Cuộc Đi Săn Của Nhóm Bệnh Kiều

Chương 27: Con mồi run càng lợi hại, hắn ăn càng ngon miệng

••• @tramkyuccuanhat

Diệp Ly thúc hông thẳng vào liền nghe thấy Nữu Thư Thụy kêu lên một tiếng.

Mỗi một lần đâm vào thì bên trong âm đ*o đều nóng hơn hẳn, qυყ đầυ không ngừng quay cuồng ma sát, kí©ɧ ŧɧí©ɧ vô cùng. Diệp Ly khẽ ngẩng đầu than thở một tiếng, hắn duỗi tay khẽ ấn nào âʍ ѵậŧ, quả nhiên nghe thấy Nữu Thư Thụy cầu xin hắn đừng làm nữa.

Diệp Ly tiếc nuối mà thu tay, cúi người xuống, ghé sát vào trên người cô mà dùng sức thúc hông.

Toàn bộ lưng Nữu Thư Thụy ghé sát vào thành bồn tắm, vòi hoa sen bị ném qua một bên, còn đang không ngừng phun nước.

Bên thành bồn tắm luôn có một tầng hơi nước, tốc độ chậm lại làm Nữu Thư Thụy giảm bớt phần nào đau đớn, lại cũng bởi vì vậy, ở ngay thời khắc da thịt ma sát nhau, cô có thể nghe rõ ràng âm thanh bọt nước nhộn nhạo xung quanh.

Tiếng nước vẫn luôn chảy tí tách ở bên tai, sau lưng Nữu Thư Thụy lại không thể thả lỏng. Tư thế này làm cô vừa sợ hãi vừa khẩn trương.

Mà bên này Diệp Ly bị âm đ*o cô cọ xát rốt cuộc cũng không nhẫn nại nỗi nữa, khống chế không được chính mình liền lao vào điên cuồng chiếm hữu. Nữu Thư Thụy bị hắn thúc đến hẩy bổng lên trên, da thịt cùng bồn tắm cọ xát tạo ra tiếng vang thật lớn.

Cô đau đến độ nắm chặt Diệp Ly, hy vọng có thể hoà hoãn được phần nào. Bàn tay cô ở sau lưng Diệp Ly không ngừng cào cấu tới đỏ ửng.

Mà Diệp Ly chỉ duỗi tay đặt vào gáy của cô, Nữu Thư Thụy lại giảm bớt xúc cảm đau đớn, hắn cúi đầu môi kề môi với cô, đem tiếng khóc của cô lặng mất tăm.

Lỗ nhỏ của Nữu Thư Thụy cực kì khúc chiết (1), mỗi một lần tiến vào đều có thể cảm nhận được lực cản, cùng với đệm thịt chèn ép.

(1. Khúc chiết: gồ ghề, không bằng phẳng, ở đây ý nói tiểu huyệt của Nữu Thư Thụy bao bọc kỹ càng côn th*t.)

Vừa lúc dương v*t hắn lại tương đối thẳng tắp, cắm vào sâu bên trong, qυყ đầυ đẩy ra từng tầng mị thịt, bức bách chúng nó phải mở rộng ra để dương v*t của hắn điên cuồng xông vào.

Cố tình những tầng da thịt đó lại cực kỳ giống tính cách của Nữu Thư Thụy. Khi đi vào thì cực kì phản kháng, nhưng sau khi hắn rút dương v*t ra lại nhanh chóng ma sát vào cầu xin hắn đừng đi.

Cái xúc cảm này làm cho Diệp Ly vừa yêu vừa hận.

Nếu như có thể, Diệp Ly tự nguyện chết ở trên người cô.

Phần đầu có tay Diệp Ly bảo vệ, phần lưng lại không có, cơ thể gầy yếu của Nữu Thư Thụy dán vào thành bồn tắm nên bị hắn làm ửng đỏ cả lưng.

Cố tình tốc độ của Diệp Ly lại càng lúc càng nhanh, biên độ cũng càng lúc càng lớn, mỗi một lần rút ra đều chỉ chừa lại qυყ đầυ ở bên trong mới bằng lòng, chợt hắn đột nhiên thẳng lưng thúc mạnh về phía trước.

Thái dương co giật đau nhức, lưng và eo trước đó còn có thể may mắn mà tránh một kiếp lúc này lại không thể giảm bớt cơn đau mà Diệp Ly đem lại. Cái đau làm Nữu Thư Thụy khóc điếng người.

Một lúc lâu sau, Nữu Thư Thụy không muốn và cũng không chịu nổi sự hành xác này nữa, cô chủ động dùng sức ôm lấy Diệp Ly, đôi tay ở sau lưng hắn dùng sức nắm lấy, mong muốn giảm đi phần nào đau đớn.

Ngọn lửa này vẫn luôn cháy bỏng bên trong Nữu Thư Thụy, cô càng dùng sức ôm chặt Diệp Ly, chân cũng gắt gao treo trên eo hắn, ý đồ làm 'ngọn lửa' này cháy bé lại.

Diệp Ly đột nhiên đâm mạnh, nhiều lần đều đánh mạnh vào trên cửa tử ©υиɠ, nương rồi lại hung hăng cắm vào.

Lặp lại vài lần, tốc độ thật sự là quá nhanh, tiểu huyệt chịu không nổi nữa, dương v*t cứ như vậy trượt ra ngoài.

Đại não còn đang trong trạng thái điên cuồng còn không có phản ứng lại, vẫn còn ở trong không trung không ngừng thọc vào rút ra, lần lượt đánh vào phía trên âʍ ɦộ. Lực độ lớn đến thịt non vô pháp thừa nhận, mỗi một lần ma sát đều đau đến muốn khóc.

Không có âm đ*o trói buộc, dương v*t mỗi một lần đâm như vậy đều 'đấu đá' lung tung, không hề có kết cấu, thậm chí còn sẽ theo bụng nhỏ Nữu Thư Thụy cùng kẽ mông đâm loạn. Làm cho nơi giữa hai chân Nữu Thư Thủy đều ửng đỏ cả lên.

Cuối cùng vẫn là Nữu Thư Thụy chịu không nổi, làn da ửng đỏ đau rát, 'ưm' một câu đau, Diệp Ly mới như mộng mới tỉnh.

Nữu Thư Thụy ôm đến thật chặt, hắn không có biện pháp cúi đầu nhìn xem, chỉ có thể dùng tay vịn dương v*t ở hạ thể cô sờ soạng. Nhưng mà cửa động bởi vì chịu quá nhiều đau đớn nên không mở cửa ra cho nên hắn chọc vài lần cũng chưa đi vào được.

Rơi vào đường cùng, Diệp Ly chỉ có thể ôm Nữu Thư Thụy làm tiền diễn, vỗ vỗ tay cô, muốn cô buông tay để ở thành bồn tắm.

Nhưng mà lúc Nữu Thư Thụy thật sự buông ra, Diệp Ly lại có chút không tha. Lần này có thể xem như lần đầu tiên Nữu Thư Thụy ôm hắn thời điểm làʍ t̠ìиɦ, không biết lúc buông ra rồi, cô có còn nguyện ý mà tiếp tục ôm hắn nữa hay không.

Một bên dựa vào thành bồn tắm thật không tốt chút nào, bởi vì chỉ chống đỡ có một bên mà trở nên càng thêm đau đớn.

Chú ý tới Diệp Ly dừng lại, hướng ra ngoài hô một câu: "Ném cái gối đầu vào."

Cả người Nữu Thư Thụy run lên, lúc này mới phát hiện cửa cũng không có quan trọng, cô thậm chí còn có thể nhìn đến có người đi tới đi lui ở bên ngoài. Cho nên hết thảy vừa rồi đều bị nghe thấy?

Thực mau, bên ngoài liền có người để cái gối đầu vào bên trong. Tuy rằng Diệp Ly phân phó bọn họ ném vào nhưng nhóm người làm người này đẩy người kia, không có một người dám

ném vào.

Diệp Ly đứng dậy nhặt gối đầu lên, lại nói một câu: "Thu thập xong liền đi ra ngoài."

Nghe thấy âm thanh từ bên ngoài, cả người Nữu Thư Thụy đều cứng lại.

Không phải giọng của một, hai người mà là giọng của rất nhiều người.

Chờ Diệp Ly quay đầu lại, liền nhìn thấy Nữu Thư Thụy co người lại thành một đoàn. Hắn đem gối đầu dựng đặt ở sau lưng cô, làm cô dựa vào gối nhưng Nữu Thư Thụy lại như thế nào cũng không chịu, vẫn luôn gắt gao ôm chính mình.

Hạ thể còn sưng to bất kham, qυყ đầυ điên cuồng tưởng niệm tiểu huyệt. Hắn chỉ có thể tách hai chân Nữu Thư Thụy ra, ý muốn cắm vào rồi lại nói chuyện tiếp.

Nữu Thư Thụy tự nhiên không thắng nổi sức lực của Diệp Ly, chỉ trong chốc lát, hai chân đã bị Diệp Ly tách ra, cô khóc thành tiếng.

"Diệp Ly!"

Diệp Ly ừ một tiếng, một lần nữa chen vào giữa hai chân cô, lại phát hiện tiểu huyệt gắt gao 'nhắm mắt lại', chỉ có thể đi xoa nộn nhũ cùng cửa huyệt, hôn cô lần này đến lần khác nói: "Không có việc gì, cửa chỉ mở ra có một chút. Các cô ấy không dám nhìn, liền tính là nhìn cũng chỉ thấy được anh."

Đây là lời nói thật.

Vừa rồi Nữu Thư Thụy vẫn luôn bị đè ở đáy bồn tắm, liền tính các cô kia dám xem, cũng chỉ có thể nhìn thấy cảnh tứ chi cô treo ở trên người Diệp Ly, cùng với eo, mông Diệp Ly lỏa lồ bên ngoài bồn tắm.

Hơn nữa Diệp Ly cũng sẽ không cho phép người khác nhìn thấy thân thể Nữu Thư Thụy.

Từ nay về sau, thân thể của cô chỉ có hắn có thể xem.

Trong lúc nói chuyện, tay Diệp Ly vẫn luôn không rời đi quá tiểu huyệt, hắn vẫn luôn không ngừng vuốt ve, nhưng Nữu Thư Thụy chính là không muốn mở ra.

Hắn có thể mạnh mẽ chen vào, cửa động khẳng định sẽ tiếp nhận hắn, nhưng nếu làm như vậy thì có lẽ sẽ khiến Nữu Thư Thụy bị thương.

Vì thế Diệp Ly chỉ có thể liều mạng kiềm chế tính tình của mình, xoa hai cái 'bánh bao trắng', tay kẹp ở 'đầu bánh bao' đổi các loại phương thức xoa nắn, ấn.

Nhìn thịt non đỏ bừng kìa co rụt lại, cổ họng cũng không kiềm chế được mà nuốt nước bọt.

Thân thể Nữu Thư Thụy kỳ thật cũng muốn, dựa vào gối đầu nên đau đớn ở lưng đã biến mất hơn phân nửa, kɧoáı ©ảʍ lại lần nữa chiếm thế thượng phong.

Mật dịch không ngừng chảy ra bên ngoài đều bị Diệp Ly bôi lên trên nơi riêng tư, làm cho cả hạ thể thoạt nhìn đều phiếm ánh sáng.

dương v*t lúc này cũng không nhịn được nữa, hắn đem mật dịch bôi trên qυყ đầυ, động thân chuẩn bị đi vào. Lại phát hiện tư thế này tiến vào cũng không tốt lắm, hắn phải hạ thấp eo đến mức thấp nhất mới có thể đi vào thông thuận.

Vì thế Diệp Ly đem Nữu Thư Thụy cùng với gối đầu kéo vào bồn tắm, nắm chặt hai chân cô dựng thẳng lên, nhắm ngay lỗ nhỏ đi vào. Trở về nhục huyệt, mã mắt khẽ nhếch, tuyến tiền liệt hưng phấn đến mức phun dịch, một cổ tiếp một cổ, liên tục không ngừng như đang bắn tinh.

Diệp Ly chỉ cần lôi kéo chân Nữu Thư Thụy, trong cơ thể liền sẽ giống như đánh thức du͙© vọиɠ nguyên thủy nhất, khống chế không được muốn đi cắn vết thương ở cẳng chân cô.

Mấy ngày trôi qua, miệng vết thương lại lần nữa kết vảy, hắn duỗi đầu lưỡi liếʍ ở trên. Động tác vừa chậm vừa mạnh, giống như là dã thú đùa bỡn con mồi trước khi ăn. Con mồi run càng lợi hại, hắn càng ngon.

Xúc cảm của vết sẹo cùng da thịt rất khác biệt, đầu lưỡi liếʍ ở trên giống như bị kim đâm.

Ý tưởng cắn thêm một lần nữa làm du͙© vọиɠ trong lòng hắn bốc cháy mãnh liệt, hắn căng mông lại, một chút một chút hung hăng đâm vào tiểu huyệt.

Gối đầu dưới thân cô thấm hút đầy nước, lại bị động tác của hắn ép chảy ra ngoài, giống như sóng biển dồ dập vào đất liền.

Nếu không phải ở bồn tắm mà là ở trên giường, cái giường nhất định sẽ bị đâm cho lung lay theo.

Hai chân bị giơ lên cao, trọng lượng toàn thân tựa hộ đều tụ lại một chỗ, bụng nhỏ căng trướng lên. Nữu Thư Thụy nhịn không được giật giật hai chân muốn thoát ra. Diệp Ly nhìn chằm chằm miệng vết thương một lúc lâu, cuối cùng hôn lên một cái mới bằng lòng tha cô.

Diệp Ly một lần lại một lần đè thấp hai chân, đầu gối đều bị cọ hồng một mảnh, chính là vì có thể lại lần nữa chen vào cửa tử ©υиɠ, lại phát hiện cái miệng nhỏ vốn dĩ đã mở ra lại vì khúc nhạc đệm kia mà lần nữa đóng lại.

Qυყ đầυ đã có chút không chịu nổi mà hướng về nơi đó đâm không ngừng.

Diệp Ly cắn chặt răng, nhìn bốn phía, một lần nữa cầm lấy vòi hoa sen, vặn nước lớn lên rồi để đối diện âʍ ɦộ.

Cột nước mãnh liệt mà đánh lên âm đế, kí©ɧ ŧɧí©ɧ Nữu Thư Thụy thét chói tai ra tiếng.

Cô lập tức cong eo muốn chạy thoát, Diệp Ly lại bóp eo cô, đem cô giam cầm lại, cảm thụ kɧoáı ©ảʍ từ việc cô vặn vẹo vòng eo, thậm chí chủ động thả chậm tốc độ nhưng cho dù như vậy dương v*t cũng không khống chế nổi mà muốn bắn ra.

Chẳng qua một tay tóm lại có chút không đủ, ngẫu nhiên cô sẽ tránh thoát được.

Nhưng mà mới vừa tránh thoát lại lần nữa bị Diệp Ly túm trở lại, một lần nữa đâm đi vào.

Vô luận cô né tránh như thế nào, vòi hoa sen đều trước sau như một đánh thẳng vào nơi riêng tư.

Diệp Ly đem nước vặn đến mức lớn nhất, theo mắt thường có thể thấy âm đế bắt đầu đỏ lên, không chỉ nó, ngay cả môi âʍ ɦộ vô luận đùa bỡn như thế nào cũng trắng nõn bây giờ cũng chậm rãi đỏ lên.

Tiểu huyệt kẹp chặt dương v*t, cắn đến dương v*t vừa đau vừa sướиɠ.

Nữu Thư Thụy lập tức cao trào, thân thể lúc này giống như không xương mà tụt xuống dưới, hoàn toàn mất đi năng lực chống cự.

Bàn tay để ở hông lập tức đi chuyển xuống dưới, mở ra môi âʍ ɦộ, đem vòi hoa sen tiến đến gần hơn. dương v*t kịch liệt thọc vào rút ra khiến cho bọt nước văng tứ tung, có vài lần suýt chút nữa văng vào mắt hắn.

Hắn lại vẫn như cũ không chịu dịch khai tầm mắt, vẫn luôn nhìn hạ thể kịch liệt co rút. Dường như nổi điên khai phá tử ©υиɠ mà bắn ở bên trong, bởi vì kí©ɧ ŧɧí©ɧ từ bên ngoài, cửa tử ©υиɠ vốn đã co rút từ trước nay lại càng siết chặt.

Qυყ đầυ mới vừa đi vào một nửa đã bị nó kẹp đến bắn ra, bụng Nữu Thư Thụy không ngừng co rút lại, phác họa hình dáng dương v*t bên trong cô.

Âm thanh thân thể va chạm ở trong phòng tắm không ngừng quanh quẩn. Thời gian dài ở bên trong, thân thể hai người đều hơi ửng hồng.

Đặc biệt là nơi riêng tư của Nữu Thư Thụy, Diệp Ly vẫn là lần đầu tiên thấy nó đỏ đến loại tình trạng này.

Có một phần là bởi vì va chạm, chín phần còn lại là bởi vì vòi hoa sen phun không ngừng vào âʍ ɦộ. Cột nước gãi đúng chỗ ngứa, làm Nữu Thư Thụy đứng ở ranh giới vừa đau vừa sướиɠ, cô đã cao trào đến vòng eo nhũn ra, rốt cuộc không còn sức lực.

Lý trí nói cho Diệp Ly nên ném vòi hoa sen đi nhưng dương v*t lại nói cho hắn, không thể ném đi, ném đi liền sẽ không hưởng thụ được loại kɧoáı ©ảʍ này nữa.

Đây là một loại thể nghiệm làm âm đ*o trở thành cửa tử ©υиɠ thứ hai.

Không biết bắn bao nhiêu lần, hắn trước sau không biết mỏi mệt. Phun ra không ít dịch trong suốt, dịch ở chỗ cửa động bởi vì hắn không ngừng đâm vào mà biến thành bọt.

Cứ như vậy không biết làm bao lâu, thẳng đến một cổ màu hồng nhạt từ âm đ*o chảy ra, Diệp Ly mới phát hiện không đúng, hoàn toàn tỉnh ngộ.

•••

Xin trân trọng giới thiệu bạn Mặn - _Chim_Chim_117 người bạn đồng hành với Nhạt ehe:v