Nếu một hai phải ở trong mấy cái nhân vật nổi danh trong trường xếp thứ hạng, anh xem như người đẹp trai nhất, cặp mắt đào hoa, con ngươi màu trà thoạt nhìn không giống mắt đen sâu hút, nhưng cho người ta một loại cảm giác nhìn không thấu, ngẫu nhiên bị ánh mặt trời chiếu xạ, giống như châu ngọc trong sáng thần bí.
Vương Nguyên Chí què chân đi đến bên cạnh anh, bỗng nhiên vươn tay: “Mạnh Nhiêu!”
“Ừ.” Anh đã nhìn cô đã nửa ngày, cô gái cầm sách phân tích câu văn đang đứng ở dưới cây ngọc lan, nhìn nhìn liềnmuốn ngủ, mắt đẹp híp lại, giống một con mèo con buồn ngủ.
Rõ ràng không cóchút nào là giống hồ ly tinh, nhưng anh chính là biết.
Cô đang câu dẫn anh.
Khoảng cách sinh nhật Đào Um Tùm còn có bảy ngày.
Lương Diệc Bạch nhìn xuống phía dưới, cầm sách đi qua đi lại, giống như đang ngắm nghía con gái: “Giúp tớ hẹn cô ấy một chút, nói rằng tớ muốn xin lỗi cô ấy vì chuyện tìm người giáo huấn.”
“ Anh Lương mà ra tay, khẳng định sẽ dễ như trở bàn tay!” Vương Nguyên Chí dẫn đầu chúc mừng.
Nhưng vẻ mặt của Lương Diệc Bạch lạnh nhạt, cũng không có bị thổi phồng mà đắc ý, như là đã sớm đoán trước được kết quả.
Rốt cuộc đến bây giờ,anh muốn làm bất luận cái gì, đều không có xuất hiện việc ngoài ý muốn.
Sau buổi học, MạnhNhiêu đã bị gọi ra ngoài lớp học, Vương Nguyên Chí biết Mạc Chinh không ở lớp, nên rất nhanh giải thích mục đích cậu ta đến.
Mạnh Nhiêu chú ý mặt cậu ta sưng đỏ xanh tím, mới ý thức được Mạc Chinh vì cô đã làm cái gì.
Cô hơi có chút tin tưởng anh ấy: “Bồi tôi ngủ, liền bảo hộ cậu”.
Anh thậm chí không đem chuyện này nói cho cô, muốn cô trả giá cái gì đó, khiến con tim sắt đá của cô mềm một chút.
“Đến lúc đó thì nói sau.” Mạnh Nhiêu có lệ nói một câu, lại cũng không dám trực tiếp cự tuyệt.
Cô mới không tin Lương Diệc Bạch sẽ xin lỗi mình, nếu là Mạc Chinh uy hϊếp có tác dụng, anh ta hẳn là không bao giờ muốn nhìn thấy mới đúng, mà không phải:“Đón khó mà lên”.
Sự ra khác thường tất có kì quoặc.
Cô lúc trước không cẩn thận dẫm vào chân Đào Um Tùm, rõ ràng đã ăn nói khép nép xin lỗi, lại còn phải bị trừng phạt quá mức.
Anh ta chính là người như vậy, so với đứt gân Hàn Dữ Kiêu càng không dễ đối phó.
Tuy rằng lấp lánh ánh vàng, cả người toả ra mùi tiền tài tốt đẹp, nhưng Mạnh Nhiêu đối anh ta vẫn duy trì thái độ cẩn thận .