Người khác đều che môi cười trộm.
Đáy mắt Thẩm Tinh Tuế cũng không kiềm chế được xuất hiện ý cười, cái này làm cho An Nhiễm có chút bực bội.
Bất quá chuyện này chỉ cũng chỉ là một hòi nhạc đệm, thực mau bọn họ đã đi tới phía trước, gặp được nhân viên công tác tổ tiết mục đợi sẵn, bọn họ nói: “Xét thấy mọi người không hề quen thuộc hay có hiểu biết sâu sắc với trấn nhỏ, cho nên chúng ta đã chuẩn bị sẵn một số công việc, những địa điểm này trước mắt đang cần tuyển dụng nhân viên, nhưng nếu mọi người đã có sẵn địa điểm vừa ý, có thể tự mình đi trước.”
Nhà hàng
Hiệu sách
Trang viên
Quán tạp hóa
Dịch vụ vệ sinh
Mọi người nghỉ chân, nhìn trên tấm card viết tên các địa chỉ, hẳn là công tác khác nhau, nhưng thoạt nhìn cũng đủ thú vị.
Đồ Nhã dò hỏi: “Ta muốn hỏi một chút, cái này chúng ta có thể tự lựa chọn sao?”
“Không phải.” Nhân viên công tác nói: “Yêu cầu rút thăm, bởi vì yêu cầu công bằng, công việc xã hội cùng công tác không được lựa chọn, chỉ có thể dựa vào vận mệnh chỉ dẫn.”
“……”
Đem chuyện rút thăm nói ra cũng rất văn nghệ.
Thẩm Tinh Thần vén tay áo lên: “Vận khí thì vận khí, ta thì thế nào đều được.”
Hắn là người đầu tiên đi lên rút thăm, tiến lên một bước, rút được công việc làm ở quán tạp hóa, những người phía sau cũng nhanh chóng đuổi kịp, một đám người xếp hàng rút thăm, mọi người đem kết quả đều mở ra.
Thẩm Tinh Tuế đem thẻ card giơ lên, nhẹ giọng nói: “Ta là nhà hàng.”
Mọi người nhìn thoáng qua nhau, suy đoán ai cũng chọn được nhà hàng.
Phó Kim Tiêu đứng cách đó không xa cũng giơ thẻ của mình lên, thoải mái nói: “Nhà hàng.”
Vốn dĩ bắt được “nhà hàng” cũng không có gì, nhưng vừa nghe là sẽ được cùng tổ với Phó Kim Tiêu, rất nhiều người trong tối ngoài sáng đều hướng ánh mắt cực kỳ hâm mộ về phía Thẩm Tinh Tuế, bản thân Thẩm Tinh Tuế cũng không dám tin tưởng, đáy mắt hiện lên ý cười may mắn.
Sau một hồi, cuối cùng cũng thống nhất được kết quả thông qua rút thăm:
Thẩm Tinh Tuế & Phó Kim Tiêu —— Nhà hàng
Thẩm Tinh Thần & Lý Nhứ An —— Quán tạp hóa
An Nhiễm & Ninh Trạch —— Trang viên
Đồ Nhã & Từ Tần Khách —— Hiệu sách
Lý lão sư & Phong Phàm —— Dịch vụ vệ sinh
Thẩm Tinh Tuế nhìn chữ “nhà hàng” trên tấm card, có hơi hiếu kỳ, dò hỏi nói: “Không biết đến nhà hàng sẽ làm công việc gì đây?”
Phó Kim Tiêu nói: “Đến nơi sẽ biết.”
Tiết mục《 Tinh Quang xán lạn 》có một ưu thế khá triển vọng, cũng là nguyên nhân lớn nhất được khán giả đặc biệt yêu thích, đó chính là chân thật, không có kịch bản cũng không có cắt nối biên tập, nhân viên công tác bao gồm đạo diễn đều không hề ưu ái bất kỳ minh tinh nào, bọn họ để mọi người tự mình đi trải nghiệm những khổ sở trong thực tế, à cái này thì lại là bản chất của chương trình này rồi.
Nhưng ở đây không ghi rõ là nhà hàng nào.
Thẩm Tinh Tuế nhìn tấm card: “Không có nói rõ là ở đâu, chẳng lẽ chúng ta phải đến từng nhà để hỏi sao?”
Phó Kim Tiêu nói: “Nhà hàng được chỉ định chắc sẽ lấy tên “Đào Hoa” làm tiêu chí, ngày hôm qua mấy nhà hàng chúng ta ăn cơm đều có chữ “Đào Hoa” trong tên, mà trấn nhỏ này tổng cộng chỉ có năm nhà hàng, trong đó mấy nhà gần nhất ngày hôm qua đi ngang qua đều không dán giấy nhận diện của tổ tiết mục.”
Thẩm Tinh Tuế chấn kinh, ánh mắt hàm chứa sùng bái nhìn Phó Kim Tiêu: “Ngài mới ngày hôm qua đã chú ý rồi sao?”
“Đi ngang qua nhìn nhiều thêm chút mà thôi.” Phó Kim Tiêu thu hồi tấm card, câu môi cười cười: “Rốt cuộc sẽ giúp tiết kiệm được không ít chuyện.”
……
So với Phó ảnh đế kinh nghiệm lão làng, Thẩm Tinh Tuế rõ ràng còn có phần hơi non nớt.
Thực mau, bọn họ đã đến trước của nhà hàng, người đợi dưới lầu nhìn thấy hai người tiến vào cũng không kinh ngạc, chỉ là dò hỏi: “Hai người tới để tìm việc sao?”
Thẩm Tinh Tuế gật đầu.
Nhân viên phục vụ nhã nhặn nói: “Vậy xin mời đi theo ta.”
Ngày hôm qua bọn họ còn ở đây dùng cơm, hôm nay liền phải lại đây làm công, đời người thật đúng là kỳ quái, thiên hồi bách chuyển.
Bọn họ trực tiếp được đưa tới sau bếp, nơi này tương đối bận rộn, có nhóm đầu bếp đang ở đó xào rau, cũng có người khuân vác nguyên liệu nấu ăn, nhân viên phục vụ mang theo hai người vòng qua khu vực này đi sâu bên trong, dừng trước mặt một vị lão tiên sinh mặc áo ngắn tay màu xám, giới thiệu: “Đây là Cổ Vân sư phó, hai người hôm nay đều phải nghe theo phân phó của ngài ấy.”
Thẩm Tinh Tuế cùng Phó Kim Tiêu đều khom lưng cúi đầu, hướng vị sư phó già chào hỏi.
Cổ Vân sư phó cười cười, đi lên trước một bước, đỡ tay Thẩm Tinh Tuế ý bảo hắn không cần làm vậy: “Không cần khách khí, không cần khách khí, hoan nghênh các ngươi đã tới.”
Thẩm Tinh Tuế không nghĩ tới vị sư phó này bình dị gần gũi đến vậy, cũng lộ ra mỉm cười.
Cổ Vân sư phó vẫn nắm tay Thẩm Tinh Tuế, thậm chí quan tâm dò hỏi: “Một đường đến đây có mệt lắm không?”
Thẩm Tinh Tuế: “…… Không mệt.”
“Vậy là tốt rồi vậy là tốt rồi.” Cổ Vân sư phó lại hỏi: “Muốn nghỉ ngơi một chút hay không?”
Thẩm Tinh Tuế khϊếp sợ, không nghĩ tới phúc lợi lẫn đãi ngộ đều tốt như vậy, nhưng không dám làm bộ làm tịch, chỉ vội vàng lắc đầu: “Không cần không cần, chúng ta làm việc ngay cũng được ạ.”
Cổ Vân sư phó lúc này bất dắc dĩ buông tay ra.
Từ đầu tới cuối hắn cũng chỉ khách sáo một chút với Phó ảnh đế, nhưng đối với Thẩm Tinh Tuế lại thập phần nhiệt tình, đặc biệt làm Thẩm Tinh Tuế cảm giác chú ý tới, ánh mắt vị sư phó này nhìn hắn giống như phi thường…… hiền từ?
“Hôm nay hai người ở chỗ này làm công, chính là phải cho nấu ăn cho khách nhân.” Cổ Vân sư phó mở miệng nói: “Nấu cơm, bưng thức ăn, rửa chén, những việc này đều phải làm, nếu có khách nhân khiếu nại, sẽ bị trừ tiền.”
Thẩm Tinh Tuế tới thời điểm này đã làm tốt công tác chuẩn bị, lên tiếng: “Đã biết ạ.”
Cổ Vân sau khi nói xong lại nhìn nhiều hắn vài lần, vậy mà còn nhiều thêm một câu: “Nhưng nếu thấy mệt mỏi a, không cần quá miễn cưỡng chính mình, phải nói với ta ngay.”
Thẩm Tinh Tuế: “…… Dạ.”
Người phụ trách nhà hàng này cũng quá tốt rồi.
Người xem phòng phát sóng trực tiếp cũng phát hiện đãi ngộ của nơi này thật sự rất tốt:
“Thần tiên hạ phàm? Bồ tát tái thế?!”
“Ha ha ha, mấy tiểu tổ cách vách không tốt được như vậy.”
“Thẩm Tinh Thần còn đang ở tiệm tập hóa vận chuyển hàng đó, nói chuyển không đủ sẽ không cho ăn cơm, ha ha ha!”
“An Nhiễm cũng ở sơn trang rửa sạch nước bùn ở hồ hoa sen.”
“Đồ Nhã tỷ tỷ phải dọn sách..~”
So sánh mọt hồi, bầu không khí cùng với đãi ngộ phía bên này, quả thực là tốt đến mức khó tin.
Nhiệm vụ đầu tiên Thẩm Tinh Tuế cùng Phó Kim Tiêu được phân phó chính là xào một bàn đồ ăn, sau đó trong vòng mười phút đúng giờ đưa qua cho khách.
Thời điểm Thẩm Tinh Tuế nhận được nhiệm vụ này sắc mặt xẹt qua vẻ khó xử.
Phó Kim Tiêu nói: “Sao vậy?”
“Ta không giỏi nấu ăn.” Thẩm Tinh Tuế ngẩng đầu nhìn Phó Kim Tiêu, khó khăn mở miệng: “Đồ ăn ta nấu đặc biệt khó ăn, không biết sao lại thế này, kỳ thật cũng từng học tập qua, nhưng đồ xào vẫn nấu không tốt.”
Sau đó hắn nghĩ lại, Phó ảnh đế càng không phải là từ nhỏ cũng áo cơm vô ưu sao, hẳn là cũng sẽ không biết nấu ăn, vậy hai người bọn họ nấu kiểu gì bây giờ?
Phó Kim Tiêu lại không để bụng, nam nhân vén tay áo, đem tạp dề bên cạnh đeo lên, động tác tự nhiên mà thuần thục, phân phó nói: “Đi xắt rau, ta tới xào.”
??!
Thẩm Tinh Tuế khϊếp sợ!
Phó Kim Tiêu thấy hắn không phản ứng, dò hỏi nói: “Làm sao vậy?”
“Không, không có!” Thẩm Tinh Tuế vội vàng khẩn trương xua tay, thậm chí bởi vì được giao nhiệm vụ mà thẳng lưng lên, một bộ lĩnh mệnh, nói năng khí phách: “Ta hiện tại liền đi!”
Chỉ thiếu nước cúi chào.
Bộ dáng nghiêm túc làm việc khiến người ta không nhịn được mà thấy buồn cười, đặc biệt bóng dáng kia lúc vọt tới bệ bếp liền lập tức bắt đầu làm việc, càng thêm vài phần chân chất cùng thật thà.
Khán giả cũng cảm thấy vui vẻ:
“Nói thật ta muốn get Thẩm Tinh Tuế.”
“Cộc lốc mà nghiêm túc.”
“Ta cảm giác hắn rất giống mấy người như chúng ta, rất nỗ lực sinh hoạt a.”
“Mỗi lần nhìn thấy hắn đã thấy có tinh thần rồi!”
Khách nhân yêu cầu khoai tây xắt sợi chua cay, ớt xanh xào thịt, còn có một chén canh cà chua trứng gà, còn có gan heo xào hành, Thẩm Tinh Tuế xắt cong xong khoai tây nhìn về phía Phó Kim Tiêu đang thuần thục đảo xào rau, hơn nữa lúc nêm gia vị cũng rất có chừng mực, rốt cuộc nhịn không được cảm thán: “Thơm quá.”
Phó Kim Tiêu ghé mắt nhìn hắn một cái, câu môi: “Muốn nếm thử không?”
Thẩm Tinh Tuế chút điểm đúng mực này vẫn phải có: “Không được không được, đây là của khách.”
“Cũng đúng.” Phó Kim Tiêu đem đồ ăn để lên bàn, khuôn mặt anh tuấn hàm chứa ý cười nhàn nhạt, thanh âm trầm thấp: “Ngươi muốn ăn, vậy lần sau ta lại làm.”
Lần sau?
Đây là…… Có ý gì.
Chẳng lẽ lần sau sẽ nấu cho mình ăn?
Không có khả năng, không có khả năng đi, hắn sao có thể nấu cơm cho mình được chứ, đại khái cũng cũng chỉ là thuận miệng trêu chọc mà thôi, chỉ là đùa giỡn một hồi.
Phó Kim Tiêu nói: “Đem cái này đưa ra đi.”
Thẩm Tinh Tuế hoàn hồn, vội vàng gật đầu: “Vâng!”
Hắn bước nhanh bưng đồ ăn ra cho khách, lúc trở về liền nhìn thấy Phó Kim Tiêu đang tính sơ chế mấy nguyên liệu nấu ăn cho món tiếp theo, Phó ảnh đế mới cầm hành tây lên, Thẩm Tinh Tuế hoảng loạn xông tới: “Để ta!”
Thân thể so với đại não phản ứng còn nhanh hơn.
Chờ đến lúc ý thức quay trở lại, hành tây đã ở trên tay rồi.
Phó Kim Tiêu bị đoạt đồ có chút kinh ngạc nhìn hắn, thấy Thẩm Tinh Tuế đã đỏ bừng mặt cúi đầu, khẽ cười, thanh âm ôn nhu bất đắc dĩ: “Gấp cái gì, có ai đoạt với người đâu.”
Thẩm Tinh Tuế lắc đầu giải thích: “Không phải, ta không phải có ý này, hành tây sẽ làm cay mắt, vậy nên ……”
Ý cười trêu chọc trên khuôn mặt Phó Kim Tiêu dần thu lại.
Thẩm Tinh Tuế cúi thấp hơn, giọng nói càng ngày nhỏ, giữa phòng bếp ồn ào có chút hỗn loạn, thanh âm kia vẫn rõ ràng truyền tới tai Phó Kim Tiêu : “Đôi mắt của ngươi từng bị thương, sẽ không thoải mái.”
Hắn cúi đầu, không chú ý tới tầm mắt Phó Kim Tiêu ngóng nhìn hắn dần trở nên thâm trầm, gương mặt vốn tản mạn cũng nhiều vài phần nghiêm túc.
Thẩm Tinh Tuế lại sợ chậm trễ khách ăn cơm, không kịp phản ứng, liền đi qua xắt rau, hắn nói khán giả cũng chỉ nghe được một nửa, vậy mà lại có thể kết hợp với biểu tình Phó ảnh đế đưa ra suy đoán:
“Tuế Tuế cũng không phải người đơn giản đâu?”
“Cái này cũng quá lộ liễu rồi, còn không phải muốn leo lên quyền quý sao?”
“Lầu trên cũng quá võ đoán rồi, Phó ca ngày thường đối xử tốt với hắn như vậy, hắn quan tâm chút không được sao?”
“Tri ân báo đáp thì có gì sai, dù sao cũng là lão sư.”
“Hơn nữa hắn lúc ấy thấy được liền lập tức vọt lên, không có thời gian nghĩ nhiều như vậy.”
Thời điểm Thẩm Tinh Tuế xắt rau, Cổ Vân sư phó lại xuất hiện, hắn nhìn thấy hài tử đang cắt hành tây, thật đúng là đau lòng không chịu được, không biết từ nơi nào tìm tới bịt mắt đưaThẩm Tinh Tuế.
Thẩm Tinh Tuế thập phần cảm kích.
Món cuối cũng chính là canh cà chua trứng gà, canh được đặt trong chen sứ, Thẩm Tinh Tuế muốn đặt vào trong khay, nhưng canh mới từ trong nồi ra làm nhiệt độ chén sứ trở nên cực kỳ cao, hắn chỉ mới chạm qua đã bị nóng đến co rụt lại.
Phó Kim Tiêu vội vàng buông chén muỗng lại đây xem xét: “Có sao không? Bị bỏng rồi sao?”
Thẩm Tinh Tuế vội vàng lắc đầu: “Không đâu, không nóng đến mức đó.”
Nhưng ngón tay trắng nõn đã đỏ bừng một mảnh, mặc dù như vậy, hắn cũng không biểu lộ đau đớn gì lắm, chỉ hơi tươi cười rồi nói: “Là ta quá lỗ mãng, không nên vội vàng, nếu lỡ mà làm vỡ canh của khách thì không ổn rồi.”
Vừa nhấc đầu, ngay lập tức đối diện với ánh mắt sắc bén của Phó Kim Tiêu.
Tim Thẩm Tinh Tuế thầm run lên, Phó ảnh đế nâng mí mắt lên nhìn hắn, nơi đáy mắt toàn bộ là nghiêm túc, làm hắn đang tươi cười cũng phải im bặt.
“Vỡ thì vỡ.” Ngữ khí Phó Kim Tiêu một bộ không sao cả, giống như hoàn toàn quên nấu chén chén canh này không phải chuyện dễ dàng, kiểm tra Thẩm Tinh Tuế không có việc gì, lúc này mới buông thả tay hắn ra, nhưng vẫn trừng phạt cốc trán Thẩm Tinh Tuế mấy cái, ý cười cũng nhạt nhẽo hẳn, không một chút bỡn cợt: “Lần sau còn nói loại lời này, ta sẽ tức giận.”
Không có bất luận cảnh cáo hay gì khác, nhưng vẫn làm người hắn khẩn trương không thể cử động.
Phó Kim Tiêu không hề cường điệu ở điểm này, nhưng vẫn có thể khiến người khác cảm giác được, tuy rằng Thẩm Tinh Tuế trước nay chưa thấy qua bộ dáng Phó Kim Tiêu tức giận, nhưng trong tiềm thức hắn vẫn có thể nhận ra, nếu Phó Kim Tiêu thật sự tức giận, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.
Bất quá……
Vì cái gì chứ.
Là bởi vì bản thân sao, không cẩn thận bị bỏng cũng đâu có sao, canh càng quan trọng hơn chứ?
Hồi trước lúc còn ở Giản gia, nếu hắn làm sai bất kỳ chuyện gì, chẳng hạn như không cẩn thận làm chén bát bị vỡ, hay làm hỏng mấy đồ vật linh tinh khác, mọi người đều sẽ rất tức giận, nghênh đón hắn chính là ánh mắt trách cứ cùng bao nhiêu lời mắng nhiếc nặng nề:
“Có chút việc thế này ngươi cũng không thể làm cho tốt được sao?”
“Thật vất vả mới trở về ăn cơm một chuyến, đúng là mất hứng.”
“Vướng tay vướng chân!”
Những lời nói đó dần dần trở thành gông xiềng, ám ảnh hắn như bóng ma không cách nào buông bỏ, thậm chí khi trong tình huống tương tự, hắn cũng vô tri vô giác theo bản năng mà khẩn trương cùng tự trách, lo lắng sẽ bị chán ghét.
Nhưng lần này lại không phải vậy.
Phản ứng đầu tiên của người trước mặt hắn lại là quan tâm hắn có bị thương hay không, hơn nữa hắn còn nói “vỡ thì vỡ không sao cả”
……
Loại cảm giác này thật sự rất kỳ diệu, thậm chí trong nháy mắt làm Thẩm Tinh Tuế có chút nghẹn ngào.
Có người cách đó không xa tiến đến nói: “Bàn số ba gọi đồ ăn, bọn họ còn thiếu một bát canh, các ngươi làm xong chưa, nếu rồi thì đưa qua cho họ.”
Phó Kim Tiêu đem mâm đồ ăn sắp xếp lại, sau đó bưng canh chuẩn bị cất bước đi ra ngoài, trong ánh mắt nghi hoặc Thẩm Tinh Tuế, mở miệng nói: “Lần đầu tiên nấu ăn cho người khác, có lẽ cũng là lần cuối cùng, vừa lúc đi gặp bọn họ, hỏi chút xem hương vị thế nào.”
Thẩm Tinh Tuế lúc này mới nhắm mắt theo đuôi đuổi kịp.
Khách bàn số ba chỉ biết có minh tinh ở chỗ này, nhưng đến khi nhìn thấy là Phó Kim Tiêu thì đã không thể kiềm chế được thét chói tai ra tiếng!
Phó Kim Tiêu đặt bát canh xuống, mỉm cười nhẹ nhàng: “Các vị ăn ngon miệng chứ, hương vị như thế nào?”
Khách nhân hận không thể ôm hôn thần tượng: “Ngon, rất ngon, cực kỳ ngon! Phó ca ngươi làm đồ ăn thật sự quá ngon, không ngờ ngươi còn biết nấu ăn, trời ạ ta thật sự được ăn đồ ăn do chính tay ngươi làm sao, ta lát nữa sẽ còn gọi đóng gói thêm mấy suất để về để người nhà nếm thử, chúng ta đều là fans của ngươi, ta còn là fans cứng đó, rất nhiều tác phẩm Phó ca đóng chính ta đều đã xem qua rồi.”
Phó Kim Tiêu nghiêm túc lắng nghe, không kiêu ngạo không siểm nịnh: “Cảm ơn các bạn đã thích, như vậy cũng không uổng phí công sức cố gắng của ta.”
“Không sao, không sao hết.” Vị khách kia cực kỳ muốn nói thêm mấy câu với Phó Kim: “Hai người đã được nghỉ chưa, ngồi xuống chúng ta cùng ăn?”
Phó Kim Tiêu lắc đầu: “Cảm ơn ý tốt của bạn, chúng ta còn bận công việc chưa thể nghỉ được, hôm nay chính là tới làm công, cho nên phải theo quy tắc của tiệm.”
Khách nhân lâm vào khó xử: “Vậy làm sao bây giờ, ai nha, ta còn muốn cảm ơn mọi người thật tốt……”
Phó Kim Tiêu câu môi cười cười, cặp phượng nhãn đa tình kia nhìn chăm chú vào người đối diện, thanh âm trầm thấp mà giàu từ tính, nói: “Thật sự không cần, chỉ cần các ngươi ăn vui vẻ là được ròi, tiền boa gì đó cũng không cần đâu, hôm nay chúng ta chỉ là mấy đầu bếp bình thường thôi.”
Khách nhân bừng tỉnh đại ngộ, vội vàng từ trong bóp tiền lấy ra mấy tờ, mạnh mẽ nhét vào: “Các ngươi nhất định phải nhận lấy.”
Phó Kim Tiêu chậm rì rì: “Sao có thể không biết xấu hổ như vậy được?”
Khách nhân nhiệt tình, cương quyết: “Đây là điều các ngươi nên được!”
Phó Kim Tiêu lúc này mới bất đắc dĩ nhận lấy, thậm chí rất có lương tâm phối hợp với mấy vị chụp ảnh chung, ký tên, một loạt phúc lợi đều làm xong mới rời đi.
Thẩm Tinh Tuế xem đến trợn mắt há mồm.
Phó Kim Tiêu đem tiền boa kiếm kiếm được đều đưa cho hắn: “Cầm cho chắc.”
Thẩm Tinh Tuế nhận lấy 300 khối, tươi cười trên mặt ngăn không được: “Phó lão sư ngươi cũng quá lợi hại rồi! Sao ngươi lại nghĩ được chuyện thu tiền boa?”
“Bằng không đâu?” Phó Kim Tiêu cất bước lên lầu: “Phí phòng đã là 2000, khấu trừ số tiền này, tiền thừa còn lại mới được tính vào tiêu chí thi đấu, hiện tại đã 11 giờ trưa, dựa vào hai người chúng ta nấu cơm đưa cơm khi nào mới kiếm đủ?”
Thẩm Tinh Tuế gật gật đầu, ngẫm nghĩ một hồi: “Có đạo lý.”
Phòng phát sóng trực tiếp cười ha ha:
“Xong rồi, đứa nhỏ này kiểu gì cũng bị Phó ca dạy hư.”
“Ta biết Phó ca vừa ra mặt, sao có thể thật sự chỉ để hỏi thăm khách hàng mấy vấn đề đơn giản như vậy được.”
“Ha ha ha, cáo già chính là cáo già.”
“Phó ca vẫn là ngươi a, Phó ca.”
Hai người trở lại sau bếp, sau đó nhận được thông báo tổ đạo diễn gửi tới: “Các vị khách mời xin hãy chú ý, ở mỗi vị trí hiện tại mọi người đang làm việc đều chứa manh mối về danh tính cùng dấu vết của sát thủ, mọi người vừa làm công đồng thời cẩn thận quan sát bốn phía, nỗ lực tìm kiếm manh mối phá án.”
Thẩm Tinh Tuế xem xong thì suy tư: “Nhà hàng chúng ta đang làm việc có khả năng chứa đựng manh mối liên quan tới sát thủ.”
Phó Kim Tiêu nhàn nhạt lên tiếng: “Hẳn là bị giấu rồi.”
Nhà hàng quá lớn, tìm kiếm thì đúng là nói dễ hơn làm, đặc biệt là sau bếp người đông phức tạp, nếu thật sự muốn tìm cho ra đồ bị giấu thì còn khó khăn hơn gấp bội, thử thách không phải là nhỏ.
Liền cả hai đang lâm vào trầm mặc, ánh mắt Thẩm Tinh Tuế bỗng sáng lên: “Ta biết giấu ở nơi nào rồi!”
Phó Kim Tiêu có chút ngoài ý muốn nhìn hắn.
Thẩm Tinh Tuế “Đặng đặng đặng” chạy ra sau bếp, đi về phía chỗ ngoặt trên lầu hai, nơi đó có một cái bảng viết quy định của Đào Hoa các, là đồ được đặt làm, hắn dùng tay mò phía sau vài cái, quả nhiên móc ra được một cái cái hộp nhỏ, hắn lộ ra tươi cười, có chút kinh ngạc nói: “Hóa ra thật sự ở chỗ này.”
Phó Kim Tiêu cũng không ngờ tới đứa trẻ này sẽ thông minh như vậy, dò hỏi: “Ngươi như thế nào nghĩ đến?”
“Hôm nay lúc ta đang chạy đi đưa đồ ăn ra cho khách, gặp được Cổ Vân sư phó.” Thẩm Tinh Tuế thập phần hưng phấn: “Sư phó nói với ta, bảng quy định của Đào Hoa các tuy rằng đẹp, nhưng mặt sau là chạm rỗng, bảo ta đừng đứng dựa vào quá lâu, hiện tại ngẫm lại đúng thật là quá may mắn!”
“...”
Phó Kim Tiêu nhướng mày, mỉm cười: “Phải, thật may mắn.”
Thẩm Tinh Tuế hung hăng gật đầu: “Đúng vậy!”
Khán giả phòng phát sóng trực tiếp cũng cảm khái:
“Người ngốc có ngốc phúc.”
“Vận khí thật tốt quá.”
“Cổ Vân sư phó thật sự rất thích hắn ha ha ha.”
Mà ở địa phương Thẩm Tinh Tuế không biết tới, vị được cho là “người tốt” Cổ Vân sư thái kia, lại đang ngồi ở ghế lô cho khách thảnh thơi uống trà, ngay cả lão bản nhà hàng cũng phải đến ngồi đối diện cẩn thận tiếp khách.
Thẩm Cô Vân đang gọi điện cho bạn già của mình: “Uy, lão bà tử, ta thấy được cháu trai của chúng ta rồi.”
“Ta nhìn thấy trên phát sóng trực tiếp rồi!” Bà cố nội phía đầu dây bên kia cũng thực kích động: “Nếu không phải chân tay của ta không tốt, đã được đi cùng ngươi sang bên đó luôn, đứa trẻ kia thật sự quá đáng yêu.”
Thẩm Cô Vân gật đầu: “Đó là tất nhiên rồi, hôm nay ta quan sát một chút, vị hôn phu tương lai của thằng bé cũng thực không tồi, là Phó gia trưởng công tử, làm việc vừa đúng mực lại thoả đáng, chỉ là bộ dáng lớn lên quá anh tuấn, nợ đào hoa không biết là có bao nhiêu đâu, ta sợ về sau Tuế Tuế sẽ chịu khổ a.”
“Sao có chuyện như vậy được, Phó gia trưởng công tử ta đã từng nghe nói qua, sinh hoạt cá nhân rất sạch sẽ, nhân phẩm cũng không tồi.” Bà cố nội mỉm cười nói: “Hơn nữa Phó gia là dòng dõi thư hương, gia giáo rất nghiêm khắc, hài tử được dạy dỗ có thể kém đến mức nào chứ.”
Thẩm Cô Vân lúc này mới thở ra một hơi, yên tâm được đôi chút.
Nhiệm vụ công tác ngày hôm nay chính thức kết thúc, mọi người sau khi tập hợp lại bắt đầu thống kê doanh thu.
Tổ đội Phó Kim Tiêu kiếm được tổng cộng 4000 nguyên, là tiểu tổ kiếm được nhiều tiền nhất trong ngày, theo sát sau đó chính là tổ của Đồ Nhã, hơn 3000 nguyên, Thẩm Tinh Thần cùng Lý Nhứ An hơn hai ngàn, tổ của An Nhiễm là thấp nhất, chỉ kiếm được chưa tới một ngàn, ngay cả phí phòng cũng không đủ.
Thẩm Tinh Thần phun tào nói: “Mệt chết ta rồi! Cả ngay vặn loa lên ngọt nhạt mời khách mua đồ, đến cuối cùng còn chưa đủ doanh số bị trừ tiền công!”
An Nhiễm cũng bày ra vẻ mặt đau khổ nói: “Vũng bùn thật sự quá nhiều.”
Mọi người đều mặt xám mày tro, chỉ có Thẩm Tinh Tuế cùng Phó Kim Tiêu thoạt nhìn còn tương đối sạch sẽ, đạo diễn đứng lên tuyên bố nói: “Được rồi, xếp hạng hôm nay đã được công bố, trong số tất cả mọi người thì tiểu tổ An Nhiễm là đội kiếm được ít nhất, phải nhận hai ngày trừng phạt, mà hình phạt trước mắt, chính là hôm nay sẽ không có bữa tối.”
An Nhiễm khóc lóc than thở, cuối cùng chỉ có thể rưng rưng đáp ứng.
Đạo diễn lại nói: “Công tác thực tiễn sẽ được tiến hành trong vòng hai ngày, hôm nay là ngày đầu tiên, ngày mai chúng ta còn phải tiếp tục làm việc, một hồi mọi người trở về nhớ phải nghỉ ngơi đầy đủ, chuẩn bị sẵn sàng cho công tác ngày mai.”
Mọi người đều đã quá mệt mỏi, sôi nổi đáp ứng.
Lúc tất cả mọi người trở lại trang viên, tiến vào phòng riêng của mình, An Nhiễm lại nhận được nhắc nhở của tổ tiết mục, nói với hắn nội dung trừng phạt của ngày hôm sau, cũng giống như Thẩm Tinh Tuế, chính là kêu mọi người rời giường.
An Nhiễm vừa nghe liền vực dậy tinh thần: “Đạo diễn, kêu mọi người rời giường như thế nào, có phương thức gì sao?”
Đạo diễn nói: “Cái này sẽ căn cứ vào kết quả bầu chọn, trước mắt thì hạng mục được khán giả đại chúng bỏ phiếu nhiều nhất vẫn như sáng nay, đó là đánh thức đối phương bằng một nụ hôn.”
An Nhiễm nguyên bản bị thua phải nhận trừng phạt đang rất thương tâm, nhưng sau khi nghe xong lời này thì cả người ngay lập tức trở nên phấn chấn, hắn tận lực che dấu hưng phấn, nhẹ giọng dò hỏi: “Phải áp dụng vời tất cả mọi người sao?”
Đạo diễn gật gật đầu: “Đúng vậy.”
Không biết có phải hắn ảo giác hay không, sao lại cảm thấy cảm thấy phản ứng của An Nhiễm và Thẩm Tinh Tuế không quá giống nhau?
Tuế Tuế lúc nhận được thông báo này thì thấy khϊếp sợ cùng sợ hãi, An Nhiễm nhìn kiểu gì cũng là cao hứng?
An Nhiễm đáp ứng rất nhanh, như sợ tổ tiết mục tổ một hồi là sẽ đổi ý: “Được đạo diễn, ngày mai ta chắc chắn sẽ đúng giờ kêu mọi người rời giường.”
Thật tốt quá, cơ hội của hắn rốt cuộc cũng tới.
Tuy rằng không biết đời trước có ai đã thực hiện được nhiệm vụ này hay chưa, làm đến mức nào rồi, nhưng hắn khẳng định phải làm đến cùng, đây là cơ hội tiếp xúc thân thể cực kỳ tốt, hắn sẽ không buông tha!