình Kính Dương mê hoặc, hắn có thể cảm nhận được từng tế bào thần kinh đang chấn động, từ mỗi tấc da thịt bị Hình Kính Dương chạm vào, lan đến tận trái tim.
Đầu gối, bắp đùi, bụng.
Cổ họng Thẩm Quân càng ngày càng thắt lại, “Hình Kính Dương, tôi đang hỏi cậu.”
L*иg ngực, hầu kết, chân mày.
Hình Kính Dương ướŧ áŧ hôn lên vành tai hắn, cắn nhẹ một cái.
“Tôi thần phục cậu, xin cậu, yêu tôi.”
Hình Kính Dương dựa lên người Thẩm Quân, tứ chi dây dưa, một bộ dáng chỉ hận không thể cùng Thẩm Quân sinh cùng một thân một gốc.
Cậu giữ thẳng đầu hắn, cùng Thẩm Quân mắt đối mắt, con ngươi Hình Kính Dương đen láy, rất sâu, sâu đến nỗi nhìn không thấy đáy. Cậu từng chút lại từng chút đến gần Thẩm Quân, môi dán lên môi, khẽ mấp máy, “Cậu phải đối với tôi…”
“Muốn ngừng mà không được.”