Tôn Thư Trọng Sinh

Chương 172: Tôn Huyền Nhiên tìm đến cửa

Lần đầu tới Hắc phủ thăm viếng, liền quà tặng cũng không mang theo! Phải rời khỏi Cao Lăng thành, còn không quên đưa cho cậu ‘ lễ ’ lớn như vậy?! Có thể nói không phải hảo huynh đệ sao?

Cho dù Nguyễn Trì Tranh không làm chuyện này thì thói quen ở tại trong đại viện Tôn Huyền Nhiên cũng sẽ chịu không nổi hiện tại nhà ở nhỏ hẹp, sớm hay muộn có một ngày sẽ tìm tới cha cậu! Cho nên, Tôn Thư không tính toán ngăn cản Tôn Huyền Nhiên.

Cùng nhị gia của Tây Đại Viện đánh một trận… Tôn Huyền Nhiên không biết Nguyễn Trì Tranh đang tính kế lão.

Lão mang vết thương chồng chất về đến nhà lập tức liền nghe được mấy nhi tử cùng con dâu đang cãi nhau! Căn bản không người quan tâm lão đang mang một thân thương tích.

Chỉ có bạn già nhanh lấy thuốc thoa cho lão, trong lòng tức giận cùng khổ sở nói không nên lời! Sinh nhiều con như vậy, thế nhưng không một đứa nào hiếu thuận với lão.

Lúc này, có người tới báo, nói là con thứ ba của lão Tôn Tiền Thanh nhớ lão, muốn mời lão đến Thanh phủ.

Tôn Huyền Nhiên vừa nghe, đầu tiên là tức giận… Sau đó trong lòng đặc biệt đắc ý! Cho rằng con thứ ba vẫn là không thể rời khỏi lão, lại nghĩ đến con thứ ba hiện tại ở trong ngôi nhà lớn, lại càng là vui vẻ vô cùng, liền cùng Mục Tú Uyển thương lượng muốn sang đó ở hay không?

Mục Tú Uyển lo lắng nói: “trước khi chuyển nhà, chúng ta đã tuyệt tình nói, không theo bọn họ, hiện tại đi qua bên đó, được không?”

Tôn Huyền Nhiên đúng lý hợp tình nói: “Chúng ta là cha mẹ nó, nói khó nghe, vẫn là cha mẹ của nó, huống chi hiện tại là nó mời chúng ta, không phải chúng ta mặt dày mày dạn cầu xin.”

Quan trọng chính là, lão đã thật sự chịu không nổi nơi này rồi, thường xuyên ngửi được mùi phân heo cùng mùi phân trâu ở phụ cận bay tới, quả thực thối chết người, nửa đêm còn có tiếng chó sủa, căn bản là ngủ không an ổn.

Mục Tú Uyển ngẫm lại cũng đúng, nhưng mà vẫn còn muốn làm cao, liền cố ý kéo hai ngày sau mới đi sang.

Bọn Tôn Tiền Cạnh thấy cha mẹ bao lớn bao nhỏ dọn lên xe liền lập tức đoán được bọn họ muốn đi nơi nào: “Cha, nương, các ngươi có phải muốn đi đến chỗ Tam đệ hay không?”

Tôn Huyền Nhiên có chút xấu hổ, lúc trước là hắn nói không muốn cùng Tôn Tiền Thanh, hiện tại lại dọn đến Thanh phủ, quả thực chính là tự vả mặt.

“Tam đệ của ngươi cầu chúng ta sang ở mấy ngày”

Tôn Tiền Đồng cả giận nói: “Ở mấy ngày cần mang nhiều đồ vật như vậy sao? Cha, lúc trước chính là cha nói không ở cùng hắn, hiện tại ném chúng ta qua một bên có ý tứ gì?”

Tôn Huyền Nhiên cùng Mục Tú Uyển! Hai người muốn cùng Tam ca, chúng ta đây không ngăn cản nhưng hai người đi rồi thì ta muốn cho con của bọn con vào ở.

“Ở đi! Ở đi.” Tôn Huyền Nhiên căn bản là không có nghĩ tới lại trở về, thừa dịp mấy đứa con trai không ngăn cản, nhanh đánh xe rời đi.

Tôn Tiền Đồng tức giận nói: “Tứ ca, ngươi như thế nào để cha mẹ đi rồi.”

Tôn Tiền Bân nói: “Không cần chúng ta nuôi bọn họ, không phải thực tốt sao?”

Mọi người không hề lên tiếng.

Tôn Huyền Nhiên cùng Mục Tú Uyển hưng phấn mà đi vào Thanh phủ, không ngờ, lại bị hộ vệ ngăn ở ngoài cửa: “Chúng ta không có nghe lão gia mời ai tới trong phủ ở cả, các ngươi vẫn là mời trở về đi.”

Tôn Huyền Nhiên khách khí nói: “Ta là cha mẹ của lão gia nhà các ngươi! Ngươi chỉ cần đi vào thông báo một tiếng, lão gia nhà các ngươi chắc chắn mời chúng ta đi vào.”

“Lão gia và phu nhân nhà ta đã đi ra ngoài, không ở trong phủ! Hơn nữa, cha mẹ của lão gia nhà ta cũng đã nói qua sẽ không ở cùng với lão gia… Hai người hiện tại lại nói là cha mẹ của lão gia, rốt cuộc có rắp tâm gì, tại sao lại giả mạo người thân.”

Tôn Huyền Nhiên tức khắc tức đến đỏ mặt: “Bọn ta xác thật là cha mẹ của lão gia nhà các ngươi! Nếu không tin ngươi có thể cho hạ nhân trước kia của Thư Thanh Viện ra đây, liền biết chúng ta là thật hay giả.”

Hộ vệ mặt trầm xuống: “Các ngươi lại không đi! Chúng ta liền phải động thủ đuổi các ngươi rời đi.”

Mục Tú Uyển cũng sốt ruột: “Chúng ta thật là cha mẹ của lão gia nhà các ngươi.”

Dẫn đầu hộ vệ lập tức hạ lệnh: “Đánh cho ta.”

Tôn Huyền Nhiên giận dữ: “Các ngươi dám! Ta chính là phụ thân của lão gia nhà các ngươi”.

Các hộ vệ trực tiếp liền đánh, hơn nữa là đánh gần chết mới thôi.

Hắc Tín phái tới hộ vệ đều là cao thủ! Tôn Huyền Nhiên sao có thể là đối thủ của bọn họ… Qua nữa nén hương, bọn Tôn Huyền Nhiên đã bị đánh cho tơi bời, cuống quít ngồi xe ngựa rời đi.

Trên xe ngựa, Mục Tú Uyển sầu thối ruột: “Chúng ta hiện tại làm sao bây giờ?”

“Còn có thể làm sao bây giờ? Chúng ta hiện tại chỉ có thể……”

Tôn Huyền Nhiên nói đến một nửa ngừng lại! Khi bọn họ dọn ra đã vô cùng cao hứng mà ngồi xe ngựa rời đi, hiện tại nào có mặt trở về.

Lão càng nghĩ càng khó lòng hạ cơn tức trong lòng, che lại cái mặt bị đánh sưng nổi trận lôi đình nói: “Vương bát đản! Nhất định là Tôn Tiền Thanh cố ý cho người đánh chúng ta.”

Mục Tú Uyển cũng đặc biệt tức giận, nghĩ lại liền thấy không đúng, nói: “Lấy hiểu biết của ta về Tiền Thanh thì nó tuyệt đối không phải là người như vậy! Ông nói chúng ta có thể hay không là bị những người khác lừa?

Ông ngẫm lại… Người tới trong nhà truyền tin tức không là người của Thư Thanh Viện cũng không phải người chúng ta quen biết! Nếu Tiền Thanh thật muốn mời chúng ta, cũng nên để Ô Tự tới mời chúng ta không phải sao?”

Tôn Tiền Thanh từ trước đến nay hiếu thuận bọn họ! Cho dù tức giận, cũng tuyệt đối làm không ra chuyện đánh cha mẹ.

“Không phải hắn thì còn có ai?”

Mục Tú Uyển nghĩ nghĩ: “Khi chúng ta dọn đi Tiền Cạnh cũng không ngăn cản, mà Tiền Bân lập tức lấy phòng của chúng ta cho bọn nhỏ ở! Người nói có phải hay không bọn họ cố ý tìm người nói là Tiền Thanh mời chúng ta đến trong phủ, sau cướp đi phòng ở của chúng ta? Hoặc là không muốn lại nuôi chúng ta?”

Tôn Huyền Nhiên sửng sốt, nghĩ nghĩ, cảm thấy lời này không phải không có lý.

“Mẹ! Bọn họ càng là muốn cho chúng ta dọn đi! Chúng ta càng không dọn! Chúng ta hiện tại liền trở về.”

Bọn họ rời đi… Hộ vệ canh giữ ở Thanh phủ lập tức liền đem chuyện này báo cho Tôn Thư.

Tôn Thư nghe xong, cong cong khóe môi! Về sau không bao giờ có người quấy rầy cha mẹ cậu.