Mẹ Làm Bác Sĩ

Chương 3 : Chị Linh giúp đỡ

Chị Linh đỡ tôi dậy, tôi từ từ di chuyển đến mép giường rồi đứng dậy, Linh đưa tay lấy cái chai xuống, dìu tôi vào nhà vệ sinh… rồi xoay người lại, mà mặc kệ tôi đứng đó.

"Chị Linh, cái đó ..." “Hả?" “Chị Linh, em…em không làm được?" Tôi nhìn xuống cái quần của bệnh viện, làm Chị Linh cũng nhìn theo… đột nhiên nhận ra rằng cả hai cánh tay của tôi đều cố định và tôi không thể tự cởi cái quần của mình ra được.

Chị Linh mặt hơi đỏ, móc chai lên trên giá, cúi người cẩn thận cởϊ qυầи của tôi ra, từ lúc nãy c̠ôи ŧɧịt̠ của tôi đã cương cứng, làm qυầи ɭóŧ hơi nhô ra, chị Linh quay đầu nhìn ra góc tường. Và chị nắm lấy góc quần cộng qυầи ɭóŧ của tôi vừa nghiến răng vừa kéo mạnh xuống, làm quần cuối cùng cũng bị kéo xuống, khiến ©ôи ŧɧịt̠ to tướng của tôi lộ ra ngoài, cứng hơn trước rất nhiều.

“A ......”Linh sợ hãi ngồi bệt xuống đất, nhanh chóng quay đầu đi, tôi nhìn xuống thì suýt hỏng mất... Tôi chưa kịp hiểu ra thì ©ôи ŧɧịt̠ của tôi đã cương lên được 7, 8 phần so với trạng thái hoàn mỹ. Tuy không cương cứng hoàn toàn, nhưng kể cả khi chưa cương lên nhưng ©ôи ŧɧịt̠ của tôi vẫn có kích thước đáng kinh ngạc, hơn nữa chị Linh còn chưa bao giờ thấy cảnh tượng như vậy, làm Khuôn mặt nhỏ bị ©ôи ŧɧịt̠ lớn làm cho sợ hãi đỏ bừng, xuân tâm run rẩy, trái tim nhỏ đập loạn nhịp bình thường.

"A ...em xin lỗi, em ..."

“Mau đi tiểu đi..." Chị Linh ngắt lời tôi, tôi có thể nhận ra từ giọng nói rằng chị Linh đang rất căng thẳng và cơ thể cô ấy đang run rẩy.

Tôi bình tĩnh lại một lúc rồi đứng cạnh nhà vệ sinh mà có vẻ như ©ôи ŧɧịt̠ nó đang cố tình “chơi” tôi. Bên dưới ©ôи ŧɧịt̠ tôi nó đã cương cứng hoàn toàn, ©ôи ŧɧịt̠ bự nổi gân xanh, làm tôi choáng váng. Bởi vì nó hướng lên trên…nên không thể nhắm trúng bồn cầu mà tiểu được.

Tôi hơi xấu hổ, cánh tay bó bột, tôi chỉ có thể lắc lư trái phải, không thể điều khiển phương hướng cương cứng của ©ôи ŧɧịt̠, làm nó cứ hướng lên trời...

Chị Linh bên cạnh, thấy tôi hồi lâu không nhúc nhích, còn đang thắc mắc hỏi:”Em... Sao em không đi tiểu..."

“Chị Linh, em ... em"

“Em bị sao vậy?"

"Nó không đúng hướng, nó…" Linh quay đầu lại một chút, cô ấy lập tức hiểu ra, nhanh chóng quay đầu lại mà nói: " Em... em đợi một lúc ... cái đó mềm ra, rồi em lại đi tiểu.”

“Chị ... chị đợi em ở cửa. Gọi chị khi nào em đi tiểu xong...”

" Vâng, được rồi...” Nói xong chị Linh đi ra ngoài. Tôi thì cố không nghĩ đến mấy chuyện vớ vẩn làm tôi hưng phấn nữa, nhưng ©ôи ŧɧịt̠ này hình như cố tình chống lại tôi… 5 phút sau vẫn còn cứng làm tôi phát cáu mà chửi thầm “dm, hôm nay có phải mày chống đối lại tao không hả…mềm đi, tao còn đái “ Nhưng Linh ở cửa còn nóng nảy và khó chịu hơn khi phải chờ đợi, liền gõ cửa phòng.

"Sao em vẫn chưa đi tiểu?" “Em xin lỗi, chị Linh, em ... em thấy khó chịu lắm, nhưng nó không mềm..." “Em... Sao em lại bị thế này... chị phải làm sao đây?" Khuôn mặt của Linh đã đỏ ửng như là bị một cơn sốt.

“Nếu không, chị Linh, chị hãy giúp em...”

“A...?? Chị, chị không làm cho nó mềm được...”

"Không…không cần làm mềm…chỉ là .. .”

"Hít…hà…bình tĩnh…em ấy không thể động tay, còn có thể làm gì mình chứ...”Nói trấn an tâm lí xong, Linh mở cửa phòng tắm" A...”Nhìn thấy ©ôи ŧɧịt̠ của tôi đã dày hơn và dài hơn trước đó, Linh đã hét lên và nhanh chóng Quay đầu đi... ”Chị Linh, ấn xuống một chút đi, chỉ cần cho nó nhắm chuẩn cái bồn cầu thôi...”

Nghe vậy, Chị Linh lặng lẽ tiến lại gần, quay lưng về phía tôi, vươn bàn tay nhỏ nhắn ngẫu nhiên chạm vào ©ôи ŧɧịt̠ của tôi, đồng thời chạm vào người tôi. Nhưng hình như cô không nhìn thấy nên đã chạm vào đúng cái đầu khấc khổng lồ ”A......" làm Linh không nhịn được rêи ɾỉ, mà nhanh chóng thu tay lại, cắn chặt môi, mà thở hồng hộc vì run sợ...

Một lúc sau, chắc chị Linh cũng đoán ra được rồi, đau dài còn hơn đau ngắn, chị quay đầu lại, nhìn ©ôи ŧɧịt̠ bự của tôi rồi vươn tay ấn mạnh xuống, cuối cùng cũng nhắm ngay bồn cầu... rồi nói “em đi tiểu ngay đi, nhanh lên...”

“Ồ…”Tôi cũng đang kìm lại, và tôi ngay lập tức phát ra tiếng tè sau khi tôi ngồi trên bồn cầu. Bàn tay nhỏ bé của chị Linh thật mềm mại, tôi tin rằng bàn tay nhỏ bé của chị Linh cũng có thể cảm nhận được độ cứng của ©ôи ŧɧịt̠ to lớn của tôi, nhưng tôi không biết lúc này chị đang nghĩ gì nữa.

Cuối cùng cũng đi tiểu xong, Linh khó nhọc vén qυầи ɭóŧ của tôi lên, cuối cùng nhét ©ôи ŧɧịt̠ to lớn của tôi vào trong qυầи ɭóŧ, đỡ tôi nằm xuống giường, treo chai lên rồi vội vàng chạy ra khỏi phòng… Được bàn tay mềm mại của chị cầm nắm, Tôi biết rằng tôi phải làm gì đó với chị, và có lẽ chị vẫn còn là một cô gái non nớt trong tìиɧ ɖu͙©, nhưng không sao, tôi sẽ nghĩ cách khiến chị nhìn vào ©ôи ŧɧịt̠ to lớn của tôi và giúp tôi đi tiểu, than ôi, điều này ... “Điều này thực sự thú vị Ah, hahahaha” tại giờ phút này, tôi mừng thầm, nhìn phản ứng của Linh, tôi đã biết chị chưa từng nhìn thấy thứ này, cho dù có nhìn thấy, nó có thể không lớn bằng tôi, bất kể như thế nào, tôi đã để lại một ấn tượng sâu sắc cho Chị Linh.

Một lúc sau, mẹ tôi lại bước tới mà hỏi chị Linh ”Thế nào rồi Linh? Nó ở đây không đùa nghịch cái gì quá đáng chứ?”

“A ...?? Không ... không, em nói thật đó chị." Mặt chị Linh lại đỏ lên, chắc đang nghĩ đến cảnh vừa rồi.

“Thế là tốt rồi…, thế thôi, chào con trai, mẹ về nhà trước, con có việc gì thì kêu y tá gọi cho mẹ và nghỉ ngơi cho khỏe, sắp muộn rồi.”

“Được rồi mẹ cũng cẩn thận, về ngủ sớm đi. ....”

"Ummm, mẹ biết rồi... đi nhớ...”Nói xong, mẹ rời khỏi phòng bệnh, Linh muốn đi ra ngoài thì bị tôi gọi lại " Chị Linh...”

" A...... em, em gọi chị làm gì vậy?”

"Vừa…Vừa rồi thực xin lỗi, em cũng không muốn...”

"Không sao... em không cố ý mà, chị đi ra ngoài đây...”

" Vâng…”, Linh mặt đỏ lên, trông thật là dụ hoặc làm tôi có chút mơ mộng mà nghĩ thầm “cô ấy thật sự không có bạn trai sao…? Cô ấy vẫn độc thân, than ôi, quên đi, không nghĩ nữa, đi ngủ sớm hơn thì tốt hơn...”