Anh em bọn họ không thể nào hòa thuận như lúc trước được nữa.
Nhưng, mặc dù như thế, anh cũng không thể trơ mắt nhìn anh hai của mình bị hủy hoại trong tay của một người phụ nữ.
Ngày hôm sau, trời đã sáng, mặt trời vẫn rực rỡ như mọi khi.
Ngoài cửa sổ, tiếng chim hót líu lo, hương thơm ngào ngạt, trời xanh mây trắng, thời tiết thật tuyệt vời.
"Rầm." Một tiếng, cánh cửa bị đá văng ra.
"Đồng Thái Vy, sao cô lại làm ra chuyện vô liêm sỉ như vậy, cô có xứng đáng với Thiên Lăng không?"
Khoảnh khắc cửa phòng bị mở tung, Khương Nhàn và mấy người giúp việc theo sau bà đều ngỡ ngàng.
Khung cảnh trước mắt thật sự rất ướŧ áŧ, quyến rũ.
Mục Đằng Nguyên để lộ cơ ngực của mình, vẻ mặt mơ màng đè lên người Đồng Thái Vy.
Còn Đồng Thái Vy thì nằm bên dưới anh ta, cơ thể hai người dán sát vào nhau.
Đôi môi đỏ mọng sưng đỏ lên không nói, trên cổ còn có một loạt vết đỏ rất rõ ràng.
Dưới đấy, là một mảng lộn xộn.
Trong phòng lại thoang thoảng mùi rượu.
Tất cả mọi người đều đang nghĩ, đây là nơi ở của cậu chủ nhỏ, vợ sắp cưới của cậu chủ lớn sao lại ở đây, cả thân thể còn bị cậu chủ nhỏ đè lên!!
Phải biết rằng, khoảng cách từ nơi ở Đồng Thái Vy và nơi ở của cậu chủ nhỏ rất xa.
Điều quan trọng nhất là, mọi người đều biết, cậu chủ nhỏ rất ghét phụ nữ.
Bên ngoài còn nói anh là gay, thích con trai.
Một người đàn ông thích con trai mà lại đè một người phụ nữ sắp trở thành chị dâu của mình dưới thân, điều thật sự quá sốc!
Lời giải thích duy nhất đó chính là Đồng Thái Vy đã nhân cơ hội sau khi chuốc sau cậu chủ nhỏ đã quyến rũ cậu ấy.
Nhưng... Lời giải thích này cũng khiến người khác cảm thấy thiếu thuyết phục.
Dù sao... Cô sắp đính hôn với cậu chủ lớn.
Cậu chủ nhỏ rất xuất sắc, nhưng so với cậu chủ lớn mà nói, cậu chủ lớn vẫn giỏi hơn.
Mục Đằng Nguyên dường như vẫn còn say, ngẩng đầu nhìn Khương Nhàn, ánh mắt mơ hồ, nói không rõ ràng: "Mẹ, sao mẹ lại đến đây."
Khương Nhàn tức đến run người, vươn tay kéo anh xuống khỏi giường, giận dữ nói: "Đằng Nguyên, con giải thích rõ cho me, rốt cuộc chuyện này là thế nào, sao cô ấy lại ở trên giường của con?"
"Cô ấy, ai?"
Mục Đằng Nguyên nhíu mày nghi hoặc, nhìn theo hướng Khương Nhàn chỉ, lập tức giật nảy mình, dường như có nghiện rượu cũng phải tỉnh, vẻ mặt vô cùng khϊếp sợ: "Mẹ, sao người phụ nữ này ở trên giường của con?”
Khương Nhàn thở hổn hển, hoàn toàn mất đi vẻ sang trọng quý phái thường ngày: "Cô ta đang ngủ trên giường con, câu hỏi này con nên tự hỏi mình chứ."
Tất cả mọi người đang nhìn Mục Đằng Nguyên, đợt anh ta nói ra sự thật, xóa bỏ đi nghi ngờ trong lòng bọn họ.
Mới sáng sớm mà đã có chuyện náo nhiệt như vậy rồi, thực sự khiến người ta kinh ngạc.
Mục Đằng Nguyên nhíu mày, vươn tay day trán, dường như khó khăn nhớ lạ, một lúc sau, anh ta mới nhặt quần áo lên mặc vào, sắc mặt đầy vẻ u ám: "Mẹ, người phụ nữ này quyến rũ con."
Dường như Khương Nhàn bị chọc tức, sắc mặt cũng cực kỳ u ám, lạnh lùng nói: "Cô ta quyến rũ con? Sao cô ta lại quyến rũ con?"
"Tối qua con đang ở trong vườn hoa thì gặp cô ta, lúc đó con đã uống say, đầu rất choáng, cô ta chủ động đề nghị đưa con về phòng, con cung không nghĩ nhiều, dù sao cô ta sắp trở thành chị dâu của con rồi, sau đó cô ta đưa con về phòng, dìu con lên giường."
"Con say đến đầu óc mơ hồ, sau khi ngã xuống giường, cảm thấy như cô ta đang giúp con cởi giày, cởϊ áσ, sau đó con không nhớ chuyện gì đã xảy ra nữa."