Trả Thù Gia Tộc

Chương 5

Đường Viễn Phong bị Cố Nhã đẩy ngã vào ghế ngồi phía sau. Cửa xe đóng lại, bên ngoài cánh cửa đóng chặt là biển người mênh mông, mà trong xe lại là một quang cảnh rực rỡ xinh đẹp. Cố Nhã nằm trên người của Đường Viễn Phong, bầu ngực tròn trịa chờ không kịp mà nảy ra ngoài, núʍ ѵú cương cứng cũng cố ý cọ xát lên mặt anh.

Côn ŧᏂịŧ bên dưới lại dựng thẳng lên, anh đè Cố Nhã dưới thân, sau đó mở miệng ngậm lấy núʍ ѵú xinh xắn hồng hào của cô, đầu lưỡi thỉnh thoảng lại liếʍ quanh, một tay cũng không rảnh rỗi, anh cởi bỏ áo ngực Cố Nhã, để lộ bầu ngực trắng nõn của cô.

“A…”

“Em rể, muốn…còn muốn nữa…”

Cố Nhã bị liếʍ đến mức quên đi tất cả, sung sướиɠ rêи ɾỉ, tay của cô một đường vuốt ve xuống dưới, thành thạo cởi bỏ thắt lưng của Đường Viễn Phong, côn ŧᏂịŧ của anh lại một lần nữa đập vào tay của cô. Cố Nhã vươn tay cầm lấy côn ŧᏂịŧ rồi nắm nó chuyển động lên xuống.

Đường Viễn Phong cởϊ áσ sơ mi để lộ khuôn ngực cường tráng anh ra hiệu cho Cố Nhã dựa người vào ghế sau còn bản thân thì đè lên cô, môi lưỡi quấn quýt, Đường Viễn Phong nắm chặt hai tay của Cố Nhã, đầu lưỡi hung hăng càn quấy ở bên trong.

“Ưm…ưm…”

Cố Nhã bị anh hôn đến không thở nổi, cơ thể bị Đường Viễn Phong đè dưới thân cũng lụi xơ, mềm nhũn như một vũng nước.

“Chị, miệng của chị thật ngọt.”

Đường Viễn Phong bỏ tay Cố Nhã ra, bàn tay thuận theo cần cổ xinh đẹp của cô mà đi xuống dưới vén cái váy bó sát người của cô lên, cặp dùi thon dài trắng nõn lập tức lộ ra trước mắt của Đường Viễn Phong.

Qυầи ɭóŧ ren màu đen không che hết tiểu huyệt xinh đẹp, trông vô cùng hấp dẫn ánh mắt của người khác.

Đường Viễn Phong đẩy qυầи ɭóŧ qua một bên, tiểu huyệt hồng phấn lập tức lộ ra bên ngoài, anh nóng lòng cúi xuống cắи ʍút̼ tiểu huyệt.

Đầu lưỡi linh hoạt lách qua khu rừng rậm rạp, trực tiếp tách hai bên môi tiểu huyệt phấn nộn ra, sau đó khẽ cắn vào âm đế đã nhô lên thành ngọn núi nhỏ.

“A…không được.”

“Nơi đó không được…”

Cả người Cố Nhã run rẩy, tiểu huyệt dâʍ đãиɠ hồng hào bắt đầu chảy dâʍ ŧᏂủy̠, Đường Viễn Phong cũng không có ý định dừng lại, đầu lưỡi của anh trực tiếp chen vào bên trong tiểu huyệt phấn nộn đang chảy nước.

Phụt---

Dâʍ ŧᏂủy̠ bắn tung tóe, Đường Viễn Phong vui vẻ ăn hết.

Cố Nhã dựa vào ghế ngồi chật hẹp rồi tự đưa tay xoa nắn bầu ngực đầy đặn của mình. Tiểu huyệt giống như bị hàng ngàn hàng vạn con kiến gặm cắn, ngứa đến phát điên, vô cùng gấp gáp muốn có nhiều hơn nữa, muốn đầu lưỡi của Đường Viễn Phong có thể cắm vào sâu hơn một chút: “Em rể…ngứa quá…”

“Chị không chịu được…”

“Muốn nhiều hơn…”

Đường Viễn Phong ăn vô cùng vui vẻ, anh ngẩng đầu nhìn Cố Nhã, dùng giọng điệu mờ ám trêu chọc Cố Nhã: “Chị, chị muốn cái gì?”

Đường Viễn Phong vừa nói vừa cắm ngón tay của mình vào tiểu huyệt của Cố Nhã rồi nhẹ nhàng ấn một cái, hai mắt của Cố Nhã trở nên mơ màng, cô không nhịn được mà nâng mông lên phối hợp với động tác của Đường Viễn Phong. “A…ưm…”

“Muốn nữa…em rể...mạnh chút…”

“Chị rất muốn em rể thao chị…muốn côn thị của cậu hung hăng thao tôi, thao tiểu huyệt dâʍ đãиɠ của tôi!”

Cố Nhã dâʍ đãиɠ kêu lên.

Vốn dĩ cô chỉ vì muốn trả thù Cố Tuyết mà quyến rũ Đường Viễn Phong, nhưng lúc này cơ thể của cô được Đường Viễn Phong vuốt ve thật sự rất sung sướиɠ, nhất là tiểu huyệt phía dưới. Cô vô cùng muốn nhiều hơn nữa, tiểu huyệt không chịu được, cuối cùng trở nên ngứa ngáy sau khi bị Đường Viễn Phong trêu chọc.