Ngay khi lời nói của Tông chủ Cổ Đạo Tông thốt lên, Lạc Tú liền động thủ.
Sau khi phá vỡ đội hình, anh ngay lập tức gϊếŧ vài người còn lại.
Mấy người đó muốn rút lui, nhưng đã quá muộn, Lạc Tú trực tiếp đoạt lấy một thanh kiếm, ánh sáng lạnh lẽo lóe lên, giống như một đạo quang nhảy nhót lóe lên trên mặt hồ lởm chởm, tất cả đều bị một kiếm chặn lại!
Vài người đó đã rơi xuống đất ngay lập tức, trước khi chết trong mắt còn hiện lên vẻ kinh ngạc.
Tông chủ Cổ Đạo Tông lập tức nổi giận!
“Được, tốt lắm, dám giết người của Cổ Đạo Tông!” Tông chủ vung tay áo, khí thế xung quanh đột nhiên nổi lên, chấn động bầu trời, giống như sấm sét cuồn cuộn, khiến trời đất rung chuyển.
“Hahaha, chết, chết đi.” Thẩm Tuấn Phong nở nụ cười điên cuồng, đây là một siêu cấp cao thủ, khí tức kinh người, giống như một con khủng long bạo chúa hình người đấy.
"Giết!"
Tông chủ Cổ Đạo Tông siết chặt nắm đấm, như có thể rung chuyển núi sông, quay ngược thời gian, nước chảy của một thác nước gần đó cũng ngừng lại.
Khí thế quá khủng khiếp, có khí thế rung chuyển cả núi sông.
Lạc Tú cũng không né tránh, trực tiếp nghênh đón.
Thẩm Tuấn Phong nhìn Lạc Tú nở nụ cười chế nhạo, dám thách đấu thể lực với NPC ở đây chỉ đơn giản là tìm cái chết.
Quả nhiên, thân thể của tông chủ phát sáng, lộ ra một tầng sáng chói màu vàng kim.
Lỗ chân lông trên toàn thân nở hết, như thể cánh cửa vào cõi thần tiên được mở ra, sức mạnh vô tận ập đến.
Ngay cả Lạc Tú cũng giật mình.
“Kim cương lưu ly thể?” Lạc Tú trầm giọng nói.
Sau khi nhìn thấy cảnh này, anh đã ngay lập tức có nhận định mới về "trò chơi kinh dị" này.
Đây chắc chắn không phải là thứ mà những hệ thống bình thường có thể nghĩ ra, hiển nhiên là anh đã đánh giá thấp trò chơi này.
Bởi vì Kim cương lưu ly thể có thể được bắt nguồn từ ít nhất là trước thời kỳ Tiên Tần, và thậm chí vào thời Tây Chu, một sản phẩm của thời đại phong thần trong truyền thuyết, cơ thể không thể phá hủy, bất khả chiến bại.
Cũng có người suy đoán rằng đó là một công pháp được tạo ra bởi hoả thần Cộng Công, đã được lưu truyền lại.
Đó là thiên trụ đấy!
Thiên trụ còn ngã xuống thì sức người phải mạnh cỡ nào!
Nhưng mà tông chủ trước mặt hiển nhiên còn chưa đạt tới mức đó, nếu thật sự là một kim cương lưu ly thể, Lạc Tú đã xoay người bỏ chạy rồi.
Với thực lực hiện tại của anh, nếu thực sự là kim cương lưu ly thể, có lẽ anh cũng không thể ngăn cản được dù chỉ một chiêu.
Nhưng cho dù không phải là kim cương lưu ly thể thật, thì nó vẫn khiến người ta cảm thấy áp lực gấp bội, thậm chí mấy cây to xung quanh cũng lập tức ngã về phía bên kia, bởi vì áp lực quá lớn.
"Bụp!"
Tia lửa bắn ra tứ phía, nổ tung như sấm sét, cực kỳ chói mắt, giống như đòn đánh vừa rồi là tia chớp vậy.
“Hừ.” Tông chủ Cổ Đạo Tông hừ lạnh một tiếng, không để ý tới Lạc Tú mà giơ nắm đấm lên, lại đập xuống.
Lần này, toàn thân hắn ta như huy động được sức mạnh của núi sông biển cả, không thể ngăn cản, sức lực của hắn ta là vô tận.
Lạc Tú lại đón đầu, nhưng anh không thể không lùi một bước, xả sức ra.
Đây là lần chiến đấu đầu tiên mà Lạc Tú ở thế hạ phong phải lùi một bước.
Tuy nhiên, đây chỉ là trạng thái bình thường của anh, chưa hề cởi bỏ cỗ lực lượng của Thái Hoàng Kinh đâu.
Nhưng giờ đây anh bị chấn động đến mức lùi lại nửa bước, thì cũng đủ biết kim cương lưu ly thể mạnh tới mức nào.
"Bụp!"
"Bụp!"
"Bụp!"
Bản giao hưởng của kim loại thật sự chói tai.
Những tòa nhà đổ nát xung quanh lại hứng chịu một trận đòn kinh hoàng.
Tuy nhiên, mặc dù Lạc Tú có vẻ gặp bất lợi, nhưng vài trận giao tranh vừa rồi cũng khiến cho tông chủ Cổ Đạo Tông không chịu nổi, khí huyết cuồn cuộn, toàn thân có cảm giác rất khó chịu.
Thẩm Tuấn Phong hoàn toàn ngây người, anh ta không ngờ Lạc Tú lại mạnh như vậy.
Chuyện gì đã xảy ra thế?
Lạc Tú chắc chắn là một người mới vào trò chơi, một người mới có thể cạnh tranh với một nhân vật có đẳng cấp của cao thủ môn phái cổ đại sao?
Ngay cả một cao thủ lão làng cũng không thể làm được!
Điều này là quá khó tin.
“Hừm, mày không thể phá vỡ phòng ngự của tao đâu, khiến mày kiệt sức cũng có thể gϊếŧ chết mày!” Tông chủ đắc ý nói.
Sức mạnh phòng ngự của hắn ta thật đáng kinh ngạc, không thể nào chọc thủng được.
Nhưng Lạc Tú vẫn không lên tiếng, chỉ tập trung vào tấn công điên cuồng.
"Vô dụng thôi. Tuy rằng Kim Cương Lưu Ly Thể của tao vẫn chưa hoàn thành, nhưng mày vẫn muốn dùng chút sức lực của mình phá vỡ nó à?"
“Chỉ là mơ tưởng mà thôi!” Tông chủ hừ lạnh một tiếng.
“Cho dù đứng ở chỗ này để cho mày đánh, cũng không bao giờ có thể phá được.” Tông chủ tự hào nói.
“Thật sao?” Linh quang của Lạc Tú chợt lóe lên.
“Chấp mày một chiêu.” Tông chủ đứng tại chỗ, không né tránh nữa.
Lạc Tú đấm mạnh một cú sang, đùng!
Kim cương lưu ly thể hoàn toàn không có cảm giác như bị vỡ ra chút nào.
"Hahaha, đồ ngốc, mày…"
“Phụt!"
Kim cương lưu ly thể không vỡ nát, nhưng tông chủ đã bị vỡ vụn h, kim cương lưu ly thể cũng tiêu tan.
Nếu không sử dụng thái hoàng kiếm, thực lực của Lạc Tú lúc này quả thực không thể phá vỡ kim cương lưu ly thể.
Nhưng anh có thể dùng chấn kình khiến lực lượng đánh vào bên trong, đánh tan tành bên trong của tông sư.
“Ôi, thật là ngu ngốc.” Lạc Tú lắc đầu.
Anh cũng nghĩ rằng những người thiết kế ra trò chơi này ngu ngốc đến mức mắc phải những sai lầm ngớ ngẩn và chết người như vậy.
Điều này quá buồn cười.
Tông chủ đã chết, cái chết có phần khó giải thích và không rõ ràng.
Nhưng Lạc Tú không có ý định buông tha cho toàn bộ Cổ Đạo Tông.
Cuộc tàn sát đẫm máu bắt đầu!
Toàn bộ Cổ Đạo Tông máu chảy thành sông, ở đâu cũng toàn là tứ chi bị gãy!
Rõ ràng Lạc Tú đang đồ sát cả tông phái!
Dù sao những người này đều là giả, cho nên không thành vấn đề.
Sau đó Lạc Tú đã tìm kiếm khắp nơi, cuối cùng tìm thấy một miếng ngọc bội.
Sau khi rửa lại bằng nước sạch, Lạc Tú có hơi chán ghét đặt ngọc bội lên trán.
Đột nhiên, rất nhiều thông tin tự động xuất hiện trong đầu Lạc Tú.
Điều này khiến Lạc Tú bất ngờ.
Công pháp hoàn chỉnh của kim cương lưu ly thể!
Tuy nhiên, điều này cũng khiến Lạc Tú có chút nghi ngờ.
Anh không chắc luật chơi có thực sự sợ anh không, hay họ cố tình dụ anh, tạo ảo giác cho anh như thể họ sợ anh.
Dù sao ngay cả công pháp của kim cương lưu ly thể mà cũng có, người điều khiển đằng sau trò chơi này hiển nhiên là không thể xem thường.
Chẳng lẽ đây là một nơi tập luyện bí mật của thánh địa bất hủ nào đó?
Lắc đầu, Lạc Tú bây giờ không có nhiều manh mối.
Cuối cùng, Lạc Tú đi về phía Thẩm Tuấn Phong.
Vào lúc này, Thẩm Tuấn Phong đã sốc toàn tập.
Toàn bộ Cổ Đạo Tông thực sự đã bị tàn sát.
Lạc Tú là thánh thần nơi nào vậy chứ?
“Nghĩ chưa thông à?” Lạc Tú tinh nghịch nhìn Thẩm Tuấn Phong.
“Bây giờ, nói cho tôi biết, trong chúng ta, ai mới là con kiến?” Trên mặt Lạc Tú lộ ra vẻ khinh thường.
“Nếu anh còn chưa hiểu thì tôi sẽ cho anh thêm một bí mật.” Lạc Tú để lộ ra một chút châm chọc.
“Thấy kỳ lạ về sức mạnh của tôi hả?”
“Đó là bởi vì trong thực tại, tôi cũng có sức mạnh như vậy!”