Phong Vũ sầm mặt, ném Kiều Nhiễm đang đùa với lửa xuống giường mình, dưới cái nhìn chăm chú của cô, anh nhanh chóng cởi bỏ quần áo trên người.
Kiều Nhiễm chống tay thưởng thức bữa ngon, cô rất yêu thân thể của Phong Vũ, rắn chắc có lực, cơ bắp cũng vừa đủ, không quá khoa trương cũng không quá đơn bạc.
Phong Vũ ép thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ xuống, vây Kiều Nhiễm ở trên giường, lạnh giọng hỏi: “Kiều Nhiễm, sao em lại trở nên lẳиɠ ɭơ như vậy?”Anh vừa nói vừa vén thẳng váy cô lên hông, sờ mó hang thịt lênh láng nước.
“Ướt thế này, trừ anh đã có ai làm em chưa?”Kiều Nhiễm nằm trên giường nhìn thẳng vào mắt anh, liếʍ liếʍ môi, như có như không dụ dỗ người đàn ông đang nóng nảy.
“Phía dưới ướt là vì anh, cũng chỉ mới được anh làm thôi, Phong Vũ, anh làm xong liền chạy, chuyện này đã xảy ra hai lần, anh có tư cách gì mà nói em lẳиɠ ɭơ? Em bị ai làm anh nói xem?”Người đàn ông bị cô làm cho á khẩu không đáp được, hận đến ngứa răng, anh không nói nhảm nữa, xé toạc qυầи ɭóŧ cô, tìm đến xoa xoa nụ hoa vài cái rồi cắm sâu vào hang thịt đầm đìa nước.
Kiều Nhiễm đau đến nỗi hít một hơi khí lạnh, nhấc chân đạp anh một cái.
Người đàn ông căn bản chẳng xem chút lực yếu ớt này của cô ra gì, ngược lại, anh bắt một chân cô đặt lên vai mình, thanh kiếm to dài cắm vào lút cán.
“Sh, ông già anh có thể nhẹ nhàng một chút không?”Kiều Nhiễm dù có giỏi nhịn đến đâu đi chăng nữa thì khi bị anh làm đau cũng sẽ tức giận, cô nằm trên giường, khuôn mặt nhỏ nhắn hơi nhíu lại.
Phong Vũ nghe cô nói mình già, cắn răng tàn bạo thúc mấy cái thật mạnh rồi trầm giọng hỏi: “Anh già? Ai không già? Thằng nhãi ranh dạo chợ đêm với em rồi còn định hôn em hả?”Người đàn ông hành sự như đóng cọc, mỗi lần thúc vào lại vừa sâu vừa mạnh, anh hận con bé không tim không phổi này trêu anh đến mất tự chủ.
Kiều Nhiễm bỗng nhiên cười, liếc nhẹ anh một cái, lạnh nhạt nói: “Anh so tuổi với Cao Dương sao?”Người này có phải giận quá hóa điên rồi không, tự dưng lại đi so độ trẻ trung với nam sinh mười tám tuổi, sao không đi so những ưu thế khác, ví dụ như dươиɠ ѵậŧ ai dài hơn chẳng hạn.
Phong Vũ hiểu nhầm ý của Kiều Nhiễm, cho là cô có hảo cảm với Cao Dương, động tác ngày càng hung hãn, như thể muốn đâm thủng người dưới thân vậy.
“A… Nhẹ một chút…”“Không được thích cậu ta! Kiều Nhiễm, anh nói cho em biết, trên đời này trừ anh, em không được thích ai hết!”Phong Vũ thật sự bị cô ép điên rồi, mỗi khi anh muốn lui một bước, Kiều Nhiễm liền được nước lấn tới, hết lần này đến lần khác, anh không có nửa phần định lực đối với cô, lần nào cũng bị cô làm cho thủy triều trong lòng dâng trào, dục hỏa thiêu đốt.
Kiều Nhiễm giống như một con yêu tinh, quyến rũ người khác đến mức hận không thể móc tim ra cho cô, cô cũng giống như một bó hoa anh túc, khiến người ta mê cô đến mức thần hồn điên đảo.
Kiều Nhiễm nghe những lời gằn của anh thì lại cười, rốt cuộc người đàn ông này cũng không trốn nữa, mỗi lần hoan ái xong, tỉnh dậy thì anh đã bỏ chạy đi xa, loại cảm giác đó cô chịu được, nhưng cô không thích.
Kiều Nhiễm trông có vẻ hời hợt, không quan tâm gì cả, song thật ra cô cũng thích ấm áp, cô mê đắm thân thể của Phong Vũ không chỉ vì anh có vóc người đẹp mà anh còn có nhiệt độ cơ thể, nóng như vậy, ấm áp như vậy, mỗi khi được anh ôm vào ngực ân ái, nhiệt độ trên người anh xuyên qua da, truyền vào thân thể lạnh như băng của cô, làm cô thoải mái đến nỗi không nhịn được rêи ɾỉ.
Kiều Nhiễm sợ lạnh, cô thích những thứ có thể đem lại cho cô cảm giác ấm áp, chỉ cần thích, cô sẽ nổi lên du͙© vọиɠ muốn có, vì vậy, cô có du͙© vọиɠ với thân thể Phong Vũ mới chủ động kɧıêυ ҡɧí©ɧ.
Phía dưới ướt thành một đống lộn xộn, hang thịt bị dươиɠ ѵậŧ đâm thọc phát ra tiếng nước bì bạch.
Hoan ái với tư thế này một lúc lâu, cảm giác bất ngờ ập tới, cả người Kiều Nhiễm run rẩy lên cao trào, Phong Vũ không cho cô bất kì cơ hội thở dốc nào, ôm thẳng cô đặt xuống đất, nâng một chân cô lên rồi lại cắm vào.
Kiều Nhiễm đứng không vững, để giữ thăng bằng thì chỉ có thể chống hai tay lên tủ quần áo, tiếp nhận va chạm từ đằng sau.
Cặp núi vểnh lên chuyển động theo từng nhịp của người đàn ông thô bạo, đột nhiên, hai bàn tay to luồn qua nách cô rồi chụp lên chúng.
Người đàn ông tùy ý nhào nặn vυ' sữa đầy đặn, hai đầu nhũ hoa hồng nhạt cũng không được bỏ qua, bị anh nhẹ nhàng lôi kéo.
“A a a a… Sâu quá… A a…”Phong Vũ như nổi điên, càng đâm càng tàn nhẫn, anh cúi đầu ngậm rái tai Kiều Nhiễm, hỏi nhỏ: “Kiều Nhiễm, có thích anh không?”Cô gái trong ngực bị hoan ái đến mơ màng, cao trào xong còn chẳng được thở dốc, kɧoáı ©ảʍ ập đến liên tục không ngừng, cứ quanh quẩn mãi ở trên đỉnh.
Lúc này, Kiều Nhiễm đâu thể nghe thấy tiếng rỉ tai của anh, chỉ có thể áp trên tủ quần áo, vô lực rêи ɾỉ.
Người đàn ông không nhận được câu trả lời rất không hài lòng, ôm thân thể mềm mại trong ngực thật chặt, hơi dùng sức cắn vào bên cạnh chiếc cổ nhỏ trắng ngần của Kiều Nhiễm, rêи ɾỉ bằng giọng khàn trầm ái muội.
“Kiều Nhiễm, có thích anh không, có thích anh làm em không?”Cô gái bị anh làm cho hồn vía bay bổng, hai mắt thất thần, cửa hang bị va đập phát ra tiếng bành bạch vang dội.
“Thí… Thích a a a… Thích được anh làm… Chậm một chút, sắp ra rồi a a a…”Kiều Nhiễm run rẩy một hồi, hoa huyệt tuôn ra một dòng dâʍ ŧᏂủy̠, xối lên đầu nấm đang sưng to, Phong Vũ bị hành lang co giật siết chặt, phải rên lên một tiếng, cố nén cảm giác muốn bắn.
Thân thể lần nữa lên cao trào trở nên nhạy cảm yếu ớt, ỉu xìu tê dại, Kiều Nhiễm sấp trên tủ quần áo thở dốc kịch liệt, hưởng thụ dư âm cao trào.
Cảm giác muốn bắn biến mất, Phong Vũ ôm Kiều Nhiễm đi tới phòng khách, đặt cô trên ghế sofa, nâng một chân cô lên, nắm gậy thịt ướt nhẹp, nhắm cửa hang mà thọt sâu vào.
Hang động non mềm sau cao trào lênh láng những nước, đút vào vô cùng thoải mái, Phong Vũ chau mày, nâng chân Kiều Nhiễm, cấp tốc đυ.ng chạm hang thịt nhạy cảm, hết đi ra rồi lại tiến vào hành lang chật hẹp.
“Sh, chặt quá, sao làm lâu rồi mà vẫn chặt thế?”Hang động của Kiều Nhiễm đúng là cực phẩm, có ân ái nhường nào cũng vẫn chặt như cũ, Phong Vũ sảng khoái đến nỗi da đầu tê dại, dươиɠ ѵậŧ căng trướng hết cỡ.
Kiều Nhiễm đã không nói nên lời, hai lần cao trào làm cả người cô bủn rủn, chỉ có thể vô lực nằm trên sofa khẽ rêи ɾỉ.
Phong Vũ chôn khuôn mặt tuấn tú của mình vào ngực cô, ngậm đầṳ ѵú vểnh lên kiêu ngạo mà mυ'ŧ, nói không rõ ràng: “Chẳng phải em chủ động quyến rũ anh sao? Có khả năng này mà vẫn chưa bị làm bao giờ à!”Điểm mẫn cảm của cơ thể lại bị anh chiếm cứ, tìиɧ ɖu͙© chưa tan hết bắt đầu kéo nhau trở lại, đánh thẳng vào từng tấc thân thể cô.
Da thịt mịn màng được tình triều gột rửa mà ánh lên màu trắng nõn, sεメy mê người.
Phong Vũ bị vẻ đẹp của cô mê hoặc, hung bạo mυ'ŧ đầṳ ѵú trong miệng, sau đó ngồi dậy, nghiêng người cô sang một bên, giữ eo thon của cô, thúc mạnh vào da^ʍ huyệt nhoẹt nước một lần nữa.
Tư thế làm nghiêng rất dễ gợi hứng tình của phụ nữ, đầu nấm khổng lồ tiến nhanh cắm vào điểm G, chiếc gậy nổi chi chít gân xanh cấp tốc rút ra cắm vào cọ xát trong hang, va chạm điểm mẫn cảm nhất, điểm G không ngừng bị công kích, Kiều Nhiễm quá sung sướиɠ, mặt đỏ ửng, dâʍ ɖị©ɧ bên dưới tuôn ra từng dòng từng dòng.
“A a a… Đừng, mau dừng lại… A a a a… Đừng đừng a a a ! ”Kí©ɧ ŧɧí©ɧ chưa từng có trực tiếp từ điểm G xông lên mãnh liệt, loại cảm giác này quá mức mạnh mẽ, Kiều Nhiễm trợn to mắt, gắng sức giãy giụa.
Phong Vũ đã đến thời điểm khẩn yếu nhất, bàn tay đè trên thân thể cô, không để cô lộn xộn, vùng hung mãnh ở hạ thân thúc vào ngày một sâu.
Bỗng nhiên, người đàn ông rên lên một tiếng, bóp lấy chiếc mông đầy thịt của cô, thúc vào tử ©υиɠ bắn ra một dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ đậm đặc.
Tϊиɧ ɖϊ©h͙ dồi dào bị nén rất lâu trong ngọc hành, từng đợt từng đợt gõ vào cửa tử ©υиɠ đóng chặt, thân thể Kiều Nhiễm căng cứng, bụng hơi nhô lên.
Đến khi giọt tϊиɧ ɖϊ©h͙ cuối cùng được bắn ra, người đàn ông mới rút ngọc hành đã hơi mềm ra.
Gậy thịt mới vừa được rút ra, hang thịt bị làm đến thảm hại bỗng phun ra một cột nước, đập thẳng lên chiếc bụng cường tráng của anh, Phong Vũ sửng sốt một chút, quệt xem chất lỏng trong suốt.
Lúc xem phim đã từng thấy triều tuôn, cảm giác cũng bình thường, song sau khi thật sự làm Kiều Nhiễm đến mức triều tuôn, Phong Vũ mới biết cảm giác làm người phụ nữ mình yêu đến mức triều tuôn thỏa mãn đến nhường nào.
Kiều Nhiễm nằm trên ghế sofa, trước mắt là một vùng mơ hồ, ánh mắt quyến rũ như tơ, mồ hôi đổ đầm đìa, môi hé ra khẽ thở gấp.
Phong Vũ lấy lại tinh thần, bế cô vào phòng tắm.
Điều chỉnh nước ấm xong, người đàn ông ôm Kiều Nhiễm đứng dưới dòng nước chảy, rửa ráy cơ thể cho cô.
Người phụ nữ mềm mại xinh xắn dựa vào cánh tay anh, mơ màng buồn ngủ trong vòng ôm ấy.
Nhanh chóng cọ rửa những thứ ô uế trên thân hai người xong, Phong Vũ kéo khăn tắm, bọc Kiều Nhiễm lại rồi bế cô về phòng ngủ của cô.
Đặt cô vào trong chăn, Phong Vũ xoay người định rời đi, nhưng ngón tay bỗng dưng bị kéo, anh quay lại, cúi đầu nhìn người phụ nữ đang lim dim.
“Lạnh, ngủ chung với em đi.
”Động tác Phong Vũ ngừng một lát, đây là lần đầu tiên anh được Kiều Nhiễm chủ động yêu cầu ngủ cùng, trong lòng nói không ngạc nhiên mừng rỡ thì là giả.
Trên mặt người đàn ông đã thỏa mãn lộ ý cười, cúi xuống lưu lại trên trán cô một nụ hôn nhẹ nhàng.
“Anh đi tắt đèn.
”Giọng người đàn ông rất dịu dàng, Kiều Nhiễm ngoan ngoãn buông tay ra, nhìn anh tắt đèn toilet xong quay lại.
Người đàn ông lau khô cho thân thể trên giường, anh nằm xuống bên cạnh cô, ôm cô vào trong ngực.
Kiều Nhiễm nhắm hai mắt lại, gối lên tay anh ngủ thật say.
.