Lâm Y đưa cánh tay thon dài ra, một tay đặt lên bả vai Giang Thần, tay còn lại đặt lên eo anh, cả người như sắp dán chặt vào người anh.
Còn Giang Thần cả người cứng đờ.
Ngay lúc này, anh thấy hơi căng thẳng.
Lâm Y quá xinh đẹp, cô ta có ngũ quan tinh xảo, trên người lại có mùi hương rất thơm.
Bây giờ cả người cô ta đều dán chặt lên người anh, tim anh đập dồn dập liên hồi.
Cho dù đối mặt với lực lượng quân đội hùng mạnh anh cũng chưa từng căng thẳng đến thế, bây giờ đối mặt với một người phụ nữ anh lại…
Lâm Y đặt tay lên vai anh, ôm lấy anh, đầu cô ta gần như sắp dựa sát vào vai anh.
Cơ thể cô ta lắc lư theo điệu nhạc vang lên.
Cảnh tượng này khiến mọi người vô cùng ngưỡng mộ.
Ngay cả Đường Sở Sở cũng không nhịn được thấy ghen tuông.
Rất nhanh đã xong một bài.
Lâm Y rất biết điều, kéo Giang Thần đến trước mặt Đường Sở Sở, đặt tay Giang Thần vào tay Đường Sở Sở nói: “Sở Sở, cảm ơn.”
“Không có gì.” Đường Sở Sở thấy vậy vừa mừng vừa lo đáp lại.
Còn vẻ mặt Trương Luân lại đen xì.
Anh ta tỏ tình bằng cả tấm lòng.
Lâm Y lại từ chối anh ta trước mặt mọi người, lại còn khiêu vũ cùng một tên vô dụng như vậy, lấy tên vô dụng này ra sỉ nhục anh ta.
Không những Trương Luân nghĩ như vậy, tất cả mọi người có mặt ở đây đều nghĩ như vậy.
Bọn họ đều thấy Lâm Y mời Giang Thần khiêu vũ chỉ để từ chối dứt khoát Trương Luân, nói với Trương Luân, cho dù cô ta có tìm một người vô dụng để khiêu vũ cũng không tìm anh ta, khiến Trương Luân từ bỏ hy vọng.
Khu vực nghỉ ngơi, trên sô pha.
Giang Thần tỏ ra vô tội nhìn Đường Sở Sở.
“Sở Sở, chuyện gì vậy?”
Đường Sở Sở đưa tay cốc vào đầu Giang Thần, nói: “Đừng tưởng tổng giám đốc Lâm thích anh thật, cô ấy chỉ muốn lấy anh làm bia đỡ đạn từ chối lời tỏ tình của Trương Luân thôi.”
“Vậy à.” Giang Thần chợt hiểu ra.
Anh nhìn xung quanh.
Lúc này, anh cảm nhận được rất nhiều ánh mắt không mấy thiện cảm xung quanh.
Những người này đều là người theo đuổi Lâm Y.
Lâm Y là nữ thần của bọn họ, bây giờ lại mời một tên vô dụng khiêu vũ, bọn họ đều rất căm ghét Giang Thần.
Nhất là Trương Luân.
Anh ta siết chặt nắm đấm, mặt nổi đầy gân xanh.
Cò bạn học của Trương Luân cũng biết Trương Luân bị từ chối, tâm trạng không tốt, cũng biết điều không đến làm phiền, không đến nịnh nọt lấy lòng anh ta.
Đối với những ánh mắt không mấy thiện cảm xung quanh, Giang Thần thản nhiên bật cười, khinh thường chẳng thèm quan tâm.