Anh đưa thân nhấp nhẹ, toan đem côn ŧᏂịŧ ra vào hậu huyệt ướŧ áŧ thì lại nghe BJ nài nỉ: "Không được, chậm thôi, đừng động..."
"Đừng động sao? Em đang tự động thân đấy!"
"Không có..." BJ không thể tin được bản thân mình đang tự động thân khi côn ŧᏂịŧ vừa trượt vào.
Tần Huy hôn lên má gã rất tự nhiên, trêu đùa: "Còn bảo không có, miệng dưới này đang ngốn lấy côn ŧᏂịŧ của anh rất chặt này... Thích ăn nam căn đàn ông đến vậy sao? Bây giờ anh mới biết đấy!"
Mặt BJ đỏ lựng, gào lên: "Anh im đi!"
Tần Huy đưa răng cắn mạnh lên cổ trái của gã, quyến rũ cười:
"Phản ứng cơ thể của em rất rõ ràng... Nó rất thích côn ŧᏂịŧ của anh... phải không?"
"Không thích!" BJ vẫn giữ thái độ hộc hằn khó chịu.
Anh đem thân động mạnh, mặc kệ sức cản của BJ: "Vậy em giải thích làm sao khi cái huyệt nhỏ này trơn ướt như vậy, để anh ra vào dễ dàng không chút trở ngại nào... Sướиɠ không?"
"Sướиɠ... Rất sướиɠ..."
"Ha! Thành thật như vậy?"
"Sướиɠ... lắm..."
Tần Huy vuốt ve lưng gã, để gã chủ động nhấp hông lên xuống, vừa ôm chặt lấy anh vừa cưỡi cực kỳ hăng hái.
Bàn tay anh từ tồn trượt xuống một bên cánh mông, bấu chặt đến đau điếng rồi nói: "Em động thân như mấy em diễn viên khiêu da^ʍ chuyên nghiệp ở trường quay đó! BJ!
Còn nữa, thật hăng, tôi không ngờ em thích tư thế chủ động này! Đem côn ŧᏂịŧ đỉnh thẳng vào tao tâm nhỉ?"
BJ như quên hết trời đất, mơ màng rêи ɾỉ như con thú cái động dục: "Sướиɠ... Đỉnh vào chỗ đó... Thật sướиɠ... Không ngờ, là sướиɠ đến như vậy..."
"Chỉ mới mười mấy phút thôi, em đã muốn bắn chưa?"
BJ cứng miệng: "Sẽ không... bắn sớm vậy đâu..." Tôi sẽ không thua anh!
Tần Huy buông tay ra, đem người ngả xuống giường rộng, quyết không đỡ lấy thân gã nữa.
Anh để gã tự nhấp hông rong ruổi trên côn ŧᏂịŧ cương cứng thẳng đứng của anh, phóng khoáng lưu manh nói: "Vậy được, tôi để em tự high.
Dù sao thì tôi tin chắc là chưa tới năm phút nữa, em sẽ phọt đầy bạch dịch lên người chúng ta!"
BJ phủ định: "Sẽ không... Đừng đùa!"
"Không sao? Với tư thế này? Với cái huyệt ướŧ áŧ hư hỏng này? Em tin là mình trụ được lâu?"
"Tôi sẽ không bắn đâu!"
"Vậy tùy em, tôi không nhấp nữa! Tôi không làm khó em."
BJ van nài, gã cố đem thân người duy trì nhịp nhấp đều đều nhưng vẫn chưa đủ sướиɠ.
Vì Tần Huy có thể mang cho gã cảm giác sướиɠ hơn. Gã đành bỏ hết thể diện mà thủ thỉ: "Đừng mà... nhấp đi... Tôi muốn nữa..."
Tần Huy nhắm mắt hưởng thụ. Anh thích cách hỏi vặn của Dương Hỏa mỗi lần làm khó người khác. Anh mượn cách làm đó hỏi vặn lại: "Muốn gì?"
BJ phóng túng mê người cất giọng nói: "Tôi muốn côn ŧᏂịŧ đỉnh tiếp vào tao tâm, đừng dừng lại ah~.
Không muốn dừng lại! Tôi ra lệnh cho anh không được dừng lại!"
Tần Huy mở bừng mắt, giận dữ như con thú hoang đói khát đem lật người gã xuống, gập hai chân gã co lại thành tư thế chổng mông lên cao.
Anh một lần nữa cắm côn ŧᏂịŧ vào, vừa nhấp trút giận vừa dạy dỗ: "Bảo bối, em phải biết mình đang ở tình thế nào! Cứng miệng như vậy, sẽ không được sướиɠ đâu! Nể tình là em chưa có kinh nghiệm, tôi cũng đang cá cược với em.
Nể tình giữa chúng ta chỉ có một lần duy nhất, tôi sẽ giúp em có một đêm nhớ mãi không quên!"
Tần Huy nhấp rất mạnh đến chính bản thân anh cũng không ngờ mình có thể điên cuồng phóng túng như thế! Cảm giác sung sướиɠ ở côn ŧᏂịŧ truyền đến thôi thúc anh vận động nhiều hơn, ra vào điên loạn hơn để gia tăng nó gấp bội.
BJ bấu chặt lấy dra trải giường, mông chổng lên cao trong tư thế hết sức xấu hổ mà rên xiết: "Ah~... nhanh quá... không được... Tần Huy... Nhanh... Đau... Đừng... Nát huyệt của tôi... Hậu huyệt của tôi!"
Tần Huy ôm lấy BJ, đem hai hạ bộ va chạm với nhau bạch bạch không ngừng: "Nhớ lấy... Tôi... Tần Huy... đã thao lộng hậu huyệt của kẻ dâʍ đãиɠ là em nhé!"
"Không được... Tôi... Ư..."