Thuần Túy

Chương 44: Trời sinh (H)

Thẩm Quân âm thầm nuốt nước bọt.

Hình Kính Dương bị Thẩm Quân ném trên mặt đất, lại bị hắn bắt lấy cánh tay từ phía sau, ấn lên cửa sổ sát nền nhà, toàn bộ quá trình diễn ra không đến nửa phút. Nửa khuôn mặt và toàn bộ khuôn ngực bị áp vào phiến kính pha lê mát lạnh, đầu v* chịu kí©ɧ ŧɧí©ɧ đứng thẳng, cơ ngực vì bị áp lực từ phía sau dồn ép mà biến dạng.

Môi lưỡi Thẩm Quân lưu luyến trên vai và vành tai cậu không rời. “Shhh…” Bả vai bị người cắn, Thẩm Quân hạ miệng tàn nhẫn, Hình Kính Dương nhịn không được phát ra tiếng rêи ɾỉ, “Đừng cắn ưm…” Cổ tay cậu được buông tha, thay vào đó là hai ngón tay thon dài vươn tới, kẹp lấy đầu lưỡi Hình Kính Dương, giọng Thẩm Quân đã khàn như sắp mất tiếng: “Liếʍ cho tốt, tôi không muốn làm đau cậu.”

Hình Kính Dương gần như dính luôn vào cửa sổ sát đất. Thẩm Quân dựa vào lưng cậu, quỳ gối, chống chân duỗi vào giữa hai chân đang mở rộng của Hình Kính Dương. Thắt lưng và bụng dưới áp vào bờ mông đang hếch lên của cậu, chỉ cần hắn đẩy nhẹ một cái, tính khí sẽ đâm vào bất cứ lúc nào. Thẩm Quân cố gắng nhẫn nhịn, miệng lại không buông tha, “Trước kia tôi luôn cảm thấy mình quá tuỳ tiện, mỗi lần cậu cố tình dụ dỗ tôi, tôi đều khó mà kháng cự. Nhưng hôm nay tôi cuối cùng cũng đã nghĩ thông suốt, chuyện này không thể trách tôi được…” Hắn rút ngón tay đang khuấy đảo trong miệng Hình Kính Dương ra, đặt ở miệng huyệt vuốt nhẹ hai cái, lúc cắm vào, đồng thời ghé vào bên tai Hình Kính Dương gằn từng chữ: “Cậu quả thật là mẹ nó thiếu làm, phải bị dương v*t lớn làm đến chết, cậu mới biết phục.”

“Thẩm Quân…. Đừng dùng tay nữa … Phía sau, phía sau mềm rồi… Tiến vào đi… Cầu xin dương v*t lớn làm tôi.”

Thẩm Quân dùng ngón tay thọc mạnh vài cái, “Mới khuếch trương chút đã kêu muốn dương v*t, lần trước suýt nữa chảy máu cậu quên rồi?! Làm cái đồ da^ʍ chặt như vậy. Cậu chịu nổi nhưng tôi thì không!” Lần trước hai người làʍ t̠ìиɦ, cũng là chưa khuếch trương tốt Hình Kính Dương đã tự đỡ bên dưới cắm vào, Thẩm Quân lúc ấy bị cậu kẹp cho suýt bắn luôn tại chỗ.

Hình Kính Dương mông to, hậu huyệt lại chặt.

“Anh… ưm, anh ơi…”

“Đừng gọi anh, tôi chịu không nổi. Chờ một chút, đợi tiểu huyệt chảy nước thì cắm vào, nhịn chút, Kính Dương.” Ngón tay Thẩm Quân moi đào bên trong, tìm da^ʍ điểm của cậu.

“… Tôi sẽ không có nước… Trước kia, trước kia chỉ là nói cho cậu nghe chơi… Nói chơi…… Ưm ngứa.”

Tay còn lại của Thẩm Quân vươn ra phía trước, chấm chất dịch đang nhỏ giọt trên công cụ tìиɧ ɖu͙© của cậu, đầu ngón tay đặt lên miệng huyệt mài dũa. “Đây còn không phải là nước sao?” Ngón tay mang theo chất dịch trơn ướt đút vào trong, “Ở đây mềm quá, dù cậu có muốn làm đến mức nào, chỗ này nhất định không được vội, phải nhẹ nhàng, trước tiên làm ướt nó bằng nước…”

“Đừng nói nữa… Là tôi không đúng … Tôi sai…”

“Sai chỗ nào?” Thân dưới Thẩm Quân đã cương đến cực hạn, hắn phải dựa vào chút tự chủ cuối cùng còn sót lại mới không trực tiếp đâm vào, chỉ chờ Hình Kính Dương ăn năn.

“Tôi… muốn dương v*t lớn…”

Thẩm Quân tát lên mông cậu một cái, “Muốn cái gì mà muốn, nói mau, nói xong sẽ thỏa mãn cậu.”

“Tôi, tôi không nên dọa cậu… Biết cậu không muốn ở dưới còn hỏi… Tôi muốn cho cậu làm, không muốn làm cậu… Tôi nói rồi…… Anh ơi…” Hình Kính Dương gấp đến độ vặn thẳng mông, một chữ “Anh” không có tác dụng, liền liên tục kêu, “Anh ơi, anh…… Làm em…”

Tiểu da^ʍ huyệt bạnh ra, tầng ruột nóng hừng hực bị ép tiếp khách, từng lớp từng lớp, hấp thu không chừa một kẽ hở. Hình Kính Dương thở phào nhẹ nhõm, “Chật quá… Thẩm Quân, cậu đều ở bên trong rồi.”

“Hình Kính Dương, tôi sớm muộn gì cũng sẽ có ngày chết trên người cậu!” Thẩm Quân nói xong câu này, eo liền bắt đầu điên cuồng luật động, Hình Kính Dương cảm giác chính mình sắp bị thúc tới vỡ kính, “Trước dừng lại đã… ưm… Ah dừng lại…”

“Tôi đây không phải là muốn ngừng, muốn ngừng mà không được sao…” Thẩm Quân lấy lời Hình Kính Dương nói ban nãy, chế nhạo lại cậu. Để dễ dùng lực, hắn nắm lấy tay Hình Kính Dương ấn xuống sàn, phía sau như lắp động cơ, động tác đâm người vừa nhanh vừa mạnh, “Tối hôm nay, cậu cũng đừng có suy nghĩ tôi sẽ ngừng… Cứ vặn mông cho tốt, ép tôi ra sớm chút… Shh… Đừng kẹp…”

“Kẹp không chết cậu được… Ưm dương v*t, kẹp dương v*t… thoải mái… Ngứa quá, bên trong ngứa quá… Thích cậu… Kẹp cậu, kẹp cho cậu bắn…”

Thẩm Quân hừ một tiếng, tràn đầy yêu thích cùng du͙© vọиɠ, “Bắt đầu rồi?”

Miệng hắn nói không lại Hình Kính Dương, nhưng thân thể thì không hề thua kém. Dương cụ thô tráng mạnh mẽ ra vào, còn thật sự mài ra nước, nước dịch kia hiện tại chỉ mang màu trong suốt, đợi ma sát nó thành dịch trắng, Hình Kính Dương cũng sẽ bị hắn đâm chín. Đến khi đó, cả gọi hắn ba ba cậu cũng có thể mở mồm gọi.

Thẩm Quân cúi đầu nhìn lướt qua, đêm còn dài, nhất định phải kiên trì nỗ lực.

Cũng không biết đã qua bao lâu.

Bầu trời đêm và ánh đèn bên ngoài nhảy múa trong đôi mắt hé mở của Hình Kính Dương, l*иg ngực cọ lên cửa sổ càng thêm nóng ấm, lực đạo lại không hề yếu đi, khiến cậu cảm giác giây tiếp theo chính mình sẽ bị Thẩm Quân đâm bay ra ngoài. Hình Kính Dương sợ làm vỡ cửa kính, mảnh kính sẽ đâm vào người cậu, càng sợ hãi bị gậy th*t thọc xuyên qua cơ thể, “Thẩm Quân.. Sâu quá… Dừng đi… Còn chưa đâm mở…”

“… Nũng cái gì đây, hửm?” Tiếng tát đặc biệt vang, Thẩm Quân thích vỗ mông Hình Kính Dương trong lúc làʍ t̠ìиɦ, cánh mông đỏ ửng, hậu huyệt cũng đỏ ửng, dương v*t bị thịt mềm ăn vô cùng thoải mái. Thẩm Quân nhắm mắt lại, toàn bộ dây thần kinh cảm giác dồn xuống phía dưới, tinh tế bình luận. “… Ừm… Đâm mở hay không tự tôi không biết? Bên trong cậu đều bị tôi cắm ướt rồi… Càng sâu…” Thẩm Quân đem dương v*t vươn tới sâu nhất, “Cậu càng ướt.”

Hình Kính Dương cắn chặt môi dưới, ngăn cản chính mình phát ra tiếng kêu dâʍ đãиɠ. Trước đây khi hai người làʍ t̠ìиɦ, Hình Kính Dương đều sẽ bôi rất nhiều dầu bôi trơn. Hậu huyệt chảy ra nhiều nước, cậu chỉ nghĩ đó là tác dụng của bôi trơn. Hình Kính Dương thật sự không biết mình có cái thiên phú kia, vừa kinh ngạc vừa vui mừng, “Thật tốt… thật tốt… ưm sâu…”

“Cái gì tốt? Tư thế này sâu phải không?” Thẩm Quân vừa động vừa hỏi.

“Con trai thì sẽ không ướt… Nhưng mà tôi sẽ… Ah…” Hình Kính Dương nỗ lực quay đầu nhìn Thẩm Quân, cậu mỉm cười, vứt đi tôn nghiêm, do dự mở miệng, “Tôi trời sinh là để bị cậu làm, sinh ra chính là để cho cậu cᏂị©Ꮒ, ưm Thẩm Quân, Ah…”

Đường gân trên trán Thẩm Quân căng lên, dương v*t cắm vào nháy mắt lại to lên một vòng. Hắn cắn lên môi Hình Kính Dương, ngăn cản cậu càng nói ra những lời xấu hổ hơn. Tiếp tục điên cuồng làm hơn mười phút, hắn há miệng ngậm lấy thịt mềm sau gáy Hình Kính Dương, bắn vào nơi sâu nhất. Cổ cũng bị cắn cho chảy máu, Thẩm Quân liếʍ lên, nuốt toàn bộ máu tanh đỏ thẫm vào miệng, “Tôi thật sự sẽ chết trên người cậu…” Giọng hắn khàn đi vì du͙© vọиɠ, còn có cả, ngọt ngào.