"Được, anh chờ em qua đây, tới trực tiếp lên lầu là được."
Tống Đình Vĩ đang cùng Tưởng Y Hàm nói chuyện điện thoại. Sáng sớm anh đem xe cho đồng nghiệp mượn, đối phương xuống nam đến Đài Trung công tác, cho nên Y Hàm nói tan việc, cô sẽ lái xe qua đây đón anh, hai người có thể tiện đường cùng nhau ăn bữa tối.
Nói xong, anh để điện thoại xuống, thấy Tôn Úy Thành đứng ở cửa, dùng ánh mắt quái dị nhìn anh.
"Làm gì đứng ở nơi đó nghe trộm người khác nói chuyện?"
Tôn Úy Thành đi vào phòng làm việc bạn tốt."Đình Vĩ, cậu cũng có thể cười đến ác tâm như vậy?"
"Mình cười sao?" Tống Đình Vĩ không phát giác mình đã cười. Nhưng tâm tình của anh đích xác không tệ, anh hôm nay trên tay không có việc gì, đợi một lúc sau khi tan việc, cùng Y Hàm ăn xong bữa tối, nếu như cô không quá mệt mỏi, đi xem phim cũng được.
"Mình thật muốn nhìn một chút Tống đại luật sư của chúng ta người luôn luôn làm việc nghiêm túc cẩn thận, bắt đầu đi làm chểnh mảng ,bộ dáng cùng bạn gái nói chuyện sẽ như thế nào. Phi thường xinh đẹp yêu lệ cộng thêm vóc người đầy đặn?"
Tống Đình Vĩ cười nhẹ ."Cậu đang nói cái gì?"
"Cậu rốt cuộc lúc nào mới chịu đem bạn gái giới thiệu cho chúng mình biết? Mỗi lần cũng chỉ thấy người nào đó ngọt ngào trò chuyện, nhưng chúng mình cũng không biết đối phương là ai, thật làm cho người ta hiếu kỳ."
Anh ta thực sự rất muốn biết bạn gái Đình Vĩ.
Qua nhiều năm như vậy, có bao nhiêu danh viện tượng sài lang hổ báo muốn ăn bạn tốt, trong đó đủ thiên kim tập đoàn tài chính lớn, nhìn rất đẹp, vóc người vô cùng tốt, khí chất xuất chúng cũng không ít, nhưng Đình Vĩ đô không động đậy, giống như bạn tốt của bạn gái trước Đình Vĩ - Đinh Vi Lâm. Cô ta mỹ lệ gợi cảm, thỉnh thoảng hội mang điểm tâm cao cấp đến văn phòng bọn họ, mọi người đều biết mục đích của cô ta, nhưng anh ta cảm thấy mạc danh kỳ diệu, bởi vì vừa nhìn liền biết Đình Vĩ đối với cô ta không có hứng thú, cô ta quấn quít lấy bạn tốt có ý nghĩa sao? Nhưng nhìn điểm tâm ăn ngon, anh ta không nhiều nói.
"Chờ một chút là có thể gặp được, tôi bảo cô ấy sau khi tan việc qua đây, sau đó trực tiếp lên lầu đến phòng làm việc, tiện đường giới thiệu cho mọ người làm quen." Anh vốn đã nghĩ tìm thời gian đem Y Hàm giới thiệu cho đồng nghiệp quen biết, bất quá bởi vì trước mọi người đều rất bận, anh sẽ không làm như vậy.
"Thật vậy chăng? Vậy mình phải gọi Hạc Minh sớm một chút trở về gặp mặt mỹ nữ." Tôn Úy Thành cười nói .
Tống Đình Vĩ nhìn nhẫn đơn giản sáng chói trên ngón áp út bạn tốt, đột nhiên hỏi: "Úy Thành, Hạc Minh cầu hôn cậu thế nào?"sau khi Úy Thành 『 ầm ĩ 』 , Hạc Minh và anh ta tháng trước rốt cuộc đi du lịch ở đảo, sau khi trở về chuyển biến tốt trên ngón tay nhiều hơn cái nhẫn, mới biết Hạc Minh cầu hôn anh ta.
Úy Thành nói bọn họ sẽ ra nước ngoài kết hôn, dù cho pháp luật Đài Loan không thừa nhận quan hệ hôn nhân của bọn họ cũng không sao cả, anh ta chính là muốn 『 gả 』 cho Hạc Minh. Tống Đình Vĩ cảm thấy đến lúc đó hai người bọn họ kết hôn, nếu Tôn Úy Thành mặc áo cưới, anh cũng sẽ không cảm thấy kỳ quái.
"A? Lúc mình cùng tiểu tử các cậu nói, cậu không phải là không có hứng thú nghe sao?" Sau khi nghỉ phép trở về đi làm ngày đầu tiên, anh ta đi khoe với anh nhẫn cưới, mà nữ trợ lý mỗi người đều rất có hứng thú nghe chuyện cầu hôn lãng mạn của bọn họ, anh tacũng không kêu phiền nói một lần lại một lần, ha hả.
"Mình hiện tại có hứng thú nghe , có thể nói một chút Hạc Minh cầu hôn cậu thế nào không?" Anh muốn biết người khác cầu hôn thế nào.
"Khi đó chúng mình ở căn Villa, ở nơi đó có thể nhìn thấy mỹ cảnh đẹp đẽ của Ấn Độ Dương, một ngày trước khi trở về Đài Loan, Hạc Minh đột nhiên lấy ra nhẫn hướng mình cầu hôn, mình nói với anh ấy, tùy tùy tiện tiện lấy ra một chiếc nhẫn đã hướng mình cầu hôn? Sau đó liền lấy chiếc nhẫn, trực tiếp ném xuống hồ bơi." Tôn Úy Thành hài lòng nói chuyện trải qua khi cầu hôn.
Không thích liền đem nhẫn cầu hôn ném vào hồ bơi? Tống Đình Vĩ trên trán toát ra hắc tuyến. Mặc dù trợ lý của anh các nàng đều gọi Úy Thành là 『 nữ vương 』, nhưng là quá khoa trương.
"Về sau, chúng mình liền nhảy vào hồ bơi nhặt nhẫn, sau đó, đến lượt mình nhảy vào hồ bơi , hài lòng ôm anh ấy, sau khi anh ấy đeo nhẫn cho mình, chúng mình nhiệt tình ôm hôn. Thế nào, rất lãng mạn đúng không?" Tôn Úy Thành vuốt chiếc nhẫn tren ngón áp út, vẻ mặt say sưa.
Như vậy gọi là lãng mạn? Tống Đình Vĩ không hiểu lãng mạn ở đâu."Chấp nhận lời cầu hôn là được rồi, làm sao nhất định phải nhảy vào hồ bơi, khiến cho một thân ướt nhẹp?"
"Cũng là bởi vì như vậy mới lãng mạn, mới đủ kinh hỉ, kỳ thực mình cũng từng nghĩ, nếu như anh ấy ở trong mưa to hướng mình cầu hôn, vậy cũng nhất định rất lãng mạn."
Trong mưa cầu hôn? Tống Đình Vĩ cơ hồ nói không nên lời. Mặc kệ nhảy vào hồ bơi hoặc dưới trận mưa to cầu hôn, xem ra anh, quả thực là tự ngược! Úy Thành loại tính cách nữ vương này, xem ra cũng chỉ có Hạc Minh chịu được, mà anh, xem như là hỏi lầm người, đã quên bạn học cũ là một quái già.
"Nói trở về, cậu hỏi cái này làm gì, chẳng lẽ... Cậu nghĩ hướng bạn gái cầu hôn?" Tôn Úy Thành thấy anh không phủ nhận, kinh ngạc, "Đình Vĩ, thật hay giả? Cậu thực sự 『 hôn 』 đầu, muốn hướng bạn gái cầu hôn? Nhưng là các cậu không phải mới gặp gỡ hai, ba tháng, thế nào, cậu thực sự thích bạn gái của cậu như vậy?"
"Cảm giác đúng rồi, muốn kết hôn cũng không có gì kỳ quái , mình ở cùng cô ấy, mặc kệ có bất cứ chuyện gì, cũng phi thường hợp, mỗi lần nhìn cô ấy, mình đã nghĩ, kiếp này khả năng mình cũng tìm không được nữ nhân thứ hai khiến mình thích như thế, mình nghĩ muốn cùng cô ấy c cùng nhau sống qua ngày." Cùng Y Hàm cùng nhau ở chung, nhất định rất thoải mái tự tại, tưởng tượng thôi khiến anh càng muốn kết hôn với cô .
"Hoá ra cậu cũng sẽ nói lời lãng mạn như thế! Xem ra, cậu thực sự động tâm nha." Tìm không được nữ nhân thứ hai khiến anh thích như thế? Tôn Úy Thành không ngờ bạn tốt cũng có một mặt cảm tính lãng mạn như vậy."Cậu đã hỏi chuyện cầu hôn, mình còn rất nhiều cách lãng mạn , cậu muốn nghe không?"
"Không cần." Anh mới không muốn nghe những màn cầu hôn tự ngược đó. Vừa lúc có điện thoại gọi đến, anh liền đuổi bạn tốt khỏi phòng, sau đó chuyên chú làm việc.
Chạng vạng sáu giờ rưỡi, điện thoại trợ lý báo có người đến thăm, cho rằng tới chơi chính là bạn gái, Tống Đình Vĩ cảm thấy khó hiểu. Anh không phải đã phân phó trợ lý, Tưởng tiểu thư đến, liền bảo cô tiến vào phòng làm việc của anh sao?
Khi anh đi ra khỏi phòng làm việc, thấy Đinh Vi Lâm, đầu tiên là kinh ngạc, nhưng anh rất nhanh chỉnh lại tâm tình, biểu tình lập tức lãnh đạm.
"Tống luật sư, đến thăm là Đinh tiểu thư." Trợ lý xấu hổ cười. Cô ấy đảm nhiệm chức trợ lý của Tống luật sư đã hơn ba năm , có lần Đinh tiểu thư tự xưng là bạn Tống luật sư, tiến phòng làm việc, sau, Tống luật sư từng cùng cô ấy giảng giải đặc biệt, nói Đinh tiểu thư không phải là bạn anh, không cần cho đối phương vào phòng làm việc của anh.
Đinh Vi Lâm không phải là không thấy biểu tình lãnh đạm không vui của anh, nhưng cô ta làm bộ không thấy lộ ra tươi cười mỹ lệ.
"Đình Vĩ, bây giờ là lúc tan việc, em nghĩ, anh hẳn là rảnh rỗi đi? Em có lời muốn nói với anh."
"Cô muốn nói cái gì?" Tống Đình Vĩ không biết nguyên nhân cô ta tới.
"Nếu như anh tiện, chúng ta cùng đi ăn bữa tối, ngồi xuống chậm rãi trò chuyện."
Cô ta lần này không thể không đến văn phòng tìm người, vì từ lần trước ở quán cà phê đã gặp mặt , mỗi lần cô t gọi điện thoại cho anh, anh luôn nói hai câu, sau đó liền cúp, làm cho cô ta rất khổ sở, còn có tuần trước, cô ta cuối cùng một mình đi tặng hoa cho Quân Quân, nhìn thấy bên cạnh đã đặt hoa bách hợp, liền biết anh đã đi, lại không nói với cô.
Không biết anh vì sao đột nhiên muốn chặt đứt quan hệ giữa bọn họ, qua nhiều năm như vậy, bọn họ thủy chung là bạn tốt, khi Quân Quân đi rồi, cũng là cô ta ở bên cạnh anh không phải sao? Cô ta vẫn cho là cuối cùng bọn cô sẽ ở cùng nhau, kết quả, lại biến thành như vậy.
Cô ta đoán là bạn gái mới của anh muốn anh làm như vậy , nữ nhân đều không muốn nam nhân bên người có hồng nhan tri kỷ.
"Tôi hiện tại không có thời gian, xin cô trở lại, còn có, sau này không cần lại đến ."
"Đình Vĩ, em không hiểu, dù cho anh bây giờ có bạn gái, vì sao chúng ta không thể tiếp tục làm bạn?" Đinh Vi Lâm không muốn cứ như vậy buông tha. Cho tới bây giờ, không biết có bao nhiêu người theo đuổi , nhưng đều bị cô ta cự tuyệt, bởi vì cô ta chỉ thích Tống Đình Vĩ.
Lúc này một nữ trợ lý khác đi lên phía trước."Xin lỗi, Tống luật sư, anh có người đến gặp, là Tưởng tiểu thư."
Sau khi nghe ý của Tống Đình Vĩ , nữ trợ lý đi đón Tưởng Y Hàm đến.
Cô theo nữ trợ lý đi tới, nhìn thấy anh đồng thời cũng nhìn thấy Đinh Vi Lâm, cô vẻ mặt kinh ngạc."Đinh tiểu thư, thật khéo, ở đây gặp được cô."
Đinh Vi Lâm cũng nhận ra cô là bạn tốt biểu tẩu thời gian trước mang đến của hàng thời trang, trừ trang phục màu bạc lần đó, sau các cô lại đến cửa hàng một lần nữa."Tưởng tiểu thư, cô sao cũng ở đây?"
"Tôi —— "
Tưởng Y Hàm vừa mở miệng, lại bị theo tiếng của Tôn Úy Thành từ phòng làm việc đi ra cắt đứt.
"Bên ngoài thật náo nhiệt, thế nào, bạn gái Đình Vĩ tới rồi sao?" Anh ta nhìn một đống người phía trước, trong đó hai nữ nhân không phải đồng nghiệp đứng ở đó. Một là Đinh Vi Lâm, một người khác là tóc ngắn xinh đẹp OL, hẳn là bạn gái của Đình Vĩ, khí chất không tệ, bất quá, bầu không khí thế nào là lạ ?
Đối nga, một là nữ nhân thích Đình Vĩ, một người khác là nữ nhân Đình Vĩ thích, tình địch gặp mặt, đặc biệt đỏ mắt, bầu không khí như thế nào tốt đây? Hạc Minh không gặp được một màn này thật đúng là đáng tiếc.
Bạn gái Đình Vĩ? Đinh Vi Lâm không dám tin nhìn cô." Cô quen Đình Vĩ?"
Tưởng Y Hàm gật gật đầu."Phải, kỳ thực tôi và anh ấy là..."
"Y Hàm cô ấy là bạn gái của tôi." Tống Đình Vĩ đi hướng bạn gái, tay rất tự nhiên ôm eo thon của cô."Tôi không biết các cô có quen biết, Y Hàm, vị này là Đinh tiểu thư người anh trước đề cập qua , bạn tốt bạn gái trước của anh."
Đinh Vi Lâm ngạc nhiên, Tưởng Y Hàm cũng là vẻ mặt kinh ngạc. Bạn tốt của bạn gái trước trong miệng Đình Vĩ, chính là Đinh Vi Lâm? Như vậy người bên cạnh Đinh Vi Lâm có bạn gái qua đời, cùng cô ta hiểu nhau nhiều năm 『 Lý Đại Nhân 』, chính là... Đình Vĩ?
Không chú ý tới thần tình khác thường trên mặt bạn gái, Tống Đình Vĩ chỉ nghĩ Đinh Vi Lâm nhanh một chút rời đi."Đợi một lúc tôi và bạn gái có hẹn, cho nên, thứ cho không thể phụng bồi." Anh ngược lại nói với Tưởng Y Hàm: "Em chờ anh một chút."
Nói xong, anh đi trở về phòng làm việc, Tưởng Y Hàm nhìn Đinh Vi Lâm, phát hiện ánh mắt cô ta băng lãnh phẫn nộ trừng cô.
Tống Đình Vĩ rất nhanh cầm áo khoác tây trang và cặp tài liệu đi ra phòng làm việc."Úy Thành, xin lỗi, lần sau giới thiệu sau. Đi, chúng ta đi ăn cơm." Anh dắt tay bạn gái, rời khỏi văn phòng.
Hai người ăn xong bữa tối, Tưởng Y Hàm lái xe đưa Tống Đình Vĩ về nhà, mà anh bảo cô lên lầu ngồi một chút, đợi một lúc lại trở về, cách ngày phải đi làm ngày, cô rất ít khi ở lại đây qua đêm.
Tưởng Y Hàm phát hiện suy nghĩ của mình, cho tới bây giờ vẫn có chút phân loạn. Là bởi vì quá mức kinh ngạc sao?
Không ngờ người bên Đinh Vi Lâm, người cô ta chờ đợi nhiều năm 『 Lý Đại Nhân 』 vậy mà chính là Đình Vĩ... Như vậy giữa Đình Vĩ và Đinh Vi Lâm, rốt cuộc là quan hệ như thế nào? Thực sự như Đình Vĩ nói, chỉ là một người bạn, hay là...
"Y Hàm, anh không biết em và Đinh Vi Lâm biết nhau." Tống Đình Vĩ lấy trong tủ lạnh đến hai chai nước uống, sau đó ở bên người cô ngồi xuống.
"Em từng cùng bạn đến cửa hàng của cô ta mua đồ. Nhớ người bạn tốt em từng đề cập với anh Thần Du không? Chồng cô ấy là tổng giám đốc bách hóa Đại Đông, mà Đinh Vi Lâm là em họ của chồng cô ấy."
"Phải không?" Anh không phải để ý Đinh Vi Lâm là em họ của ai, anh để ý chính là, cô vì sao cả đêm đều rất trầm mặc."Em làm sao vậy, anh cảm giác em giống như rất để ý chuyện của Đinh Vi Lâm, vì sao? Anh không phải đã nói anh cùng cô ta chỉ là bạn bè bình thường."
anh đã nói như vậy không sai, nhưng, có thật không? Thực sự chỉ là quan hệ bạn bè bình thường? Trong lòng cô không nhịn được muốn hỏi như vậy, chỉ là nếu cô hỏi, chẳng khác nào đang nghi ngờ anh, không tin tưởng anh sao?
Tống Đình Vĩ thực sự không biết cô đang suy nghĩ gì, hỏi, cô lại nói không có gì, thế nhưng gương mặt đó rõ ràng thiếu ngạo sắc và tươi cười, khiến anh thấy không quen. Rốt cuộc cô tại sao để ý nữ nhân Đinh Vi Lâm người không có liên quan gì?
Anh giơ mặt cô lên, hôn cô, sau đó thuận thế áp đảo, nằm trên sô pha rộng lớn.
"Đình Vĩ, em..." Anh muốn làm gì? Thế nhưng hiện tại cô không có tâm tư kia...
"Xuỵt, đừng nói chuyện, nghe anh nói là được." Tống Đình Vĩ mổ mổ môi của cô, "Anh không biết em rốt cuộc làm sao, nhưng anh và nữ nhân Đinh Vi Lâm kia thực sự chỉ là bạn bè bình thường, nói là quen sơ qua cũng được, em thực sự không cần để ý cô ta, em, chỉ cần cảm thụ tốt sự tồn tại của anh."