Phong Nguyệt Ma Thành (NP)

Chương 31: Vắng vẻ

Cuối cùng vào nửa tháng sau, đại đội đến Áo Ba Lạp hoàng thành, Áo Ba Lạp trên dưới cả nước chúc mừng, trên dưới vui mừng. Ni Lạp sau khi hồi cung làm Địch Mã hướng Áo Ba Lạp dược tề sư xin tới chút dược vật. Ni Lạp chính mình phối dược trị liệu, trải qua một đoạn thời gian điều hòa, thân thể y có điều chuyển biến tốt đẹp, suy xét đến trong cơ thể huyết châu cùng mị châu hòa tan hai cổ lực lượng, y không thể tùy tiện loạn dùng dược vật trị liệu, để tránh sinh ra đối kháng thể.

Bởi vì hành động không có thuận tiện, nam nhân hết thảy đều từ Địch Mã hầu hạ, Địch Mã trước sau cũng không hề một câu oán hận, nhưng là theo thời gian dài Ni Lạp phát hiện Địch Mã thân thể thể trạng khác với thường nhân, thiếu niên thân thể lạnh lẽo, là loại lạnh lẽo thấu xương.

Đêm khuya, Địch Mã đã ngủ say, Ni Lạp khoác áo lông tuyết trắng, chống gậy đứng ở bên trong hoàng thành hồ nước, xa xa mà nhìn nơi xa hôn lễ tiệc tối đội ngũ, y vốn nghĩ ra hít thở không khí, không có dự đoán được lại thấy quốc vương đại yến, công chúa cùng Casey định ở hôm nay thành hôn, cự nhiên không ai tới thông tri y, y cái này của hồi môn lĩnh chủ ở trong mắt người Áo Ba Lạp có vẻ buồn cười.

Ban đêm gió thực lạnh, thổi bay áo lông trên người nam nhân, mềm mại da lông cao cấp ở trong gió đêm đong đưa, sợi tóc bị gió thổi bay, trong đêm đen có vài tia ngân quang hiện lên.

Những ngày gần đây mái tóc dần bạc trắng trên đầu Ni Lạp, đó là mị châu tự thân gia tốc lực lượng, trong nước ngược ra nam nhân thân ảnh càng thêm yêu diễm quỷ dị bộ dáng, nam nhân cười lạnh nhìn chăm chú kia ngọn đèn dầu huy hoàng bờ bên kia, lộ ra vài tia trào phúng cười lạnh.

Nam nhân thực khẳng định, Casey phi thường rõ ràng hiểu biết mị châu là hữu ích nhất gia tốc lão hoá, mà huyết tộc còn lại sẽ khiến con người trở nên yêu dị, hai cổ lực lượng hỗn hợp ở bên nhau liền sẽ biến người thành…… Quái vật!

Phía sau truyền đến tiếng bước chân, nam nhân xoay người nhìn về phía luôn là thích đi đêm Mil, Mil cười nhạo mà nhìn chằm chằm Ni Lạp, duỗi tay nhặt những sợi tóc bạc trên khuôn mặt nam nhân.

“Ngươi đều bắt đầu lão hoá, chính là làn da của ngươi vẫn là giống như vậy.” Mil ngả ngớn mà vuốt ve Ni Lạp gương mặt, Ni Lạp lạnh lùng mà nhìn chằm chằm hắn, hắn ngược lại lộ ra vẻ mặt tươi cười vô tội.

“Không cần dùng ánh mắt hung ác như thế xem ta.” Mil không thú vị mà đánh giá Ni Lạp thân hình, “Thật không biết ngươi này thân thể có thể trên giường có cái gì biểu hiện.” Hắn nói xong hai mắt nhìn Ni Lạp, liền không thú vị mà rời đi.

Ni Lạp căn bản không nghĩ bởi vì nhàm chán người ảnh hưởng đến tâm tình của mình, y ở bên cạnh ao đứng một lát liền trực tiếp trở về phòng.

Ni Lạp bị Casey an bài sống bên trong cung điện bên cạnh căn phòng kín đáo của dược sư trong hoàng thành. Nơi này rất xa cung điện và không phải là nơi lý tưởng đối với những người tưởng muốn dựa vào quyền lực. Nhưng đối Ni Lạp cùng Địch Mã tới nói bên này an tĩnh lại không có người ngoài quấy rầy, hai người đều vô cùng thích.

Ban ngày Địch Mã cùng Ni Lạp ở phía sau hoa viên nghỉ ngơi cùng uống trà chiều, buổi tối liền đi thăm thú bên trong hoàng thành phồn hoa địa phương, có Địch Mã bên người Ni Lạp hoàn toàn không lo lắng chuyện khác, chỉ cần y có thể nghĩ đến vấn đề, Địch Mã thông thường đều sẽ trước một bước đưa ra dò hỏi y ý kiến.

Y đồng ý, Địch Mã mới đi chấp hành.

Y không đồng ý, Địch Mã có đôi khi sẽ lộ ra thất vọng biểu tình, có đôi khi sẽ thật đáng tiếc, nhưng phần lớn thời điểm Địch Mã vẫn sẽ cười gật đầu, trong chốc lát nhu nhu bờ vai của y, trong chốc lát sẽ xoa bóp chân cho y, thái độ của Địch Mã làm cho tâm tình tốt đẹp của y tăng lên.

Kỳ thật có đôi khi có một người có thể vì chính mình bận rộn tồn tại bên người, cũng là một chuyện tốt, ít nhất ở yên tĩnh đêm khuya sẽ không nhớ những ký ức chôn sâu đó, Ni Lạp cảm thấy hiện tại bộ dáng này thực hảo.

“Buổi tối hôm nay ta muốn ra hoàng thành đi mua cho ngươi điểm đồ vật, ngươi liền ở trong phòng đừng đi ra ngoài, miễn cho gặp phải tên hỗn đản kia.” Địch Mã trước khi đi dặn dò Ni Lạp bên tai, nghĩ đến thiếu niên ngẫu nhiên tính trẻ con biểu hiện, nam nhân khóe miệng vẫn là lơ đãng lộ ra ý cười.

Này mấy tháng nay, y cũng cảm giác được thiếu niên kia cỗ kiên trì cùng nghị lực. Ở trong thế giới của y chưa xuất hiện quá loại người như thế, thiếu niên tuy rằng là mỗi đêm đều ngủ cùng giường với y, lại trước nay không có làm ra vượt rào sự tình, điểm này làm y đối thiếu niên thái độ rất là thưởng thức, rất là quý trọng.