Trong phòng tràn ngập ánh sáng mặt trời, gạch đá vỡ vụn rào rào lăn xuống ra bên ngoài.
Tô Tuyền: “………….”
Tuy cảm giác thể năng đã tăng lên rất nhanh, nhưng cô cũng không đoán được lại có thể tiến bộ đến trình độ này.
Cơ bản là từ trình độ bình thường vọt lên tới phi nhân loại.
“Dị năng giả cấp 2?”
Thành viên tà giáo cầm đao gắt gao nhìn chằm chằm cô, vẻ mặt không khỏi có thêm vài phần kiêng kị.
“Đáng tiếc.”
Tô Tuyền thu hồi ánh mắt từ lỗ thủng lớn, “Sai rồi.”
Người nọ lại nhào lên lần nữa.
Điện quang trong tay Tô Tuyền lóng lánh lóa mắt.
Người nọ khϊếp sợ, muốn lùi về sau nhưng đã quá muộn.
Thân ảnh hai người đan xen, dòng điện giống như nhỏ nhặt quấn quanh trên tay, không chút lưu tình đâm thủng đối thủ.
Đao nóng chảy tuột khỏi tay, rơi xuống đất.
Toàn thân người nọ run rẩy ngã xuống, thi thể bị thiêu rụi đến cháy đen.
Tô Tuyền nhìn dòng điện nhảy nhót quanh cánh tay, cảm thấy mới chỉ tiêu hao một chút thể lực.
Lần trước phóng thích đến loại trình độ này, dù chỉ một lần thì sẽ xuất hiện cảm giác mệt mỏi rõ ràng.
——tim đập nhanh hơn, hô hấp dồn dập như là chạy 100m với tốc độ nhanh nhất.
Hiện giờ, tuy cũng cảm thấy mệt, nhưng chỉ cần qua mấy lần hô hấp đã nhanh chóng khôi phục được.
——tựa như đang thi chạy, chỉ khác là từ 100m rút còn 20m.
Thêm vài lần khẳng định cũng không sao.
Tô Tuyền vừa lòng ngồi xuống, đẩy đao trên đất về phía nhóm người bị hại.
“Tự mình giải quyết.”
Cô vừa nói vừa đi đến cửa cầu thang.
Tiếng bước chân bên dưới nhanh chóng tiến đến.
Có mấy thành viên tà giáo vừa mới ra ngoài, đến giờ mới trở về. Xa xa thấy tường tầng hai bị phá có thể đoán được đã xảy ra việc.
Bọn họ vội vàng lên cầu thang.
Hai bên oan gia ngõ hẹp.
Tô Tuyền nghiêng nghiêng đầu nhìn xuống phía dưới, “Chào buổi tối?”
Giọng nói truyền đến, tất cả những người đó đều tức giận, thi nhau rút súng rút đao.
Hai bên bọn cô chia thành hai bên cầu thang, một trên một dưới, khoảng cách rất gần.
Tô Tuyền vịn vào tay vịn cầu thang, uyển chuyển nhẹ nhàng xoay người nhảy lên, đến giữa không trung đá vào người gần nhất.
Tên kia theo phản xạ giơ tay đỡ lấy, tiếp đó là một đợt đau nhức không thể tưởng tượng được truyền tới.
Hắn dường như nghe thấy cả âm thanh xương cánh tay đứt gãy, cả người bị đá ngã về phía sau, đυ.ng vào tên đồng bọn đằng sau.
Tô Tuyền đứng ở trên cầu thang lâm vào trầm tư ngắn ngủi.
Trong nháy mắt kia, cô tựa hồ cảm thấy dị thường nào đó.
Tô Tuyền nhấc tay lên, đầu ngón tay lập lòe dòng điện xanh nhè nhẹ, rồi tỏa ra những cái điện quang lóa mắt quấn quanh hai tay, lại đi vào cơ thể.
Dị năng thực của cô là phục chế mà không phải là lôi điện, làm sao lại thay đổi thật không thể hiểu được.
Nhưng cô có thể cảm nhận được, là trong nháy mắt kia dị năng đặc thù thực của cô đã hóa thành dòng điện.
Nếu hỏi dị năng trong cơ thể phân bố sức mạnh như thế nào thì ở trạng thái bình thường nó sẽ phân bố khắp thân thể, mà khi dị năng bùng nổ sẽ tập hợp nơi cánh tay rồi phóng thích ra điện quang lấp lánh.
Trước kia cô rất khó đi nắm giữ chi tiết quá trình này, tất cả đều là dựa theo ý niệm, nháy mắt hoảng hốt liền hoàn thành.
Hiện tại, theo thể lực tăng lên, Tô Tuyền tựa hồ cũng có thể mơ hồ cảm nhận được một ít biến hóa.
“……”
Lại có người vọt lên, nhìn đến điện quang, bước chân chậm một nhịp.
“Là dị năng giả cấp 3! Loại nguyên tố!”
Người nọ khϊếp sợ mà hô to, trong mắt tràn ngập kiêng kị, tiếp theo lại hơi vui vẻ, “Nói không chừng còn chưa trưởng thành ——”
“Bắt lấy cô ta làm tế phẩm!”
Một âm thanh sắc bén trong đám người vang lên, “Này tốt hơn những người đó nhiều ——”
Lời còn chưa dứt, Tô Tuyền đã nện một quyền vào mặt nam nhân trước mặt.
Mũi người nọ bị gãy, mặt hiện lên vẻ thống khổ, sau đó bị đánh bay ra ngoài.
Những người bị ngã dưới cầu thang, cũng dốc sức vọt lên.
Tô Tuyền hít sâu một hơi, khống chế điện lưu bao quanh cánh tay không ngừng gia tăng.
Trong cơ thể, ngàn vạn mạch máu dường như biến thành nhánh sông, dòng nước lao nhanh mà đi, giống như dòng suối xuyên sông lần lượt đổ về biển lớn.
Lòng bàn tay tay phải cô ngưng tụ một quả cầu điện đường kính 10cm, điện quang xanh trắng nhỏ nhắn quấn quanh chặt chẽ.
Ngày càng nhiều dòng điện từ cánh tay trào ra, dung nhập vào quả cầu điện, sau đó quả cầu càng lúc càng lớn.
Chỉ hai ba giây ngắn ngủi, thể tích quả cầu điện to hơn vài lần, đã lớn bằng bóng rổ.
“…………”
Tô Tuyền vô cùng vui vẻ, nhưng cô cảm thấy hơi mệt mỏi.
Vì thế cô ném quả cầu điện ra.
Quả cầu điện nện vào đám tà giáo, nháy mắt vỡ ra, căn phòng tối tăm tựa hồ đều được thắp sáng, vô số điện quang len lỏi nhảy nhót giữa đám người.
Những người đó run rẩy, bày ra các tư thế kỳ quái.
Trong phòng rất nhanh sau đó tràn ngập hương thịt nướng.
Tô Tuyền dựa vào tay vịn cầu thang, thở dốc vài tiếng, cảm nhận nhịp tim đập dần dần ổn định.
Hạn mức cao nhất của thể lực và năng lực phục hồi đều tăng lên tuyệt đối không chỉ có một cấp bậc.
Hiện tại xác thật cô không chiến đấu được với cường độ cao thời gian dài, nhưng theo cái tiết tấu này, ngày đó cũng không còn xa.
Vài phút ngắn ngủn, cô đánh bại một đám người, cũng chỉ hơi mệt một chút, lại thêm một trận chiến như vừa rồi cũng hoàn toàn không thành vấn đề.
Tô Tuyền đi chụp mấy tấm ảnh, tìm kiếm đồ giá trị trên đám người kia trong chốc lát, mới cúi đầu gửi tin tức cho cố chủ, nói cho họ biết thành viên tà giáo đều bị đánh bại rồi.
Cô quay lại tầng hai, nhìn thấy đám người trẻ tuổi kia đều đã cởi trói hết.
Tuổi bọn họ đều không lớn, khoảng mười mấy tuổi, nhìn qua có hơi lo lắng, vết thương chồng chất trên người cũng không có tinh lực di chuyển, tránh ở góc tường run bần bật.
Tô Tuyền: “Có người tiêu tiền thuê tôi cứu mọi người, tôi đã gửi tin cho cố chủ rồi, chờ lát nữa sẽ đến.”
Trong phòng một mảnh tĩnh lặng.
Qua vài giây, có người nhút nhát sợ sệt mở miệng: “Bọn họ sẽ không tìm thấy tòa nhà này.”
Tô Tuyền nghi hoặc mà nhìn cô ta.
“Tôi từng nhìn thấy chị gái mình ở cửa sổ, chị ấy ở ngoài đường, đi tới đi lui, tôi gọi nhưng chị cũng không để ý tới tôi.”
Cô ấy hơi sợ sệt mà nói, “Này, tòa nhà này có quỷ.”
Vài người khác liên tiếp gật đầu, mồm năm miệng mười tiếp lời.
“Tôi cũng từng thấy cha tôi.”
“Tôi nghe thấy tiếng mẹ tôi, ở dưới……”
Tô Tuyền: “…………”
lúc mọi người thét chói tai, hai tay cô lại lần nữa phát ra điện quang lóa mắt, đồng thời xoay người, tránh thoát đòn trí mạng đánh úp sau lưng.
Có người từ trong chỗ tối nhảy ra, trong chớp mắt gϊếŧ tới, lưỡi dao sắc bén lạnh lẽo lập loè trong tay.
Những người bị hại nghẹn họng trân trối mà nhìn.
Đầu tiên là một người từ đâu bỗng xuất hiện, tiếp theo, người đến cứu bọn họ, phảng phất như đã đoán được trước mà né.
Lính đánh thuê tóc đen mắt đen duỗi tay rút vũ khí từ sau thắt lưng ra, lại đột nhiên vung lên, trên mũi kiếm là từng vòng điện quang lóng lánh lớn bé.
Hai người cùng lúc xuất kích.
“Thêm tiền! Thêm tiền cho tôi! Nghe thấy sao!”
Tô Tuyền vừa đánh nhau vừa phát giọng nói cho cố chủ, “Nơi này có dị năng giả cấp 3, có thể che giấu toàn bộ phòng, các người hoàn toàn không đề cập đến cái này!”
Nếu không phải nghe đến mấy người này nói, làm cô cảnh giác, nhận ra nơi này vẫn còn có người, nói không chừng vừa nãy đã bị đâm một nhát.
Loại tình huống này khẳng định là muốn một khoản tiền lớn.
Rốt cuộc dị năng giả cấp 3 tượng trưng cho nhiệm vụ khó khăn, tuy rằng dựa theo năng lực nào đó khả năng không phải loại có tính công kích.
Ví như lúc này.
Loại dị năng ảo thuật này không có công kích tính sao?
Có lẽ dị năng giả chưa khai phá năng lực hoàn toàn là không có tính công kích trực diện.
Nhưng đối thủ có thể che giấu cả một tòa nhà, cũng có thể che giấu bản thân, sau đó tránh ở góc tường, nhân lúc cô chưa chuẩn bị mà dễ dàng đánh lén.
Tô Tuyền cân nhắc, đối phương có thể nghĩ chờ lúc cô hoàn toàn thả lỏng, thí dụ như thời điểm trò chuyện với người bị hại.
Kết quả bọn họ trực tiếp nói căn phòng bị che giấu.
Làm một lính đánh thuê hơi có chút kinh nghiệm, đương nhiên sẽ nhận ra được vấn đề —— nơi này còn có ít nhất một dị năng giả cấp 3, mà tên này chưa bao giờ lộ diện.
Tất nhiên là tránh ở nơi nào đó.
Lúc Tô Tuyền nhận thức được chuyện này, tên dị năng giả kia cũng biết được, bởi vậy chỉ có thể hiện thân.
Vì sao hắn không tiếp tục ẩn thân?
——dĩ nhiên là nhìn đến Tô Tuyền vừa mới ngưng tụ quả cầu điện, chỉ cần cô tùy tiện ném thượng mấy cái, hắn sẽ không ẩn thân được.
Còn không bằng xuống tay trước, nhân lúc cô chưa tiến vào trạng thái chiến đấu, nói không chừng còn có thể thành công.
Hai người chiến đấu vài phút, cuối cùng Tô Tuyền đánh bại đối phương, dựa vào trên tường thở dốc.
Kỳ thật cô chưa từng thả lỏng qua.
Mấy tháng nay, cả ngày đánh lộn còn đề phòng sát thủ, đối với bất luận kẻ nào, cô đều cảnh giác.
Bao gồm cả những người nhìn bị hại này, nói không chừng trong đó có thành viên tà giáo ngụy trang.
Cô thấy nhiều dị năng giả kỳ lạ, đã sớm biết không thể bị bất luận cái gì mê hoặc, càng không thể dễ dàng gỡ bỏ đề phòng.