Chốn Khuê Phòng

Chương 2: Phu nhân Ŧя͢ầи ͙Ŧя͢υồиɠ nằm Ꮢêи Ꮢỉ

"Phu nhân ~ Hồng công tử lại đây thỉnh an."

Các thị nữ hầu hạ nàng đều biết phu nhân thích mát mẻ, vậy nên lúc này Lập Xuân đứng ở ngoài trướng loáng thoáng nhìn thấy phu nhân trần trụi ngồi trên giường, cũng không có cảm giác có cái gì không đúng, chỉ cười tủm tỉm bẩm báo công tử lại đây thỉnh an.

Phu nhân từ sau khi tái giá đến Lương gia, chỉ mang theo Cố Bảo Ngưng, hơn nữa Lương tướng quân cũng có một người con nuôi là Hạ Chi Hồng.

Một nhà bốn người bốn họ, nói phức tạp cũng phức tạp, nói đơn giản cũng đơn giản.

“Hồng nhi tới rồi?” Mới nằm mơ thấy giấc mơ da^ʍ mỹ không chịu nổi kia, con nuôi liền tới, nàng chỉ cảm thấy thập phần không được tự nhiên, khuôn mặt ửng đỏ không thôi lại càng đỏ bừng, nhưng lại không thể cự tuyệt người ngoài cửa, mỹ phụ chỉ có chút không được tự nhiên, nàng ôn nhu nói: "Trước tiên hầu hạ ta rửa mặt chải đầu đi. "

“Vâng..."

Khương Tự phân phó như vậy, các thị nữ liền thập phần ngoan ngoãn vào trong hầu hạ. Tuy nói Lương gia ở kinh thành căn cơ không sâu, nhưng chủ mẫu lại là nhũ mẫu cho đương kim thánh thượng, lúc tiểu hoàng đế đăng cơ liền phong làm Phụng Thánh phu nhân, tự nhiên so với tướng quân phu nhân bình thường thì thể diện tôn quý hơn một chút.

Giường trướng đã bị nha hoàn mở ra, mỹ phụ kiều diễm động lòng người tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ kia lại được Lập Xuân dìu nên đã chậm rãi đứng dậy.

Tuy nói các thị nữ đã quen với dung mạo ung dung tuyệt sắc của phu nhân, nhưng vẫn nhịn không được hơi có chút đỏ mặt, phu nhân không chỉ có một đôi ngực ngạo nghễ, mà tiểu huyệt cũng là loại hiếm có khó gặp.

Tướng quân lại ngày đêm bận rộn công vụ cũng không thể qua chỗ của nàng, cho nên chỉ cần tướng quân không ở hậu trạch qua đêm, bên trong tiểu huyệt phấn nộn của phu nhân luôn kẹp một cây dươиɠ ѵậŧ giả đặt theo kích thước tướng quân.

Như vậy mới không đến mức lúc ngủ thϊếp đi, dâʍ ŧᏂủy̠ chảy một giường, cũng không biết có phải mấy ngày nay tướng quân chưa từng ngủ ở chỗ phu nhân hay không, chỗ thịt kia lại chảy rất nhiều dâʍ ŧᏂủy̠, còn ăn hết cả dươиɠ ѵậŧ giả!

"A ~ chậm rãi một chút ~" Dươиɠ ѵậŧ này là chiếu theo kích thước phu quân làm, rất thô, tuy rằng Lập Hạ đã rất cẩn thận rút ra ngoài nhưng vẫn kí©ɧ ŧɧí©ɧ mỹ phụ nũng nịu này không ngừng đỏ mặt.

Mà trong phòng khách, Hạ Chi Hồng đã đợi hơn nửa khắc, nhưng vẫn không thấy mẫu thân đi ra khiến nam nhân không khỏi có chút nóng nảy, hôm nay không biết vì sao mình đã dậy muộn hai khắc, hiện tại lại ở chỗ mẫu thân trì hoãn, đi học liền bị muộn mất.

Nhưng buổi sáng hỏi thăm sức khỏe của chủ mẫu lại là chuyện mình nên làm, thấy các thị nữ đều vào trong hầu hạ mẫu thân mặc quần áo, nam nhân cũng không muốn trì hoãn liền đi vào phòng bên ngoài phòng ngủ của mẫu thân, không ngờ cách cửa lại thấy các thị nữ vây quanh mẫu thân đang trần trụi mà hầu hạ.

Lập Hạ càng quỳ trên mặt đất, tay dán vào đùi mẫu thân, không biết đang khuấy động cái gì, hình ảnh này thật sự... Quá dâʍ đãиɠ! Mặt nam nhân không khỏi nóng lên, vội vàng muốn rời khỏi, không ngờ lại nghe được tiếng rêи ɾỉ mềm mại của mẫu thân.

"Không được, không được ~ vào, vào quá sâu ~ tiểu huyệt bị hư mất~ đau quá ~ đừng lấy nữa..."