Thục Phi Hoàng Ân

Chương 2 Giáo tập

3 Votes

Anh Đào nửa bờ vai phơi bày bên ngoài, ánh mắt đại hoàng tử lại quá mức nóng bỏng, khiến nàng nhịn không được co rúm người lại, trầm mình cúi thấp đầu, tại trên giường hành lễ. “ Cung nữ Anh Đào, được Trương ma ma điều phối, đến hậu hạ ngài hiểu rõ chuyện nam nữ.”

Nàng thanh âm mềm mại dễ nghe, lúc này màn trướng đã nửa buông xuống, chỉ còn lại một khoảng nhỏ cho ánh nến chiếu vào.

Ánh sáng ấm áp, màn trướng mờ ảo, trong không gian thu hẹp có thể nhìn rất rõ mọi thứ, bất quá vì bị bịt kín nên thanh âm Anh Đào thập phần rõ ràng.

Nghe thanh âm này, đại hoàng tử ánh mặt mờ mịt, khóe miệng nhếch lên tạo thành một đường cong. Hăng hái mở miệng, “Bắt đầu đi.”

“A?”. Anh Đào mơ hồ không rõ ràng mở miệng, muốn hỏi ngài bắt đầu cái gì, lập tức thấy ánh mắt hứng thú liền tỉnh ngộ, đây là muốn nàng bắt đầu giáo tập.

Anh Đào sắc mặt càng đỏ, một bên nhớ đến sự dạy bảo của Trương ma ma, yên lặng gấp chăn bông bao lấy mình đặt xuống bên cạnh, y phục nàng mỏng manh, động tác khó tránh khỏi làm lộ ra một vài chỗ da thịt, chùm tua đỏ trước ngực như ẩn như hiện, vừa làm vẻ hoan nghênh lại vừa làm vẻ e thẹn, so với việc hoàn toàn trần trụi thì càng làm cho người ta cảm thấy kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơn.

Đại hoàng tử bất động thanh sắc, ánh mắt di chuyển theo động tác của Anh Đào, trong lòng có chút mất kiên nhẫn, nhưng cũng không tới thúc giục.

Mãi đến khi giường mềm được thu thập sạch sẽ, lại đặt xuống nơi có ánh sáng chiếu vào để đại hoàng tử nhìn càng thêm rõ, Anh Đào mới quỳ trên giường, bắt đầu giải khai quần áo.

Mười ngón tay thon dài, dưới ánh nến mập mờ tản ra sắc thái oánh nhuận, váy lụa mỏng manh theo đầu ngón tay dần dần trượt xuống lộ ra mấy phần mỹ cảnh, khiến cho thân thể càng thêm huyết mạch phẫn trương

Huyết mạch phẫn trương 【血脉偾张】: Là một thành ngữ với ý nghĩa ban đầu là chỉ lượng máu tăng đột ngột làm các mạch máu và các gân xanh phình ra. Bây giờ thì để chỉ sự phấn khích, đam mê.

Ánh mắt đại hoàng tử chần chừ lướt nhìn thân thể Anh Đào một lượt, chỉ tiếc nàng ngồi quỳ chân, chỉ có thể thấy được đôi thỏ ngọc trước ngực cùng vòng eo thon nhỏ, hai chân một mực khép lại, cảnh sắc bí ẩn hơn còn ẩn nấp trong đó, bây giờ không thể thấy được.

Mặc dù hạ thể theo động tác của Anh Đào mà cương lên, bên dưới y phục đã dựng thành một lều vải, bất quá đại hoàng tử hắn xưa nay thận trọng, lúc này chỉ ho nhẹ một tiếng, đối với biến hóa thân thể cũng không hiểu rõ, thay đổi tư thế ngồi, ra hiệu Anh Đào tiếp tục.

Anh Đào cắn nhẹ môi, đối với thái độ hờ hững do dự của đại hoàng tử, không xác định được hắn có thích mình hay không, bất quá nàng vẫn một mực nhớ kỹ sự dạy bảo của Trương ma ma, nhịn xuống sự xấu hổ từ tận trong tâm, bắt đầu nhiệm của chính mình.

Nàng tay phải cầm nắm một bên đầu nhũ, nỗ nực nói từng chữ rõ ràng, giọng nói đừng có run rẩy: “ Đây là bộ ngực, gọi là nhũ phòng*.”

Nhũ Phòng: 【 乳房 】: vυ'

“Cùng với ngực của nam nhân bộ dáng không đồng nhất, bộ ngực nữ nhân sẽ phát dục, đảm đương chức tránh cho con bú, bộ ngực có lớn có nhỏ, núʍ ѵú tròn trịa cứng chắc, núʍ ѵú hồng nhuận là tốt nhất.” Anh Đào nói, tự mình động thủ xoa bóp một bên núʍ ѵú, bộ ngực theo đó mà lắc lư, núʍ ѵú chậm dãi run rẩy, đôi bông trắng làm lay động con mắt đại hoàng tử

Hắn nhịn không được tiến tới, đưa tay bao trùm một bên ngực.

Tay nam nhân và nữ nhân vốn đã không giống nhau, tay đại hoàng tử mang theo vết chai khi dùng bút, cùng vết chai lưu lại khi tập võ, càng đối lập với bàn tay mềm mại nhỏ nhắn của Anh Đào, tay đại hoàng tử mang theo một luồng nhiệt độ, từ bộ ngực rồi dần thiêu đốt toàn thân, khiến nàng có chút run rẩy.

Đại hoàng tử tay vừa chạm đến nơi mềm mại, liền nhịn không được bóp nhẹ hai lần, thật ấm, thật đầy, là cảm xúc hắn chưa từng có đến nay, hắn luôn giữ mình trong sạch, mặc dù là quý hoàng tử, cung nữ bên cạnh nhiều vô số, đương nhiên không thiếu những khuôn mặt mỹ mạo xinh đẹp, nhưng hắn chưa từng để tâm tới phương diện này.

Hiện tại chỉ mới tiếp xúc, liền cảm giác toàn thân cứng ngắc, cảm xúc dưới tay không thể nào nói rõ, vừa trơn vừa mềm, còn mang theo độ đàn hồi, núʍ ѵú cũng dần cứng rắn nhô lên, chống đỡ trong cảm giác thập phần mới lạ, khiến hắn nhịn không được nuốt nước miếng ‘ực’ một cái, đột nhiên nếm được tư vị mới lạ.

Còn chưa nghĩ làm gì tiếp theo, cánh tay tựa như có ý thức, nặng nề nắn bóp mấy lần, tiêu nhũ theo động tác lập tức nhộn nhạo lên, Anh Đào nhìn không được trầm thấp rêи ɾỉ vài tiếng.

Tay đại hoàng tử dường như có ma lực dị thường, khiến nàng chịu không được, dần cảm nhận được cỗ tê dại lan ra toàn thân, ngay cả tâm hoa cũng đều ẩm ướt.

Bất quá dù sao cũng là người được dạy dỗ tỉ mỉ, Anh Đào hiểu rõ phân tấc, thấy đại hoàng tử đối với bộ ngực của mình rất có hứng thú, liền can đảm tiến tới, cầm tay đại hoàng tử đặt lên một bên vυ' khác của chính mình.

Đại hoàng từ bóp nắn mấy cái, cảm giác vẫn không đủ, Anh Đào thấy yết hầu hắn lên xuống liên tục, liền chủ động cúi người, nâng một bên vυ' ưỡn đến gần miệng đại hoàng tử, “Còn có thể ăn.” Thanh âm nàng cực thấp nhưng đại hoàng tự lại nghe rõ mồn một, lập tức không khách khí nữa, nặng nề hút một bên vυ' vào trong miệng.

Đầu hắn chôn trước ngực Anh Đào, đem vυ' mυ'ŧ vào âm thanh chậc chậc trong đêm tối tĩnh lặng càng thêm rõ ràng, đầṳ ѵú bên phải cũng bị xoa nắn đến không ra hình, tay phải di chuyển lên eo Anh Đào tìm tòi.

“Đây là cái gì?” Trong miệng ngậm núʍ ѵú thanh âm nói chuyện của đại mờ hồ không rõ ràng, tay hắn dừng trên bờ mông mượt mà của nàng, xoa nắn qua lại ma sát, cuối cùng sờ đến một khe hở, ngón tay thon dài phấn đấu quên mình đưa vào trong, trước cửa huyệt gảy gảy một phen.

Anh Đào vốn ngồi quỳ chân nhìn, không ngờ rằng đại hoàng tử vô sự tự thông*, tìm được bảo địa phong thủy bí ẩn trước, hiểu kỳ gảy qua gảy lại, dùng ngón tay đánh nhẹ lên cửa huyệt, nàng chỉ có thể rên nhẹ một tiếng, vòng eo cũng mềm nhũn xuống.

Vô sự tự thông: Không thầy cũng tự hiểu được

Thấy nàng như vậy, đại hoàng tử càng thêm tò mò, cuối cùng nặng nề mυ'ŧ vào một chút, rồi phun núʍ ѵú ra, thân thể càng thêm căng cứng, không rõ nguyên nhân.

Trực giác hắn nhạy bén, cảm thấy chỗ này có điều bất thường, lúc này muốn xem rõ ngọn ngành.

Anh Đào bất đắc dĩ, chỉ có thể xốc váy nên, đổi tư thế quỳ sang nằm ở trên giường, dù xấu hổ đến cực điểm nhưng vẫn mở lớn hai chân, để dễ dàng cho đại hoàng tử tìm tòi thực hư.

Vì núʍ ѵú dựng thẳng, khi nằm xuống cũng không lỏng lẻo thành một đoàn, ngược lại doanh doanh đứng thẳng, bên trên còn sót lại một ít nước bọt, trơn bóng phát sáng.

Tiểu khố cực mỏng đã bị cởi ra, váy lụa màu đỏ được vén tới bên hông, vòng eo thon nhỏ, làn da trắng sáng, thấy vậy đại hoàng tử càng thêm miệng đắng lưỡi khô.

Chân nàng cũng cực đẹp, lúc này lại vì hắn mà mở lớn, đại hoàng tử mới nhìn thấy rõ, Anh Đào có đôi chân trắng nõn thon dài, gầy gầy không chút thịt thừa, ngay cả xương bánh chè cũng cực kỳ nhỏ, mắt cá chân không đủ một nắm tay, ngay cả móng chân cũng tản ra một màu hồng nhạt sáng bóng.

Chỉ là mọi thể đều không thể ngăn cản đại hoàng tử minh bạch sự đυ.ng chạm dâng lên một cỗ du͙© vọиɠ, ngón tay hắn đặt ở đầu mũi ngửi ngửi, hương thơm ngọt ngào xen lẫn chút hờn giận nhưng lại thơm đến không ngờ, khiến người ta bất giác muốn nhiều hơn nữa.

Sau đó, chỉ đơn giản vuốt đùi nhẹ nhàng mấy lần, hôn xuống hai cái, đại hoàng tử liền mạnh mẽ đem đùi Anh Đào tách ra, lưu tâm quan sát.