Thiên Kim Nhà Giàu Trở Thành Nữ Nô Ti Tiện

Chương 1.1: Cô chính là ℕô ᒪệ của tôi

Tô Tiểu Lạc dần tỉnh lại từ trong hôn mê, cô mở mắt ra nhưng lại phát hiện trước mắt vẫn là một mảnh đen nhánh, giống như là bị mảnh vải che kín, cái gì cũng không thấy.

Cô lại thử hoạt động tay chân, không nghĩ tới, trên cổ tay cùng cổ chân lại bị vật gì đó giống như khuyên sắt khóa chặt, một dây xích sắt khóa đôi tay cô đặt ở sau đầu, cho nên, bất luận cô vặn vẹo thân thể như thế nào cũng không có biện pháp đứng dậy.

Này……

Đã xảy ra chuyện gì?

Tô Tiểu Lạc không kịp suy nghĩ, xuất phát từ bản năng, cô muốn mở miệng kêu cứu.

“Tỉnh rồi sao.” Có tiếng người đàn ông xa lạ đánh vỡ dòng suy nghĩ của Tô Tiểu Lạc.

“Anh, anh là ai!” Tô Tiểu Lạc giãy giụa mạnh hơn. Cô một bên dùng sức, một bên kêu to, “Quản gia! Bảo vệ! Các người đi đâu rồi! Vì sao lại có người lạ xuất hiện trong phòng tôi!”

Tô Tiểu Lạc là con gái duy nhất của một thương nhân giàu có, cô cũng từng xem qua rất nhiều các vụ án bắt cóc nên theo bản năng đem người nam nhân xa lạ này coi như bọn người bắt cóc tống tiền.

“Phòng của cô? Ha hả.” Người đàn ông không chút hoang mang, di động bước chân đến bên mép giường ngồi xuống, dùng sức kéo tóc Tô Tiểu Lạc, “Đây là phòng của tôi!”

Đau đớn từ da đầu truyền ra làm Tô Tiểu Lạc càng muốn thoát khỏi khốn cảnh trước mắt. “Anh buông tay ra! Tôi không tin! Quản gia! Bảo vệ! Cứu mạng!”

“Hôm nay cho dù cô có kêu đến khản giọng cũng sẽ không có người nào đến cứu cô đâu.” Người đàn ông phát ra tiếng cười khinh miệt, duỗi tay lấy di động trong túi ra, click mở giao diện ghi âm, “Ba cô phá sản, vì để gán nợ, ông ta đem cô bán cho tôi. Từ hôm nay trở đi, cô chính là nô ɭệ của tôi, có hiểu không?”

Phá sản?

Gán nợ?

Mua bán?

Nô ɭệ?

Vào một khắc người đàn ông buông tay ra, Tô Tiểu Lạc vẫn đau đến mắt đầy sao xẹt. Cô phát hiện, cô có thể hiểu nghĩa của từng từ nhưng khi chúng được ghép lại thành một câu thì cô thật sự không hiểu.

“Tôi không tin!” Giờ phút này, tiếng hét to trở thành vũ khí duy nhất của Tô Tiểu Lạc. Cho dù tay chân bị trói buộc cô cũng không muốn vứt bỏ khí thế, tự mình nhận thua. “Ba tôi là tỷ phú! Ông ấy không có khả năng phá sản! Tôi là đứa con duy nhất của ông ấy! Ông ấy không có khả năng đem tôi giao cho người lạ!”

“Dừng!”

“Buông tôi ra! Nói cho anh biết! Nếu hiện tại anh thả tôi ra tôi còn có thể cho anh một con đường sống! Bằng không! Chờ khi ba tôi tới! Anh không chỉ là……”

“Tôi bảo cô câm miệng!” Người đàn ông trở tay tát Tô Tiểu Lạc một cái vang dội, “Ba năm trước Tô Văn Lãng đã cùng tôi ký hiệp nghị đánh cuộc, ông ta thua rồi, cho nên cô liền trở thành nô ɭệ của tôi, đã hiểu chưa?”

“Anh…… anh dám đánh tôi! Anh rốt cuộc là ai!”

Từ nhỏ đến lớn, Tô Tiểu Lạc đều là hòn ngọc quý trên tay Tô Văn Lãng, cho dù cô có muốn sao trên trời cũng được.

Người đàn ông cười lạnh một tiếng, không nói gì, ấn xuống tập tin ghi âm, đem điện thoại đặt ngay bên tai Tô Tiểu Lạc. “Tiểu Lạc à, ba thực sự xin lỗi con, ba thật sự vô dụng. Con…… con sẽ tha thứ cho ba đúng không? Ba cũng cùng đường rồi, con…… Ủy khuất cho con a!”

Không!

Không có khả năng!

Không phải như thế!

Tô Tiểu Lạc cương cứng ở trên giường, toàn bộ giác quan trong nháy mắt đều biến mất.

Sao lại có thể như thế?

Tại sao lại như vậy?

Không phải, không phải, không phải! Nhất định là có chỗ nào đó xảy ra vấn đề!

“Chuyện chính là như vậy. Cho nên, từ giờ trở đi, cô chính là nô ɭệ của tôi. Nga, không đúng.” Nam nhân cúi người, nhẹ nhàng mà ghé vào bên tai Tô Tiểu Lạc, “Nói đúng hơn, cô, là tính nô của tôi.”

“Không có khả năng! Cút ngay!” Tô Tiểu Lạc dùng hết toàn lực, “Tôi nói cho anh biết! Anh làm như vậy là trái pháp luật! Chỉ cần anh dám chạm vào tôi một chút! Tôi sẽ tố cáo anh tội cưỡиɠ ɠiαи!”

“Yên tâm, tôi sẽ không dùng sức mạnh.” Nam nhân một bên cười khẽ, một bên duỗi tay, cởi bỏ cúc áo đầu tiên trên người của Tô Tiểu Lạc, “Kỳ thật, tôi cũng không thích dạy dỗ xử nữ, phiền toái, cũng không thú vị. Bất quá, tôi lại thích thuần phục ngựa hoang.”