Niên Quý Phi Trọng Sinh Hằng Ngày

chương 18.2

Tứ gia nhìn người trước mắt dùng đôi tay tinh xảo trắng nõn chọn từng hạt đậu Hà Lan, ánh sáng mặt trời chiếu trên khuôn mặt trắng nõn của nàng, như một bức tranh thủy mặc.

Niên Ngọc Lan tất nhiên là biết Tứ gia đang nhìn nàng, nên nàng liền nghĩ tìm chút việc cho hắn làm, liền nói: “Phiền Tứ gia giúp ta nhóm lửa, chốc lát cần phải dùng.”

“Ngươi nha, thật là biết cách sai khiến Gia.” Này việc tất nhiên là không làm khó được hắn, chính là nha đầu này cười có chút giảo hoạt.

Nhìn ánh lửa bập bùng, tâm tình của hắn cũng thả lỏng một chút.

Mấy ngày trước, nhận được thư từ Mang Đạc, là người cực kỳ táo bạo, trong thư ngang nhiên cổ vũ ta tranh đoạt ngôi vị hoàng đế, lại còn đưa ra phương án cụ thể.

Phong thư này có thể nói là lớn mật, nhưng lại hợp tâm ý hắn. Chỉ có điều hắn lại không thể làm bất luận kẻ nào biết hắn tâm ý.

Cho dù Mang Đạc là người dưới quyền hắn, nhưng nô tài bán chủ cầu vinh đâu có ít? Trong Ung thân vương phủ này, tánh mạng mọi người đều do một thân hắn gánh vác, hắn không thể không cẩn thận từng ly, một khi bị Hãn A Mã biết hắn có tâm tư này, già trẻ trên dưới trong phủ này cũng liền xong rồi.

Trực Quận Vương cùng phế Thái Tử chính là ví dụ điển hình, còn làm Thập Tam bị liên lụy. Hãn A Mã đã từng sủng ái Thập Tam như vậy, nhưng nói ghét bỏ liền ghét bỏ.

Mấy năm nay, hắn giúp Thập Tam mời không ít danh y xem bệnh, nhưng vết thương trên đùi vẫn không có cách nào chữa khỏi, đầu gối cùng cẳng chân đều có chút biến dạng.

Bệnh này là do lúc bị giam cầm mắc phải, địa phương kia không những âm u lạnh lẽo, hơn nữa bị Hãn A Mã xử trí như vậy, lại thêm tâm bệnh. Tông Nhân Phủ đều là nâng cao đạpthấp, thấy hoàng tử bị giam cầm cảm thấy không có quyền thế, là dám tùy ý khinh mạn.

Thập Tam ngạch nương mất sớm sớm, còn hắn khi trở lại bên Đức phi nương nương đã là trưởng thành, lúc ấy nương nương quan tâm nhiều đương nhiên à ấu tử, vậy nên hắn cùng mẫu thân cũng không thân thiết được.

Bởi vì Hãn A Mã bảo hắn dạy Thập Tam học toán học nên bọn họ mới dần thân cận hơn, Dận Tường từ nhỏ đã rất thông minh cũng thân cận hắn. Đôi khi hắn cảm thấy chính mình với Thập Tam mới là anh em cùng một mẹ sinh ra. Mà vị trong Vĩnh Cùng cung kia trên danh nghĩa trên danh nghĩa là anh em cùng mẹ với hắn lại cùng lão Bát ngày càng thân.

Thập Tam bây giờ còn có hắn chăm sóc, nhưng nếu hắn bị ghét bỏ, Ung thân vương phủ này chính là không có đường lui. Như cô nương trước mắt này, nàng ở trong nhà trăm ngàn sủng ái, lớn lên, gả cho hắn, chẳng lẽ còn khiến nàng sống khổ sở hơn trước?

Vị trí kia hắn đương nhiên muốn, hắn có chính mình khát vọng mà cần thiết ngồi vào vị trí ấy mới có thể hiệu lệnh thiên hạ, mới có thể thi hành một hồi gian nan cải cách.

Hãn A Mã là khó gặp minh quân, cõ lẽ do tuổi lớn nên bắt đầu yêu quý thanh danh, thích người khác ca ngợi hắn từ bi, nên không nghĩ lại gi·ết người.

Nhưng một vị quân vương nếu là đối tham quan từ bi, đó chính là đối bá tánh tàn bạo. Tham quan nên gϊếŧ thì cần thiết gϊếŧ.

“Tứ gia?”

“Ân”

“Đã nấu xong, chúng ta qua bên kia đi, ngài bưng cái sọt này, thϊếp thân cần dùng muỗng gỗ đem cái này nghiền mịn”

“Được”

Có Tứ gia làm cùng, công việc chuẩn bị rất nhanh đã xong.

Kế tiếp chỉ cần thêm đường xào thêm một lúc, cuối cùng để vào khuôn đúc, phủ lên một lớp giấy nữa. Nàng thật sự là có chút thèm ăn, liền phủ ngoài lớp băng, như vậy chỉ cần đợi hơn nửa canh giờ là có thể ăn, không cần chờ qua đêm.

Chờ đến rốt cuộc có thể ăn, nàng cùng Tứ gia mỗi người một đĩa, Tứ gia thoạt nhìn rất thích.

Chờ nàng về sau có con, còn có thể làm cho tiểu bảo bảo ăn, cái này mềm mại, không có răng cũng có thể ăn. Không biết sau nà bảo bảo có gống bọn họ a mã thích ăn đồ ngọt hay không, Phúc Tuệ là thích ăn đồ ngọt, mặt khác ba cái hài tử đi thời điểm đều còn quá nhỏ, nàng làm ngạch nương nhưng là không biết bọn họ thích cái gì.

“Gia cũng ở ngoàiphố xá ăn qua đậu phụ vàng, chỉ là so không được cái này ngọt ngào mềm mại.”

“Đó là tất nhiên, cái này chính là bản cải tiến.”

“Tiểu nha đầu, một chút cũng không biết khiêm tốn! Đúng rồi, trong chốc lát nàng viết cách làm đậu phụ vàng này, gia sai người đưa đi phủ Thập Tam bối lặc. Nhà hắn có hai hài tử rất kén ăn, thứ này tiểu hài tử chắc hẳn là thích.”

“Được, trong chốc lát ta về thư phòng liền viết cho gia.”

Muốn nói Tứ gia đối xử với Thập Tam gia, xác thật là không lời gì để nói, vậy nên đối con Thập Tam gia cũng rất tốt.

Nàng nhớ không sai thì Thập Tam gia mấy năm nay đang mắc bệnh, đại khái là bị phong thấp đi, chắc là do bị giam cầm mấy năm mà mắc phải.

Trong cuốn《 Tập nghiệm cách hay 》Đại ca viết có không ít biện pháp điều dưỡng bệnh này, có lẽ có thể thử xem sao, nếu có hiệu quả cũng coi như vì tương lai tích cóp chút ân tình.

Nếu vận mệnh Niên gia không thể thay đổi, hy vọng Thập Tam gia, người mà tương lai sẽ ở vị trí dưới một người trên vạn người- Di Thân Vương có thể vì Niên gia nói tốt một câu, hắn nói chuyện chắc hẳn là so với chính mình có ích, Tứ gia cũng sẽ nghe một vài.

Phân phó Tiểu Mãn đi nhà kho tìm cuốn 《 Tập nghiệm cách hay 》, viết xong cách làm đậu phụ vàng, và thêm mấy thực đơn điều dưỡng, liền đem cho Tứ gia.

“Thϊếp thân nghe nói Tứ gia vẫn luôn đang tìm danh y chữa bệnh cho Thập Tam gia , đây là cách làm đậu phụ vàng, phía sau có mấy thực đơn điều dưỡng thân thể, đối nhân thân thể có ích. Còn đây là cuốn 《 Tập nghiệm cách hay 》 là do đại ca ta viết, Tứ gia có thể đưa đi phủ Thập Tam bối lặc gia.”

Tứ gia trên mặt có chút ngoài ý muốn, nói: “Được, Gia thay Thập Tam đệ cảm ơn ngươi. Quyển sách này gia kêu người sao chép lại sẽ đem bản gốc trả ngươi.”

Niên Ngọc Lam gật gật đầu, tưởng nói muốn về Niên phủ một chuyến nhưng vẫn không mở miệng được, hai ngày nữa là phụ thân ngày sinh, nàng muốn trở về một chuyến, năm nay khác với mọi năm, đại ca, nhị ca cùng Niên Hi đều không ở nhà, nếu là nàng cũng không ở thì ngày này thật sự không còn ý nghĩa.

Dùng bữa tối xong trở lại nội thất, làm một lần, Tứ gia liền dừng, đem nàng kéo vào trong lòng.

“Có tâm sự?”

“Thϊếp thân cả ngày đều tốt, có thể có tâm sự gì?”

Tứ gia không tin nhìn nàng một cái nói: “Ngay cả gia ngươi cũng gạt?”

Nàng không nghĩ tới Tứ gia dừng lại là do phát hiện nàng có tâm sự.

“Thϊếp thân chỉ là có chút nhớ nhà.”

Chỉ nghe Tứ gia nghiêm mặt nói: “Nơi này cũng là nhà của ngươi.”

Nàng nói xong liền biết chính mình nói sai rồi, thời đại này nữ tử một khi đã xuất giá, thì chỉ có thể lấy nhà chồng là nhà, nhà mẹ đẻ thành một nơi không dễ dàng quay về được, đặc biệt là nàng gả cho người trong hoàng thất .

“Tưởng về Niên phủ nhìn xem người nhà?”

Một lát sau Tứ gia mới nghe được trong lòng ngực người nhẹ nhàng “Ân” một tiếng, thanh âm còn mang theo vài phần nghẹn ngào, cúi đầu nhìn nàng khuôn mặt nhỏ, quả nhiên doanh doanh lệ quang.

Tứ gia chỉ đành phải trấn an nhẹ nhàng vỗ vỗ phía sau lưng nàng, lại có chút dở khóc dở cười. Trong lòng ngực này chính là hắn Trắc phúc tấn, cũng là hắn thê, nhưng hắn như thế nào liền cảm thấy giống như càng giống nuôi con gái? Ngay cả Hoài Khác cũng không khóc trước mặt hắn như vậy đâu.

Nhưng trong phủ Ung thân vương phủ rông lớn này, nàng cũng chỉ có thể khóc với chính mình.

Về sau nếu nàng sinh hài tử thì làm sao bây giờ? Nếu sinh tiểu khanh khách còn hảo, cùng lắm thì hắn cũng kiều dưỡng nàng lớn lên. Còn nếu là sinh tiểu a ca, chính mình phải lo lắng quản giáo nhiều hơn, không thể giống hắn ngạch nương như vậy kiều khí.

“Gia nhớ rõ hai ngày nữa là phụ thân ngươi ngày sinh, ta đã làm Tô Bồi Thịnh chuẩn bị lễ vật, đừng khóc, muốn trở về một chuyến cũng không phải không được.”

Niên Ngọc Lam không nghĩ tới Tứ gia sẽ nói như vậy, một lúc lâu sau mới nói: “Gia nói thật?”

Tứ gia dùng hai ngón tay gõ gõ cái trán của nàng: “ LờiGia nói ở trong lòng ngươi liền không uy tín?”

Ý thức được Tứ gia xác thật là đồng ý nàng về Niên gia một chuyến, nàng duỗi tay ôm Tứ gia cổ, chủ động hôn hôn Tứ gia môi: “Có uy tín! Nhà ta Gia chính là đỉnh thiên lập địa nam tử hán.”

Tứ gia hiển nhiên rất vừa lòng, xoay người một cái đem nàng đè ở dưới thân, dùng một canh giờ chứng minh chính mình là nam tử hán...