Tôn Thư Trọng Sinh

Chương 174: Rời đi 2

Hắc Nguyên Dực không nói hai lời liền đem Tôn Thư ôm đến trên giường, thay cậu cởi bỏ áo ngoài, nhét cậu vào trong chăn.

Tôn Thư thấy khuôn mặt khẩn trương nhưng vẫn lạnh băng của y, liền an ủi nói: “Ta thật sự không có việc gì.”

Cậu rất rõ ràng thân thể của mình, tuyệt đối không có sinh bệnh.

“Nghỉ ngơi sẽ tốt”. Đôi tay của Hắc Nguyên Dực trực tiếp đè lại lên người của cậu, thái độ vô cùng cường ngạnh.

“Ta ngủ không được.” tròng mắt của Tôn Thư đảo quanh: “Nếu không ngươi kể truyện xưa cho ta nghe, nói không chừng ta có thể ngủ”.

“……” Hắc Nguyên Dực đối diện hai mắt sáng lấp lánh của cậu, không đành lòng làm cậu thất vọng, liền hỏi: “Muốn nghe truyện gì?”

“Ví dụ như truyện mà thư sinh kể truyện ở tửu lầu vẫn hay kể.”

“Chưa từng nghe qua truyện của thư sinh kể truyện ở tửu lầu.”

Tôn Thư: “……”

Đứng ở bên ngoài bình phong Hắc Nguyên Đường nói: “Đại ca có thể kể truyện của ngươi cho đại tẩu để đại tẩu càng thêm hiểu biết về huynh a.”

Tôn Thư ánh mắt sáng ngời… Tứ đệ này thật tri kỷ.

Cậu chính là muốn nghe chuyện về Hắc Nguyên Dực, mới cố ý kêu Hắc Nguyên Dực kể truyện xưa.

Hắc Nguyên Dực liếc Hắc Nguyên Đường: “Mỗi ngày không phải đọc sách, luyện kiếm, học huyền thuật, chính là ăn cơm, ngủ, có gì để nói.”

Tôn Thư hỏi: “Chẳng lẽ không gặp qua chuyện thú vị.”

“Không có.”

Hắc Nguyên Đường cảm thán nói: “Đại tẩu! Đại ca trước kia mỗi ngày xác thật quá buồn tẻ! Bởi vì trên lưng đeo theo trách nhiệm thật sự quá nặng, ngoài những việc đại ca đã nói ra, huynh ấy chỉ cần nhàn rỗi, liền đi nhìn thủy tinh cầu…… A……”

Hắc Nguyên Đường phát hiện tự mình nói sai, nhanh la lên một tiếng, lấy này che dấu đi: “Đệ còn có việc muốn làm, hai người nói tiếp đi.”

“……” Tôn Thư chuyển ánh mắt từ trên bình phong tới trên người Hắc Nguyên Dực: “Cái gì thủy tinh cầu?”

Hắc Nguyên Dực: “……”

Lúc này, Hắc Nguyên Đường lại chạy trở về: “Đại tẩu, ông thông gia tới, giống như có việc gấp.”

Tôn Thư nhanh rời giường: “Cha ta sao lại tới?”

Tuy rằng ở cách vách, nhưng cha mẹ rất ít xang bên này, đều là cậu sang bên đó, nên chắc chắn là có việc.

“Thư nhi! Thư nhi……” Tôn Tiền Thanh còn chưa vào cửa, liền mở miệng kêu Tôn Thư, thanh âm hơi sốt ruột.

Tôn Thư mang giày trực tiếp chạy ra: “Cha, có phải xảy ra chuyện gì hay không?”

Tôn Tiền Thanh nhìn thấy cậu chỉ mặc nội y, liền ngẩn người: “Ngươi còn chưa rời giường? Hay là thân thể không thoải mái?”

“Con vừa rồi chỉ là muốn nằm xuống nghỉ ngơi chút, cũng không có sinh bệnh! Cha mau nói đã xảy ra chuyện gì?”

Tôn Tiền Thanh lấy ra hai sợi tóc: “Đây làdo đại ca con đưa cho ta! Nó nói nếu là tóc bị đứt thành hai đoạn, liền chứng minh nó có gặp phải chuyện không tốt……..”

Tôn Thư nhìn hai đoạn tóc trong tay cha mình, sắc mặt biến đổi: “Vậy đây là……”

Đời trước, đại ca của cậu cũng không cho cha sợi tóc! Lúc này đây, đại ca có thể là nổi lên tâm phòng bị, mới đem sợi tóc giao cho cha.

Đúng rồi! Cậu vừa rồi đột nhiên cảm thấy một trận hoảng hốt, chẳng lẽ là bởi vì đại ca xảy ra chuyện? Đại ca sẽ không phải giống như đời trước mà chết đi?

“Vừa rồi ta phát hiện nó bị đứt, đại ca ngươi khả năng là đã gặp chuyện không may.” Tôn Tiền Thanh mặt trầm xuống: “Trước khi nó rời đi từng nói với ta là muốn đi Hoàng Đô một chuyến nên ta muốn đến Hoàng Đô tìm nó! Nhưng không thể để cho nương của con biết được.

Ta sợ nàng sẽ lo lắng, đợi lát nữa ta tìm cớ rời đi Cao Lăng Thành, chuyện chăm lo cho nương con cùng tiểu Hi đành phiền con cùng Nguyên Dực.”

“Cha! Để con đi Hoàng Đô tìm đại ca……”

Tôn Tiền Thanh lập tức ngăn cậu: “Hồ nháo! Con không có linh lực, đi đến cũng không giúp được gì, không nói nhiều, ta hiện tại lập tức khởi hành.”

Không cho Tôn Thư cơ hội phản bác, ông xoay người rời đi.

“Cha ——”

Tôn Thư muốn đuổi theo, lại bị Hắc Nguyên Dực giữ chặt.

Cậu quay đầu lại, sốt ruột nói: “Hắc Nguyên Dực! Huynh mau đi ngăn cha lại.”

Hắc Nguyên Dực đạm thanh nói: “Không cần ngăn lại, vừa lúc để cha cùng nương rời đi Cao Lăng thành.”

Tôn Thư nao nao: “Cùng nhau rời đi Cao Lăng thành?”

Hắc Nguyên Đường giải thích nói: “Người đuổi gϊếŧ đại ca khả năng sắp tới nơi này, hoặc là đã vào Cao Lăng thành! Cho nên bọn đệ đêm hôm qua đã muốn tìm cơ hội cho người nhà bên đại tẩu cùng nhau rời đi nơi này, không nghĩ tới hôm nay liền….

Đương nhiên, cũng không phải nói chúng ta không đối phó được đối phương, cũng không nói là bảo hộ không được mọi người, chỉ là… Khụ… Đại tẩu, vẫn là cùng người bên huynh rời đi nơi này thì tốt hơn.”

Trực giác của Tôn Thư cho rằng hai huynh đệ nhà này có việc giấu cậu.

Hắc Nguyên Dực đem cậu kéo vào trong nhà mặc quần áo: “Đại ca tẩu xác thật là xảy ra chuyện! Quỷ tộc ta phái đi bảo hộ huynh ấy mới vừa truyền tin cho ta nói huynh ấy mất tích.”

Tôn Thư khẩn trương nói: “Có biết nguyên nhân mất tích.”

“Khi đại ca tẩu mất tích có người cố ý ngăn lại Quỷ tộc ta phái đi, mà người này rất có khả năng chính là người từ trong tộc của bọn ta chạy ra.”

Tôn Thư: “……”

Hắc Nguyên Đường trấn an nói: “Đại tẩu đừng lo lắng! Bọn đệ nhất định cứu được đại ca của tẩu! Tẩu hiện tại lập tức thu thập hành trang cùng cha mẹ rời đi Cao Lăng thành.”

Tôn Thư hỏi: “Vậy hai người thì sao?”

“Đợi bọn ta bắt được người kia sẽ lập tức đến Hoàng Đô tìm mọi người.”

Tôn Thư lo lắng nói: “Hai người sẽ không có việc gì phải không?”

Hắc Nguyên Đường bảo đảm nói: “Tuyệt đối sẽ không có việc gì! Những người đó không phải đối thủ của đại ca đâu.”

Hắc Nguyên Dực nói: “Thư nhi, ngươi có không gian, có thể đem đồ trong nhà kho cùng đồ có giá trị trong phủ toàn bộ mang ở trên người.”

Tôn Thư sửng sốt: “Ngươi sao lại biết ta có không gian?”

Cậu chưa từng nói cho Hắc Nguyên Dực chuyện này.

“Khi Cha dọn ra ngoài, tối hôm đó ngươi uống say… Sau đó, từ trong không khí lấy ra pháp khí cùng bọn hắc âm đánh nhau……”

Sau đó không cần Hắc Nguyên Dực nói tiếp, cũng biết ngoài người có không gian ra, không người nào có thể làm được chuyện này.

Tôn Thư vì để không kéo chân sau của bọn họ, chỉ có thể theo lệnh của bọn họ mà đi làm.