Edit: Lục Trà Cuồng Ma.
===
Đường Linh nhìn côn ŧᏂịŧ dưới thân Lục Trầm Uyên không khỏi đắc ý trong lòng.
Tên cầu nam nhân này cố ý lộng cô, hiện tại dươиɠ ѵậŧ cứng rắn như vậy, xem gã xử lý thế nào.
"Zero, đình chỉ công tác."
Lục Trầm Uyên hạ lệnh.
Người máy lập tức từ hoa huyệt Đường Linh rút ra.
Lục Trầm Uyên duổi tay vuốt ve hoa huyệt ướŧ áŧ của Đường Linh, khóe miệng gợi lên nụ cười hàn khí.
"Chú nhỏ thật hư, rõ ràng có thể cho người máy rút dươиɠ ѵậŧ ra, vậy mà một hai để nó cắm vào hoa huyệt nhân gia."
Thanh âm Đường Linh mềm yếu nói.
"Linh Linh là bé đĩ nhỏ, chỉ có bị hung hăng cắm qua vài lần mới biết sợ hãi."
Lục Trầm Uyên nói xong liền đem dươиɠ ѵậŧ thô tráng cắm vào hoa huyệt Đường Linh.
Côn ŧᏂịŧ Lục Trầm Uyên cùng người máy có kích cỡ giống nhau, duy nhất khác biệt là người máy thì lạnh lẽo.
Hai chân Đường Linh bị người máy cắm qua, tràn trề dâʍ ŧᏂủy̠.
Dươиɠ ѵậŧ Lục Trầm Uyên đi vào thông thuận, bắt đầu luận động chọc vào rút ra. Cự vật cắm xuống, qυყ đầυ hung ác va chạm vào thịt non.
"A ha... Chú nhỏ... Thật là lợi hại... So với dươиɠ ѵậŧ người máy lợi hại hơn..."
Đường Linh kêu dâʍ đãиɠ, cô thông qua hình ảnh máy chiếu nhìn đến bản thân bị Lục Trầm Uyên thao điên cuồng.
Cô bé của Đường Linh cùng cậu nhóc lớn của Lục Trầm Uyên liên tục giao hòa với nhau. Côn ŧᏂịŧ thô lớn tím đen ra ra vào vào hoa huyệt phấn hồng nhỏ hẹp.
Dươиɠ ѵậŧ Lục Trầm Uyên thao hoa huyệt cô đến bắn nước sốt tràn làn. Chỉ thấy âm mao rậm rạp lấp lánh đầy dâʍ ŧᏂủy̠.
Nơi giao hợp lầy lội không tả được, thủy dịch theo phần đùi non Đường Linh chảy xuống ngập lụt.
"Đĩ nhỏ!"
Lục Trầm Uyên không nghĩ tới, gã cố ý nhục nhã Đường Linh, không chỉ không làm cô sợ hải, ngược lại làm Đường Linh còn muốn da^ʍ hơn.
"Chú nhỏ, cháu là đĩ nhỏ thì như thế nào? Nhưng chẳng phải chú thích như vậy sao?"
Đường Linh hướng về phía Lục Trầm Uyên lộ ra ánh mắt kɧıêυ ҡɧí©ɧ.
"Linh Linh, không có phụ nữ nào dám cùng ta nói như vậy. Hình như ta chiều cháu quá, nên cháu hư phải không? Nên mới dám kiêu ngạo như vậy!"
Ngực Lục Trầm Uyên giống như bị thứ gì đó đánh trúng.
Nữ nhân trước nay của gã, đều giống như hoa hải đường, yểu điệu mảnh mai.
Đường Linh này lại sáng bừng như đóa hồng hoa, kiêu sa rực rỡ, ngược lại khá hợp khẩu vị gã.
【 Kiểm tra đo lường, độ hào cảm Lục Trầm Uyên đối ký chủ tăng 10%. Trước mắt độ hảo cảm là 60%. 】
"Ta liền biết. Nếu bình thường đi dụ hoặc Lục Trầm Uyên, gã khẳng định sẽ không cắn câu."
Số lượng đàn ông ngày trước Đường Linh kết giao qua nhiều đếm không xuể. Lục Trầm Uyên thuộc dạng nam nhân khó chinh phục, hàng cho không sẽ không thèm để ý."
Côn ŧᏂịŧ Lục Trầm Uyên hung ác thao loạn hoa huyệt Đường Linh, lúc này du͙© vọиɠ gã thập phần mãnh liệt.
Thực mau, Đường Linh cảm giác được hoa huyệt nảy lên một cổ nhiệt dịch mãnh liệt.
Lục Trầm Uyên thao cô không lâu, liền bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào sâu trong hoa huyệt.
Sau khi dừng bắn, gã đem Đường Linh từ trên giá thả xuống dưới.
Ngay lúc Lục Trầm Uyên tính toán đem người bế lên, Đường Linh lại đem ngón chân trắng nõn chặn ở trước ngực gã.
"Chú nhỏ, hôm nay là lần cuối cùng, cháu muốn hoàn lương rồi. Lệ Mạc Hàn cùng Mạnh Tử Hạo đối với cháu không tệ lắm. Cháu muốn cùng bọn họ thật sự ở bên nhau. Rốt cuộc, chú vẫn là chú nhỏ của cháu, về sau chúng ta vẫn nên duy trì mối quan hệ thuần khiết đi."
Đường Linh hướng về phía Lục Trầm Uyên cười nói.
Nhưng mà sắc mặt Lục Trầm Uyên lại phá lệ khó coi.