Sắc Màu Ấm

Chương 32: Anh cũng thích em (H)

Một bàn tay anh đi xuống phủ lên nơi đó, tay trên xoa nắn tay dưới hoạt động châm ngòi âm đế.

Hai chân cô đã gập lại thành chữ M, cự vật thô to đặt giữa hai chân, lần này theo bản năng cô muốn kẹp chân lại nên kẹp lấy vòng eo cường tráng của anh. Dưới thân không ngừng phun ra dâʍ ɖị©ɧ, ngón tay Dịch Tu Văn đi vào trơn trượt vang lên tiếng nước nhóp nhép.

"ô ô ô..." Ngón tay trong cơ thể thâm hiểm mà rút ra thọc vào , đầu núʍ ѵú đang được anh mυ'ŧ đến tê dại, thân hình cô run rẩy, năm ngón tay luồn vào tóc anh khó chịu rêи ɾỉ.

Dịch Tu Văn ánh mắt thâm trầm, đầu lưỡi lại đảo qua đầṳ ѵú lung linh nước miếng đã bị mυ'ŧ tới đỏ hồng. Lại thêm một ngón tay nữa nhét vào phía dưới, hai ngón tay đưa vào có chút khó khăn, Tô Lạn cắn môi vì hơi đau, anh lại khảy vào hạt ngọc phía trên lúc này mới thấy dễ chịu một chút.

Tay anh đẩy nhanh tốc độ ra vào trên đầu ngón tay kéo theo đầy da^ʍ tủy.

"Nước chảy ra này " âm thanh trầm khàn "Ga trải giường đều ướt rồi..."

Đầu óc Tô Lạn không còn nghĩ ngợi được gì, chỉ cảm nhận được ngón tay linh hoạt của anh đang ra vào cơ thể, đôi mắt mở to bị kɧoáı ©ảʍ kí©ɧ ŧɧí©ɧ muốn chảy nước mắt, đang sắp lêи đỉиɦ thì tay anh dừng lại, sau đó thay thế là một đồ vật ngạo nghễ sưng to để ở giữa cửa huyệt chờ phát động.

Anh đã cởϊ qυầи khi nào...

Động tác đột ngột dừng lại làm cô ngứa ngáy, nhưng kích cỡ đồ vật kia lại cảm thấy thấy sợ hãi. Dịch Tu Văn áp mình xuống hôn cô, không tiếng động trấn an, dươиɠ ѵậŧ cọ qua cọ lại trên cửa huyệt.

"Vào nhé..." Anh nói

"Ừm..."

Anh chậm rãi hạ eo, qυყ đầυ tách ra môi âʍ ɦộ, chậm rãi đẩy mạnh, hình như cô đã cảm thấy được hình dáng của nó vì thịt động của cô đã bao lấy của anh, cô bám vào vai anh cắn môi, toàn bộ cảm giác dồn về phía hai người đang giao hợp.

Thật mê người, còn hơi đau.

Miệng nhỏ ấm áp ẩm ướt, thịt mềm bao bọc lấy qυყ đầυ, Dịch Tu Văn cắn răng sợ làm đau cô, kiềm chế xúc động muốn động thân mạnh mẽ tiến vào, anh tiếp tục đưa đẩy vào thật chậm. Thật sự sẽ rất đau, mỗi lần tiến vào cô đều cảm giác được sự đau đớn, anh tiến vào một độ sâu nhất định thì lại đau thêm một chút.

Anh dùng sức thúc vào thật mạnh đâm thủng tấm màng chắn mỏng manh, toàn bộ dươиɠ ѵậŧ đã tiến vào lút cán, cô bấu chặt vai anh.

" Đau?"

"Ừm" Cô nhẹ giọng hừ, mang theo tiếng nức nở.

Dịch Tu Văn hôn cô, tay xoa xoa âm đế : " Anh sẽ nhẹ nhàng"

Cảm nhận được người cô đang thả lỏng, đau đớn đã trôi qua, anh tiện đà lại lấp đầy.

Hô hấp hai người hỗn loạn, hơi thở nóng bỏng, trán Dịch Tu Văn thấm ra mồ hôi, anh chậm rãi đỉnh vào, rời ra một chút rồi lại đỉnh vào trong.

"A.aaaa.." Cô khẽ rên, cảm xúc xa lạ làm cô co rụt lại.

"Hừm..." Anh hừ nhẹ, tay xoa bóp mông cô " Tí nữa thì bị em kẹp bắn"

Sau đó ngậm lấy môi cô, vừa động mạnh vòng eo, rút ra cắm vào thật mạnh.

Cảm nhận được dị vật trong cơ thể mình, hai cái va vào nhau rất hòa hợp, Tô Lạn hoàn toàn thả lỏng, thanh âm khó nhịn ngâm nga không dừng. Dịch Tu Văn hơi thở hỗn loạn ở bên tai cô, Tô Lạn nghiêng đầu tìm kiếm đôi môi, anh quay sang ngậm lấy môi hồng.

Được sự mềm mại của vách thịt bao bọc, không thể kiềm chế nổi, dưới thân là một đôi chân dài đang kẹp lấy hông, anh không còn chút lí trí nào động tác vừa nhanh vừa mạnh, mỗi cú thúc vào đều động tới tận cùng bên trong.

Tô Lạn vòng tay lên thắt lưng, phía sau cào một đường vệt đỏ ái muội, dưới thân căng trướng bụng nhỏ không chịu nổi như sắp bị anh đâm thủng.

"Thật sướиɠ...anh...nhẹ một chút...." Thanh âm yêu kiều nức nở giọng mũi.

Ngược lại lời cô nói anh càng dùng sức mà thúc vào: "Không nhẹ được, muốn làm chết em"

Vừa dứt lời anh chống thân lên lùi ra một chút, cầm hai cái đùi của cô vắt lên trên khuỷu tay, sau đó bóp chặt eo cô rồi lại thúc mạnh vào. Tô Lạn hét lên một tiếng âm thanh cao vυ't, nắm chặt mông anh, hai vυ' theo động tác ra vào lắc lư lên xuống.

Dịch Tu Văn cúi đầu nhìn chỗ bọn họ giao hợp, lông mao đã bị da^ʍ tủy của cô thấm ướt, mà đôi môi âʍ ɦộ của cô phấn nộn hồng hào, bị anh đâm ma sát đỏ hồng lên xinh đẹp, mỗi lần chọc vào rút ra đều kéo theo mật dịch, tiếng nước nhóp nhép tràn đầy sắc tình.

Tô Lạn đã không chịu nổi tần suất ra vào của anh, không nhịn được kêu rên liên tục, dươиɠ ѵậŧ trong cơ thể vừa thô vừa to, qυყ đầυ to cùng gân xanh không ngừng ma sát với vách trong, chọc vào một điểm nào đó làm cô đột nhiên cuộn chặt ngón chân, nghe thấy tiếng anh than nhẹ một tiếng rồi thoái mái đâm chọc vào chỗ mẫn cảm đó.

Cảm giác này thật kỳ lạ, thân mình phát run, bên trong huyệt nhỏ nóng lên làm kɧoáı ©ảʍ xông thẳng lêи đỉиɦ đầu, thậm chí nơi anh chọc vào run lên, nước ở hốc mắt tràn ra, cô vươn tay hướng Dịch Tu Văn muốn ôm anh.

"Dịch Tu ...Văn..."

Dịch Tu Văn hạ thấp mình xuống để cô ôm lấy vai anh, hôn một cái lên trán cô, dưới thân động tác không chậm lại.

Kɧoáı ©ảʍ liên tục tới chồng chất, một điểm nào đó như ánh hào quang chợt lóe lên, trong cơ thể lại trào ra da^ʍ tủy, cô run rẩy thân mình giọng rên mang theo tiếng nức nở, vách thịt sâu trong cơ thể co rút. Anh sung sướиɠ kêu lên cúi đầu ngậm lấy vành tai, giọng nói mang đầy sắc tình: ..Tô ..Tô....hồn của anh bị em hút mất rồi.."

Tô Lạn đã sớm ý loạn tình mê, tình cảm dâng trào cùng kɧoáı ©ảʍ bao vây lấy cơ thể.

Cô cùng Dịch Tu Văn thân mật, thật sự đã làʍ t̠ìиɦ.

"Em rất thích anh, Dịch Tu Văn..." Hai mắt đẫm lệ mông lung nhìn anh.

Dịch Tu Văn trong lòng nóng bỏng, rơi xuống trên chóp mũi của cô một nụ hôn, phía dưới tiếp tục thúc vào thật sâu.

Tô Lạn cho rằng cô vừa qua cao trào một lần, trong thời gian ngắn sẽ không có lần thứ hai, nhưng trong thế tấn công hung hãn của anh phía dưới, cảm thấy trong người phiêu diêu, lúc lên lúc xuống. Lần thứ hai cảm giác được một dòng nhiệt nóng bỏng nơi dươиɠ ѵậŧ của anh đỉnh vào, kɧoáı ©ảʍ dâng lên không thể miêu tả, Dịch Tu Văn cắn răng chọc vào rút ra mười mấy cái, dựa vào một tia lý trí cuối cùng rút ra từ trong cơ thể cô.

Cảm nhận được một dòng nhiệt nóng bảo phun trào trên bụng nhỏ, cự vật giật giật thật lâu, cô nghe được tiếng Dịch Tu Văn hô hấp dồn dập thật gợi cảm, cô híp mắt lại thỏa mãn, anh như vậy, chắc là rất thoải mái và sung sướиɠ.

Dừng lại trong chốc lát, Dịch Tu Văn hạ người xuống hôn cô, gắt gao đè chặt thân mình, cứ như vậy lưu luyến một hồi lâu, anh chống trán mình vào trán cô, nhìn thật sâu vào đôi mắt:

"Anh cũng thích em..."

"Bởi vì là em... anh rất vui vẻ."