Tình Địch Là Để Yêu

Chương 4

Cốc Hoắc đập vào đầu hắn chửi rửa: “Đồ ngu, tao đây chơi với lợn cũng có thể cứng.” Cậu càng nói càng nhảm, như thể nhất định phải vạch rõ ranh giới với Tề Phong: “Tao mỗi ngày có thể cứng đến trăm ngàn lần. Tề Phong, đồ chó nhà mày muốn xóc cho tao sao? Vậy mày xóc đi, tao sướиɠ đến... ưm a!”

Tề Phong không biết tay chạm vào chỗ nào, Cốc Hoắc liền cất ra tiếng rêи ɾỉ ngọt ngào mà hắn chưa từng nghe thấy, nó mê hoặc đến độ Tề Phong tối sầm mặt lại, không phải hắn tức giận, mà vì nhẫn nhịn đến phát đau.

Cốc Hoắc xấu hổ muốn biến mất khỏi thế giới này. Làm sao cậu có thể rêи ɾỉ sắc dục như thế? Đặc biệt là trước mặt Tề Phong thì sao có thể?!

Khóe mắt cậu ngấn lệ khiến Tề Phong muốn hôn, Cốc Hoắc yếu ớt nắm lấy bàn tay đang cầm chặt cậu nhỏ của mình, cuối cùng nhẹ giọng nói: “Tề Phong, thả tao ra, để tao về... tôi không chơi nữa.”

Tề Phong quả thật buông tính khí của Cốc Hoắc ra, Cốc Hoắc thở phào nhẹ nhõm, nhưng hai ngón tay mảnh khảnh vừa trượt khỏi dươиɠ ѵậŧ liền luồn dọc xuống dưới đυ.ng phải một cuống thịt dựng đứng.

Cốc Hoắc ậm ừ rêи ɾỉ, nghe còn ngọt ngào hơn trước gấp trăm lần. Cậu hoảng hốt kẹp chặt hai chân lại không cho Tề Phong đi xuống thêm nữa, nhưng ngón tay kia đã kẹp vào cuống thịt nhô lên của cậu, giống như ấn vào nút điều khiển kɧoáı ©ảʍ trên người Cốc Hoắc, khiến cậu sung sướиɠ như điện giật. Được hai ngón tay Tề Phong xoa nắn khiến cậu mất hết lý trí, giống như con cá nằm quằn quại trên thớt.

Cốc Hoắc yếu ớt đẩy tay Tề Phong ra, nhưng hành động lại giống như tán tỉnh níu kéo, nước mắt giàn giụa không còn sức thốt ra câu chửi, cậu chỉ khóc cầu xin: “Tề Phong... Tề Phong... thả tao ra, xin mày đấy, đừng đùa nữa.”

Đôi mắt Tề Phong sâu thẳm như hai cái giếng đáng sợ, giọng nói của hắn vẫn dịu dàng như thể đang nói điều gì rất nghiêm túc với Cốc Hoắc: “Để em xem nó.”

Cốc Hoắc càng khóc càng dữ, kẹp chặt chân lắc đầu, Tề Phong càng liều lĩnh ấn lên cuống thịt kia, khiến bụng dưới của cậu co giật, Tề Phong không ngừng nhỏ giọng cầu xin: “Cốc Hoắc, nghe lời, để em xem nó, em sẽ không làm tổn thương nó.”

Cốc Hoắc giả vờ không hiểu “nó” mà Tề Phong nói ở đây là cái gì, cậu nức nở ngụy biện: “Không có... hu hu... không có gì hết... thả tao ra.”

Tề Phong cuối cùng cũng nói thẳng ra, không để Cốc Hoắc trốn tránh: “Anh họ, có phải anh mọc âʍ đa͙σ không?”

Tề Phong không buông cơ quan kỳ lạ trong tay này, hắn thì thầm vào tai Cốc Hoắc như ma quỷ:

“Tại sao lại giấu? Hả? Anh họ, sao không chia sẻ với em?”

Hộŧ ɭε của Cốc Hoắc đã bị hắn chà xát đến cứng lên, Cốc Hoắc chưa từng chơi đùa ở chỗ đó, thủ da^ʍ cũng chỉ là xóc dươиɠ ѵậŧ. Cậu không chịu thừa nhận mình mọc thêm một thứ kỳ lạ không giống với đàn ông. Hiện tại ngón tay của Tề Phong lại mở ra cho cậu một thế giới mới, kɧoáı ©ảʍ này còn sướиɠ hơn gấp chục lần so với xóc dươиɠ ѵậŧ, hơn nữa người chơi nó là Tề Phong, kɧoáı ©ảʍ lại tăng lên gấp hai chục lần.

Cốc Hoắc khóc lóc co giật, cậu kinh hãi trước du͙© vọиɠ của mình với Tề Phong, nó không hề giống với du͙© vọиɠ khi cậu nhìn mấy bức ảnh con gái khỏa thân tìm kiếm trên mạng, Tề Phong cởi bỏ lớp mặt nạ học sinh giỏi, em trai ngoan xuống, lại giống như kẻ cuồng sắc dục chơi đùa cơ thể cậu, Cốc Hoắc không cần nhìn thấy bất kỳ bộ phận nào trên cơ thể của Tề Phong cũng cảm thấy kɧoáı ©ảʍ.

Đầu óc Cốc Hoắc không nghĩ được gì, vì vậy liền nói những lời thật lòng: “Không thể để mày biết, a... a... không được, tuyệt đối không được, hu hu hu... mày sẽ coi thường tao!”

Tề Phong cuối cùng cũng rút ngón tay ra khỏi cuống thịt của anh họ, ngón tay trắng trẻo mảnh khảnh của hắn còn đọng chút dâʍ ŧᏂủy̠, vì không thật sự chạm vào hoa huyệt của Cốc Hoắc, hắn không thể cảm nhận được rốt cuộc cái lỗ nhỏ đó có bao nhiêu nước.

Tề Phong đè trên người Cốc Hoắc, si mê nhìn vào lông mày của cậu, từng sợi lông mi, từng tấc xương đều khắc sâu trong trí não của hắn, nhưng hắn vẫn nhìn không đủ. Hắn hôn lên đôi môi sưng đỏ của Cốc Hoắc, tuy hắn không thể nhận được sự đáp lại, nhưng chỉ cần cậu không kháng cự đã đủ khiến hắn vui mừng.

Cẩn thận liếʍ hai cánh môi xinh đẹp, Tề Phong ngẩng đầu, nhìn vào mắt Cốc Hoắc, đưa ngón tay vừa nhào nặn hoa huyệt cho vào miệng mυ'ŧ mát, hương vị thơm ngọt khiến hắn sung sướиɠ, ngay cả mắt cũng nhắm lại. Cốc Hoắc nhìn dáng vẻ si mê của Tề Phong mà rùng mình, nếu không phải Tề Phong tướng mạo đẹp trai lạnh lùng, cậu thật sự cho rằng hắn là tên biếи ŧɦái vừa bị tống vào tù.

Nhưng Cốc Hoắc thích Tề Phong như vậy, thích dáng vẻ Tề Phong si mê mình đến chết này, cậu đột nhiên hiểu ra tại sao Tề Phong lại luôn cướp sạch những cô gái bày tỏ tình cảm với mình. Hóa ra không phải Tề Phong muốn sỉ nhục với cậu, mà là hắn đang ghen.

Cốc Hoắc hoảng sợ, vậy còn cậu thì sao? Cậu cũng chẳng thích những cô gái đó lắm, tại sao cứ nhận lời tỏ tình của họ, thậm chí còn cạnh tranh với Tề Phong, chủ động bày tỏ tình cảm, cậu thật sự muốn tranh giành với Tề Phong sao?

Hay cậu đang cùng thằng em họ chết tiệt này chơi trò đuổi bắt mà chỉ họ mới hiểu?

Cốc Hoắc đột nhiên muốn chạm vào Tề Phong, thằng em họ đáng ghét của cậu rất đẹp trai, lại cùng cậu lớn lên, trước đây cậu chỉ biết hậm hực với Tề Phong, cậu là người chứng kiến Tề Phong từng chút biến thành tên hồ ly tinh chuyên đi câu dẫn người khác, đám con gái kia làm sao có thể hiểu hắn bằng cậu.

Cốc Hoắc hoàn toàn quên mất quần áo của mình xộc xệch thế nào, hai bầu ngực lộ ra ngoài, lôиɠ ʍυ còn bị Tề Phong vén ra một chút, nhìn không khác gì nhân vật chính trong mấy phim khiêu da^ʍ? GV? Hay AV? Ha ha, thật khó phán đoán, nhưng cậu nghĩ mình có thể quay được cả hai thể loại luôn.

Cốc Hoắc không quan tâm đến việc mình dâʍ đãиɠ thế nào, trong mắt cậu chỉ có khuôn mặt của Tề Phong, không khí tràn ngập hơi thở nóng bỏng của cậu và hắn. Cốc Hoắc đưa ngón tay mình chạm vào tóc của Tề Phong, giống như mẹ Tề Phong, tức dì của cậu mà vuốt va an ủi hắn.

Toàn thân Tề Phong run rẩy, quầng mắt đỏ hoe, hắn không biết làm thế nào để cảm ơn Cốc Hoắc thiện lương đã chấp nhận đứa em họ bẩn thỉu như hắn, cuối cùng hắn cũng dám chạm vào bầu ngực của Cốc Hoắc, vừa chạm vào thì không thể buông tay. Nó vừa mềm vừa thơm, hắn không nỡ để một Cốc Hoắc dịu dàng xoa tóc hắn biến mất.

Cốc Hoắc cũng bị Tề Phong xoa nắn đến rêи ɾỉ, Tề Phong dùng sức hôn môi, lúc buông ra còn cố ý cắn nhẹ vào môi dưới của anh họ: “Cốc Hoắc, có phải em đang nằm mơ?”

Cốc Hoắc thấy bộ dạng ngốc nghếch của Tề Phong liền lấy lại chút lý trí, cậu hạ tay xuống, đẩy vai Tề Phong mắng: “Buông đầṳ ѵú của tao ra!”

Tề Phong sửng sốt, Cốc Hoắc không nhìn thằng em họ nữa, cậu cố gắng lôi ngón tay đang xoa nắn núʍ ѵú của mình ra, nhưng kết quả càng kéo càng chặt, Cốc Hoắc liền hung hăng đánh Tề Phong: “Buông ra! Đệch, tao sẽ kể mẹ mày, để dì ấy đánh chết mày!!”