Cận Bách ở trong phòng tắm tự tuốt một lần xong đi ra thấy KTX chỉ còn có mình Chung Phỉ, hắn biết Tạ Mộ đã về nhà, thế nhưng Phó Chi Ngộ không phải vừa rồi còn ở đây sao, người dâu rồi?
Để hắn cùng Chung Phỉ hai người đơn độc với nhau, hắn có lẽ sẽ nhịn không được.
"Không cần, ô ô, không cần..." Cằng chân Chung Phỉ càng thêm khép chặt.
Hô hấp Cận Bách trở nên dồn dập, tiếng khóc của Chung Phỉ quá mê người đi, ai cho hắn biết tại sao có người thút thít cũng mê người như thế đi?
Đôi mắt không tự chủ được mà hướng về giường Chung Phỉ, sau đó không nhịn được mà tham lam nhìn lấy, không muốn rời đi.
Hắn đi về phía trước mấy bước, nửa quỳ bên mép giường, nhẹ giọng gọi.
"Tiểu Phỉ? Em ngủ rồi sao?"
Yên lặng hai giây, Cận Bách thấy Chung Phỉ khóc thút thít không có thay đổi, lá gan lớn dần, hắn kéo ra khăn tắm, bên trong cũng chưa mặc đồ, hắn nắm lấy côn ŧᏂịŧ, bắt đầu trên dưới loát động, cúi xuống hôn lấy đôi môi đã mơ ước từ lâu.
Không đủ, còn không đủ, hắn muốn nhiều hơn...
Cận Bách đứng lên, ngồi trên giường Chung Phỉ.
Hắn ôm tâm thái không sợ bị phát hiện, động tác càng lúc càng quá đà, hắn quỳ gối ở trước hông Chung Phỉ, duỗi tay cầm lấy ngón tay người kia đang tự an ủi, sau đó dùng qυყ đầυ của mình đỉnh đỉnh tới hoa huyệt, trên dưới ma sát âm đế, không vội vã cắm vào trong.
"Ưm a.." Qυყ đầυ đυ.ng đến âm đế, Chung Phỉ sướиɠ đến cơ thể run rẩy.
Cận Bách nuốt một ngụm nước miếng, rất muốn một phát cắm vào cả cây, nhưng hắn biết rõ côn ŧᏂịŧ đâm vào hoa huyệt chưa phát dục hoàn toàn của Chung Phỉ, sẽ làm hoa huyệt tuyệt mĩ này bị thương.
Làm sao có người có thể phát dục đến xinh đẹp như vậy?
Cận Bách một bên vuốt ve vòng eo nhỏ của Chung Phỉ, ánh mắt tràn đầy dục hỏa đốt người.
Hắn biết Chung Phỉ còn có một kỹ năng, trước cả khi bị nhiễm sắc thể phân hóa đã có. Chính là ban đêm đi ngủ sẽ không tự giác được mà cởi hết quần áo chính mình,sau đó trước khi tỉnh dậy đã mặc về đầy đủ, mỗi lần mặc lại cũng không có sót cái gì.
Hắn còn biết Chung Phỉ còn không biết chính mình lúc ngủ sẽ cởϊ qυầи áo, chính là ngủ quần áo kín mít, lúc cậu thức dậy quần áo vẫn y nguyên.
Cậu cho rằng chính mình cùng với đống bạn cùng phòng vẫn duy trì khoảng cách tốt đẹp, nào biết chính mình khi ngủ say lại biến thành tao hóa đâu?
Cận Bách lúc trước bò lên giường cũng không tham vọng quá nhiều, hắn chỉ nghĩ cọ một cái sờ một cái, nhưng bạn cùng phòng trên người quá thơm,làn da lại giống như bạch ngọc trắng nõn,mềm mềm lại mát rượi, hắn sờ tới liền nghiện, ghé người chiếm lấy càng nhiều.
Hắn cúi đầu ngậm lấy cánh môi phấn nộn, qυყ đầυ nhẹ nhàng cắm vào một chút, thực kí©ɧ ŧɧí©ɧ, dâʍ ŧᏂủy̠ bên trong còn đặc biệt nóng ấm, Cận Bách thật sự rất muốn một phát cắm vào, ở trên người Chung Phỉ biểu diễn một chút phong thái của bản thân.
Nhưng mà...
"Ưʍ.." Chung Phỉ đang mơ ngủ nghiêng nghiêng dầu, làm như muốn né tránh sự xâm lược của nam nhân, khuôn mặt trắng nõn của cậu ửng hồng, chỉ biết chính mình trong mơ bị gian da^ʍ, không biết rằng ở ngoài mình cũng đang bị người khác hôn môi ăn đậu hũ.
Nước bọt không kịp nuốt của hai người theo khóe miệng Chung Phỉ chảy xuống dưới cổ, trong KTX tràn ngập âm thanh hôn môi của hai người, trong phòng tối tăm lại càng thêm kiều diễm.
Cận Bách hôn một hồi, lại bắt đầu nhìn chằm chằm hai viên trắng bóng đại màn thầu trước ngực Chung Phỉ .
Mấy ngày không chú ý, bạn nhỏ cùng phòng phát dục thật là rất nhanh, mấy ngày hôm trước vẫn là giống nữ sinh dậy thì hơi nhỏ, hiện tại đều có thể rõ ràng nhìn đến một chút khe rãnh, quầng vυ' lớn nhỏ vừa xinh, đầṳ ѵú phá lệ phấn nộn.
Cận Bách ảo tưởng, về sau nếu bạn nhỏ mang thai, nơi này sẽ ra chảy ra sữa,đầṳ ѵú xinh đẹp như thế cư nhiên bị một nhóc con nào đó chiếm lấy sao.
Hắn ghen tỵ.
Hắn cúi xuống, giống như trẻ con từng ngụm từng ngụm ngậm đầṳ ѵú, hắn biết dù mình có liếʍ hút như thế nào thì nơi này cũng sẽ không chảy ra sữa, nhưng vẫn thích thú đùa nghịch.
Hắn mυ'ŧ vào một lúc liền vùi mặt ở giữa hai bầu ngực lắc lư hai cái.
CMN, thật mềm, còn có hương thơm nhàn nhạt.
Cận Bách há miệng ở trên ngực cắn một ngụm, lưu lại một vệt đỏ nhàn nhạt.
“Đừng.. Ân a..” Chung Phỉ nhíu chặt mi, đôi tay vô lực mà đẩy trên người đàn ông, “Quá lớn..”.
Nếu không phải mắt còn đang nhắm lại, Cận Bách thiếu chút nữa đã nghĩ rằng Chung Phỉ tỉnh lại, hắn nghiêng đầu nhìn chằm chằm Chung Phỉ, không biết bạn nhỏ rốt cuộc nằm mơ mơ thấy cái gì, vì cái gì có bộ dáng kháng cự đến thế.
Không được, Cận Bách cảm giác chính mình lại cọ đi xuống thế nào cũng phải lau súng cướp cò , hắn nuốt một ngụm nước bọt, lưu luyến rút ra côn ŧᏂịŧ,từ trên người Chung Phỉ bò xuống.
“Lần này buông tha em, lần sau nhất định làm em muốn khóc..” Cận Bách nhìn khuôn mặt xinh đẹp của bạn cùng phòng, âm thầm thề trong lòng.
Chung Phỉ không biết những chuyện xảy ra trong hiện thực, cậu nhắm chặt mắt, không có dươиɠ ѵậŧ an ủi hoa huyệt lại lần nữa trống rỗng, khó nhịn mà cọ cọ hai chân, xoay người kẹp lấy chăn, đem hai cánh mông tròn xoe căng mẩy hướng ra ngoài.
Cận Bách nhìn đến, nắm chặt lấy khăn tắm của mình, một ngọn lửa dục xông thẳng xuống bụng, hắn xoay người tiến vào phòng tắm.
Lại tới một phát nữa đi.
++++++