Trong thời gian này người phụ nữ ở lại biệt thự nhân đều không có cảm giác tồn tại, nàng tựa hồ đã biết Trương Mâu Viễn cùng Vương Biên Ánh là một đôi, không thể có hi vọng, liền bắt đầu ra tay với Vương Phương Hồn.
Tuy rằng nàng có điểm thế lực, thích thấy người sang bắt quàng làm họ, nhưng bộ dáng nàng kì thật rất không tồi, nhưng tính cách Vương Phương Hồn cuồng công việc, ngày thường trừ bỏ nghỉ ngơi, chính là tìm kiếm vật tư.
Chính yếu chính là, hắn muốn tìm ra lúc trước ai là đầu xỏ gây tội hạ thuốc hắn, tìm ra chân tướng.
Cho nên chưa từng chú ý đến mị nhãn của nàng, may mà không làm văng tính toán của nàng, nàng cũng chậm rãi an phận thủ thường.
Sau khi cầm vật tư trở về, Trương Mâu Viễn liền nhìn thấy đang Vương Biên Ánh đang xem sách, ghé vào trên bàn ngủ gật, thoạt nhìn còn rất đáng yêu.
Đem người ôm vào trong lòng ngực, sau đó ngồi vào ghế, Trương Mâu Viễn nhìn qua sách mà tiểu gia hỏa xem, là một quyển truyện tranh rất bình thường.
Tiểu gia hỏa từ từ tỉnh lại, ngáp một cái, thanh âm có điểm mơ hồ kêu một tiếng: “Anh.”
Chẳng qua rất nhanh cậu liền có chút mê mang cúi đầu, bởi vì Trương Mâu Viễn theo vạt áo của cậu, tay chậm rãi tiến vào sờ soạng.
Thân là bạn trai, động tay động chân kỳ thật là chuyện bình thường, đúng không?
Nhìn áo phồng lên, Vương Biên Ánh ngô một tiếng, hơn nửa ngày mới nói: “anh làm cái gì, Biên Ánh không có sữa……”
Đầṳ ѵú bị bàn tay to bao phủ, sờ soạng chà đạp, Vương Biên Ánh không hiểu hắn đang làm cái gì, chỉ cảm thấy rất thoải mái.
“Ngô, anh ơi…… anh sờ làm Biên Ánh thật thoải mái……”
“Biên Ánh thích bị anh sờ tiểu đầṳ ѵú sao?”
“Tiểu đầṳ ѵú?”
Không hiểu rõ Vương Biên Ánh lại lặp lại một lần, sau đó mới phản ứng lại, chỗ bị anh Mâu Viễn sờ, hẳn là tiểu đầṳ ѵú.
“Ân, thoải mái…… Anh sờ thật sự thoải mái……”
Vương Biên Ánh dựa vào người Trương Mâu Viễn, như thú con rầm rì, có vẻ bộ dáng rất thoải mái, hưởng thụ.
Rõ ràng cũng không béo, nhưng lại có chút thịt, nhéo nhéo thực thoải mái, bụng nhỏ cũng mềm mụp, đem người xoay lại ôm vào trong ngực, Trương Mâu Viễn liền vén áo cậu lên.
“Biên Ánh tự cầm áo được không?”
Ngoan ngoãn giữ lấy áo, sau đó Vương Biên Ánh liền nhìn thấy Trương Mâu Viễn cúi đầu, ngậm lấy tiểu đầṳ ѵú đã bị niết sưng.
“A ân ca ca…… Biên Ánh không có sữa……”
Nhìn tiểu đầṳ ѵú của mình bị Trương Mâu Viễn ngậm lấy, Vương Biên Ánh ngây thơ mờ mịt lôi kéo quần áo, rất nhanh liền phát hiện, này so với dùng tay thì càng thoải mái hơn.
Theo bản năng ưỡn ngực đem tiểu đầṳ ѵú hướng trong miệng Trương Mâu Viễn, thanh âm Vương Biên Ánh có chút ủy khuất: “Anh ơi…… Một cái khác, một cái khác cũng muốn……”
“A……”
Côn ŧᏂịŧ bị xem nhẹ cũng bị Trương Mâu Viễn dùng lòng bàn tay nắm, chậm rãi xoa bóp, Vương Biên Ánh thoải mái không chịu được, tay cầm áo đều run run.
Cứ thế khi mông bị một bàn tay niết, cuối cùng khi cảm giác sau mông bị một cái gì đó chui vào, Vương Biên Ánh mới phản ứng lại.
“Anh……?”
Cho rằng mình không cẩn thận để đồ vật gì đó ngồi vào bên trong, Vương Biên Ánh liền nâng mông lên, muốn cho cái đồ vật kia rơi ra, lại không nghĩ rằng ngược lại lại càng tiện cho động tác của Trương Mâu Viễn, bắt đầu hướng càng sâu khuếch trương.
“Ca ca không muốn…… Bên trong mông trướng trướng……”
Nhíu nhíu mày, Vương Biên Ánh dùng một tay xách theo quần áo, một cái tay khác sờ sờ đồ vật bị nhét vào bên trong mông, mới phát hiện là một cái ống tiêm thô thô.
“Không muốn…… Biên Ánh không muốn chích ô……”
Nháy mắt đem Vương Biên Ánh dọa khóc, tiểu gia hỏa này ngày thường sợ nhất chính là chích, lại không nghĩ rằng Trương Mâu Viễn lại trộm trích cậu, sợ tới mức sắc mặt đều trắng.
“Không phải chích không phải chích, biên ánh đừng sợ a, một lát liền thoải mái.
Thật vất vả mới tin tưởng đây không phải chích, khi chất lỏng rót vào bên trong, Vương Biên Ánh vẫn nhịn không được nhíu mày, nhưng xác thật không đau, cuối cùng vẫn thả lỏng thân thể.
Chất lỏng ấm áp chậm rãi tiến vào tràng đạo, Vương Biên Ánh chỉ có thể kẹp chặt hậu huyệt, không để mấy thứ này tràn ra bên ngoài.
Bụng dưới hơi phồng lên, Vương Biên Ánh sắp không nín được liền có chút khó chịu: “Anh ơi, em muốn đi WC……”
Cậu không hiểu tại sao Trương Mâu Viễn tại sao lại rót cái này vào trong ngời mình, chẳng lẽ cậu bị bệnh rồi sa?
Hôn lên trán Vương Biên Ánh, Trương Mâu Viễn quay lại: “Anh ôm em đi WC.”
“Ừm……”
Vốn tưởng rằng Trương Mâu Viễn chỉ là ôm mình đi WC, bị bày ra tư thế xi của trẻ con, Vương Biên Ánh thậm chí còn không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Ý thức được Trương Mâu Viễn định dùng tư thế để giúp cậu , cho dù là Vương Biên Ánh cũng cảm thấy xấu hổ không thôi.
“Anh ơi……Em muốn xuống……”
Không có buông cậu ra, Trương Mâu Viễn chỉ nhọ nhẹ dỗ dành: “Không sao đâu Biên Ánh, cứ như vậy đi……”
Cảm giác mình sắp không nín được, Vương Biên Ánh nhịn trong chốc lát, cuối cùng vẫn nhịn không được đem những cái chất lỏng đó toàn bộ xả ra ngoài.
“Ách anh……”
Ngón tay gắt gao nhéo cánh tay Trương Mâu Viễn, chờ đến khi chất lỏng trong bụng toàn bộ bài xuất, Vương Biên Ánh cả người Vương Biên Ánh đều thở dốc.
Những chất lỏng đó mang theo một lượng thôi tình, Vương Biên Ánh chỉ cảm thấy vừa rồi bị chất lỏng rót váo khá ngứa, liền muốn có đồ vật thọc vào, ma sát với chỗ ngứa ngáy kia.
“Anh ơi……Mông Biên Ánh rất ngứa……”
Gót chân cọ cọ một cách bất lực, Vương Biên Ánh rúc ở trong người hắn, ngón tay theo bản năng đưa vào hậu huyệt phía sau.
“Biên ánh không nhịn được?”
Nhìn tiểu hài tử dùng ngón tay chính mình cắm vào hậu huyệt, Trương Mâu Viễn liền cảm thấy cổ họng khô rát, vẻ mặt vốn thuần khiết hiện tại cũng mang theo du͙© vọиɠ, thật mê người.
Chẳng qua vô luận cậu có làm như thế nào, thì cũng không thể chạm vào chỗ ngứa sâu bên trong, Vương Biên Ánh gấp đến độ nước mắt đều chảy ra, khóc đến đáng thương.
“Anh ơi, mông Biên Ánh rất ngứa…… Thật sự rất ngứa ô ô ô……”
“Vậy anh giúp em ngăn ngứa được không?”
“Được, anh giúp em ngăn ngứa, anh ơi nhanh lên……”
Hậu huyệt đột nhiên bị mấy ngón tay thô chui vào, hậu huyệt đói khát gắt gao quấn lấy, sợ Trương Mâu Viễn lại rút ra.
“Trong thân thể Biên Ánh nóng hầm hập, còn thật khẩn trương.”
Cảm thấy thực sự rất thoải mái, Vương Biên Ánh liền chủ động rộng mở chân, hướng Trương Mâu Viễn đưa ngón tay vào bên trong: “Ân…… Bên trong Biên Ánh thật thoải mái…… Anh giúp giúp Biên Ánh…… Không cần rút ra……”
Muốn mạng a……
Rõ ràng biết tiểu gia hỏa cái gì cũng không hiểu, nhưng Trương Mâu Viễn lại cảm thấy, tiểu gia hỏa cái gì cũng không hiểu, quả thực càng thẳng thắn thành khẩn.
“A……”
Nơi mẫn cảm bị chạm vào, Vương Biên Ánh đột nhiên bắn ra một chút, đã ở trong miệng Trương Mâu Viễn bắn một lần, côn ŧᏂịŧ lại run run.
Cảm giác được hậu huyệt bên trong nhiệt tình, tựa hồ đã có thể tiếp nhận côn ŧᏂịŧ của hắn, Trương Mâu Viễn liền rút ngón tay ra, lại nhìn thấy bộ dáng ủy khuất của tiểu hài tử.
“Dừng rút ra mà anh…… Bên trong Biên Ánh rất ngứa……”
Đầu nháy mắt nóng lên, Trương Mâu Viễn chỉ trả lời: “Anh sẽ dừng thứ càng dài càng to để giúp em ngăn ngứa.”
Nói xong liền trực tiếp đem đại dươиɠ ѵậŧ thọc vào hậu huyệt mềm mại của Vương Biên Ánh, đem tiểu hài tử thao đến choáng váng.
Mở miệng ra thở dốc vài cái, bị đại dươиɠ ѵậŧ hoàn toàn thao khai cảm giác có chút sưng đau, nhưng sau khi hồi phục, lại cảm thấy sướиɠ nhiều hơn, cái loại cảm giác như được gãi đúng chỗ ngứa.
Ngực bị Trương Mâu Viễn dày đặc hôn lên, Vương Biên Ánh nghe được bên tai truyền đến tiếng va chạm, thậm chí còn mang theo tiếng nước.
Sau khi tràng dịch được phân bố bị thao đến sưng đỏ, sức lực Trương Mâu Viễn rất tốt, eo giống như đóng cọc, thao đến Vương Biên Ánh rầm rì, trong miệng chỉ còn lại tiếng rêи ɾỉ thoải mái.
“Anh…… Ân…… Anh ……”
Thân thể bị thao đến tê dại, hậu huyệt va chạm liên tục, làm Vương Biên Ánh mơ mơ màng như đang lơ lửng trên bầu trời, tiểu côn ŧᏂịŧ rất nhanh liền ngạnh lên.
Vừa mới bắt đầu xác thật là sướиɠ, chẳng qua rất nhanh Vương Biên Ánh liền cảm thấy có chút chua xót, côn ŧᏂịŧ Trương Mâu Viễn quá lớn, đỉnh vào bụng cậu có chút xót.
“Anh ơi……”
Giữ chặt cánh tay Trương Mâu Viễn, Vương Biên Ánh nhỏ giọng xin tha: “Chậm một chút ân…… Bụng…… Bụng sắp vỡ rồi……”
Chẳng qua rất nhanh cậu liền phát hiện, mình càng cầu xin Trương Mâu Viễn giống như càng kích động, đem cậu thao đến mông bụng đều đau không chịu được, nước mắt chảy đầy mặt.