"Ưʍ...Không cần…." Dươиɠ ѵậŧ to lớn xuyên vào âʍ đa͙σ, cơn đau đột ngột khiến Sở Điềm co rút lại.
Sở Điềm muốn ngăn cản, nhưng Thi Hàng nào muốn bỏ qua, anh kéo lấy Sở Điềm đang định rút ra, giơ chân lên cao quàng qua eo, kéo chân cô lại, một lần nữa dùng sức tiến vào mạnh mẽ.
Dươиɠ ѵậŧ sưng tấy đẩy vào trong một lần nữa làm cho âʍ đa͙σ hăng hái càng cắn chặt thêm, không chút lưu tình đẩy vào tới cực hạn. Cả hai đều thở hổn hển, nhưng âm thanh của họ hoàn toàn khác nhau.
Những gì Thi Hàng trải qua là một loại niềm vui mà anh chưa bao giờ trải qua trong đời, cơ thể anh khao khát chinh phục. Nhưng những gì Sở Điềm cảm thấy là cơn đau của phần thân dưới bị xé toạc.
“Không, tôi không muốn nữa!” Sở Điềm nhăn lại vẻ mặt khổ sở, giãy giụa lui về phía sau, dùng hết sức khép hai chân lại.
“Không muốn nữa?” Mới bắt đầu đã không muốn nữa, cô là đang trêu chọc anh sao?.
Thi Hàng nắm chặt cổ tay cô và đặt ở một bên gối, đột nhiên nhô ra vài tấc, đầu dươиɠ ѵậŧ hung hăng phá vỡ âʍ đa͙σ của Sở Điềm, lại một lần nữa đâm mạnh vào bên trong.
Cơ thể Sở Điềm hoàn toàn bị nhồi nhét bởi dươиɠ ѵậŧ cứng như sắt, âʍ đa͙σ bị kéo căng ra, mỗi tấc thịt bên trong đều dính vào dươиɠ ѵậŧ anh, có thể cảm nhận được cảm giác nhịp đập giữa hai người họ từ bên trong, ở nơi đó khớp nối chặt chẽ và kỹ lưỡng, thậm chí bụng dưới dường như nhô ra, vô cùng trướng.....
Sở Điềm không khỏi cong lưng vặn người, cố gắng giảm bớt cảm giác khó chịu khi bị kéo căng. Thi Hàng sửng sốt trước hành động của cô, anh dùng sức di chuyển eo theo bản năng, cặp mông căng tròn tấn công thật sâu và mãnh liệt.
"Aaa... Nhẹ... Nhẹ một chút..." Sở Điềm kêu lên một tiếng, được khuấy động bởi dươиɠ ѵậŧ của anh, toàn thân đau đớn run lên.
Thi Hàng cúi đầu nhìn thoáng qua, chỉ thấy người dưới thân mình đang khóc lóc cầu xin anh, giống như từ một con rắn xinh đẹp biến thành một con thỏ nhỏ, nức nở, yếu ớt và bất lực, cơ thể Thi Hàng ngày càng nóng lên, không biết đây có phải là chiêu trò lạt mềm buộc chặt của cô hay không.
Trong tưởng tượng của anh, nếu cô có thể đưa ra yêu cầu như vậy, hiển nhiên là nên làm chuyện này nhiều mới đúng, nhưng cơ thể anh có thể cảm nhận rõ ràng sự trẻ trung và mẫn cảm của cô, chạm vào một chút, liền có tiếng phập phập kêu to, phần dưới quá chặt, quấn chặt lấy cơ thể khổng lồ của anh, cái miệng nhỏ nhắn mạnh mẽ quấn lấy đầu dươиɠ ѵậŧ nhạy cảm của anh, khiến anh cảm nhận được kɧoáı ©ảʍ râm ran từ eo...
Trong lúc nhất thời, anh không những không bị vẻ thương hại của cô làm động lòng, ngược lại càng nổi lên sự mãnh liệt muốn tàn phá cô, dùng các loại tư thế thâm nhập cô, nghe cô ở dưới anh kêu gào khóc rống kêu gọi.
Tàn nhẫn đập mạnh vào trong hoa tâm, Thi Hàng cúi đầu cắn xuống một bên núʍ ѵú đang dựng đứng của Sở Điềm,
phần thân dưới của anh tăng tốc, bắt đầu nện sâu và tàn nhẫn.
Vùng vẫy trong vô vọng, Sở Điềm chỉ có thể bất lực nằm dưới anh, vặn vẹo cơ thể để chịu đựng sự xâm chiếm mạnh mẽ của anh, sự sung mãn kỳ lạ, ma sát mạnh mẽ, âʍ đa͙σ dần trở thành thảm họa, nước âʍ đa͙σ chảy ra ngày càng nhiều, giảm bớt cơn đau ban đầu, dần dần mang lại cảm giác tê và ngứa sảng khoái.