**Editor: Hye Jin**
Thanh danh Kiều Hồng Diệp ngày càng kém, mà người chịu ảnh hưởng trực tiếp lại là Cảnh Vân Chiêu. Mấy ngày này, hình như ánh mắt mọi người nhìn Cảnh Vân Chiêu đều mang theo chút đồng tình.
Tất cả bạn bè trong lớp đều đang bàn tán về việc Kiều Hồng Diệp lén lút sau lưng tìm lưu manh cướp bóc Cảnh Vân Chiêu chị gái mình, ngay cả bạn cùng bàn của Kiều Hồng Diệp cùng với Trương Hào, Đổng Nghị đều nói rằng Cảnh Vân Chiêu vô tội, trước kia rất nhiều lời đồn đãi về Cảnh Vân Chiêu nháy mắt biến thành tin tức giả.
"Thật là hay!" Tiêu Hải Thanh vừa nghe tới Kiều Hồng Diệp ở trong lớp bị xa lánh, lập tức vui vẻ: "Vân Chiêu, tớ vừa mới đi qua ban hai nhìn một chút, Kiều Hồng Diệp đang úp mặt vào bàn khóc đấy, khóc như hoa lê dính hạt mưa, kết quả chẳng ai thèm quan tâm, trước kia những nam sinh cung phụng cô ta bây giờ đều sợ dây vào cô ta, thật hả giận!"
Người là Tiêu Hải Thanh thay Cảnh Vân Chiêu tìm, tự nhiên biết những lời đồn đãi về Kiều Hồng Diệp là không có thật.
Nhưng nguyên nhân chính là vì không có thật, cho nên mới làm cho mình càng cảm thấy hả giận, từ khi nhập học Cảnh Vân Chiêu vẫn luôn nhận những tin đồn nhảm không có thật như thế này, hiện giờ báo ứng trên người Kiều Hồng Diệp, Kiều Hồng Diệp cũng nên vui vẻ nếm thử cảm giác bị oan uổng cùng cô lập chứ nhỉ!
"Hải Thanh, cảm ơn cậu." Cảnh Vân Chiêu cười tươi nhìn Tiêu Hải Thanh nói.
Tiêu Hải Thanh cười hì hì: "Cảm ơn cái gì! Hai chúng ta mà còn cần cảm ơn!”
"À đúng rồi, tuy rằng Kiều Hồng Diệp đang gặp xui xẻo, nhưng vẫn còn có người vẫn không tin cậu vô tội! Những người đó đúng là trời cho mắt mà không biết nhìn!" Tiêu Hải Thanh lại tức giận nói.
Từ khi quen biết Cảnh Vân Chiêu, tính nhẫn nại của Tiêu Hải Thanh càng ngày càng tốt hơn, cô vốn tính tình nóng nảy, ai trêu chọc chắc chắn là chết chắc rồi, nhưng Cảnh Vân Chiêu lại giống như một ly nước lạnh, lãnh lùng, lãnh đạm, không có tính khí nóng nảy như cô, cho nên mấy ngày nay chỉ toàn là Tiêu Hải Thanh thay Cảnh Vân Chiêu sốt ruột.
"Hết tiết này không phải là giờ thể dục sao? Nếu như tớ thật sự mang thai, làm sao có thể tập thể dục được." Cảnh Vân Chiêu không nhanh không chậm nói.
Tiết thể dục, ban một cùng ban hai vừa lúc học chung, trước kia mỗi lần hai lớp gặp nhau đều sẽ so đấu một phen, lần này khẳng định sẽ không ngoại lệ, đến lúc đó cô có mang thai hay không các bạn học vừa nhìn sẽ biết, căn bản chẳng cần mở miệng giải thích.
Tiêu Hải Thanh giơ ngón tay cái lên, tỏ vẻ tán đồng.
Rất nhanh, tiếng chuông vang lên, học sinh của hai lớp đều chạy về phía sân thể dục, Kiều Hồng Diệp mất hồn mất vía, đi theo sau mọi người, trùng hợp đυ.ng phải Cảnh Vân Chiêu.
Cảnh Vân Chiêu tuy rằng vẫn rất gầy như cũ, nhưng mấy tháng này cô đều ở trong không gian luyện võ công, sức lực rất lớn, lại cố ý đâm vào Kiều Hồng Diệp, khiến cô ta bị ngã lăn trên mặt đất.
Nháy mắt, Kiều Hồng Diệp lại đỏ ửng đôi mắt lên.
Cảnh Vân Chiêu rất bội phục, đứa em gái này của cô nước mắt nói đến là đến, thật là tự nhiên cứ như phải chịu ủy khuất lớn vậy đó.
Đáng tiếc Cảnh Vân Chiêu chẳng thèm để ý, người xung quanh cũng chẳng thèm quan tâm.
"Cảnh Vân Chiêu!"
Phía sau Kiều Hồng Diệp phải tự giãy dụa đứng dậy, gọi một tiếng.
"Có việc gì?" Cảnh Vân Chiêu phủi phủi người, trong ánh mắt tràn đầy khinh thường, muốn kí©ɧ ŧɧí©ɧ Kiều Hồng Diệp một phen.
"Có phải là do chị làm hay không! Tôi coi chị là chị của mình, sao chị lại làm như vậy với tôi? Vì sao lại muốn oan uổng tôi!" Kiều Hồng Diệp cắn môi nói.
Mấy tiết học hôm nay cô ta nghe trộm được rất nhiều lời đồn đãi, mới biết được người khác nói thế nào về cô ta, nghĩ tới nghĩ lui, cô ta mới tìm được điểm mấu chốt.
Nhất định là đêm trước ở khách sạn bị đám người kia giở trò quỷ, những người đó mang ảnh chụp cho các bạn học nhìn thấy! Hơn nữa những tên lưu manh đó khẳng định là Cảnh Vân Chiêu tìm, cô ta bắt Tào Hành, từ chỗ Tào Hành biết được những việc mình làm trước kia, cho nên dùng thủ đoạn giống như vậy để đối phó lại!
Cảnh Vân Chiêu, thật quá ác độc!
Cảnh Vân Chiêu nghe Kiều Hồng Diệp nói, nhịn không được nở một nụ cười trào phúng.
"Suốt ngày chơi ưng lại bị chim sẻ mổ mắt, lại còn quay lại trách tôi." Cảnh Vân Chiêu thuận miệng đáp trả một câu, liền xoay người rời đi.
Trước kia Kiều Hồng Diệp luôn thích tính kế người khác, hiện giờ lật thuyền trong mương cũng là tự mình chuốc lấy, chẳng qua đến lúc này mà vẫn không hối cải còn tiếp tục giả ngây thơ vô tội, "Nghị lực" này cũng thật làm người khác bội phục.
Bên cạnh tuy rằng có không ít bạn học, nhưng những lời Cảnh Vân Chiêu nói không hề nghi ngờ chính là xác minh những hành động trước kia của Kiều Hồng Diệp, lúc này nước mắt ủy khuất của cô ta chẳng có cách nào làm ai đồng tình, thậm chí còn cảm thấy nữ sinh này không lúc nào là không diễn trò, có chút đáng sợ.
Kiều Hồng Diệp âm thầm mắng Cảnh Vân Chiêu vài câu, cúi đầu đi tới sân thể dục. Giáo viên thể dục của hai lớp là lại là một cặp oan gia, quan hệ mặc dù không tồi nhưng thích ganh đua lẫn nhau, mỗi tiết thể dục cuối tuần đều sẽ đem học sinh lăn lộn không ít.
Hôm nay không ngoại lệ, chuông vào tiết vừa mới vang, hai giáo viên đã bắt học sinh khởi động đơn giản làm nóng thân thể, yêu cầu các bạn học chạy xung quanh sân thể dục năm vòng. Trước kia thân thể Cảnh vân Chiêu gầy yếu, mỗi lần tiết thể dục đều không kiên trì được lâu, ngay cả giáo viên cũng không có cách nào.
Nhưng nay đã khác với quá khứ, Cảnh Vân Chiêu không những theo kịp, còn không ngừng chạy vượt lên phía trước khiến giáo viên thể dục ban nhất cảm thấy kiêu ngạo không thôi.
Bởi vì Cảnh Vân Chiêu ban nhất cùng với Kiều Hồng Diệp ban hai, hai học sinh này thành tích học tập không tồi, nhưng với tiết thể dục này thì giống hệt một khối u ác tính, người thì kiên trì không bao lâu, người thì không phải đau đầu chính là đau bụng.
Kiều Hồng Diệp chán ghét nhất chính là tiết thể dục, cho nên mỗi lần đến tiết đều sẽ nói thân thể không thoải mái, các bạn học khác lập tức sẽ đồng tình theo cô ta, giáo viên cũng chẳng có cách nào, thông thường sau khi học xong một tiếng, tất cả mọi người đều mệt muốn chết, duy độc chỉ có Kiều Hồng Diệp ngồi bên cạnh ôn nhu lưu luyến nhìn mọi người.
Những nữ sinh đó đổ mồ hôi mồ kê đầm đìa nhìn rất mất hình tượng, so sánh cùng bọn họ, Kiều Hồng Diệp tươi mát tự nhiên sẽ làm cho các bạn học nam càng thêm thích hơn.
"Thầy giáo, em....." Kiều Hồng Diệp giống như thường ngày vừa tới đã mở miệng.
"Được rồi, em sang một bên ngồi đi." Lời nói còn chưa nói xong, giáo viên thể dục trực tiếp phất phất tay, tỏ đã biết.
Nói thật đối với nữ sinh nhu nhược như vậy, giáo viên thể dục không quá thích, nhưng thành tích học tập người ta tốt lại được các bạn học yêu thích, mỗi lần thầy giáo nói tới chuyện này cùng với chủ nhiệm lớp, ngay cả chủ nhiệm lớp còn nói rằng không cần quan tâm nhiều, còn có biện pháp nào sao? Chỉ có thể mắt nhắm mắt mở bỏ qua.
Giáo viên ban hai vừa nói như vậy, giáo viên ban một đã nhếch miệng cười cười: "Cảnh Vân Chiêu, thân thể của em có thể học được không?"
Giáo viên lớp một chính là đang cố ý, cùng là học sinh giỏi, cùng là thân thể không tốt, Cảnh Vân Chiêu người ta trong thời gian này hoàn toàn có thể theo được tiến độ!
"Có thể." Cảnh Vân Chiêu gật gật đầu.
Giáo viên nữ khoe khoang nhìn nam giáo viên lớp bên cạnh một cái, tiếp tục nói: "Nếu như vậy, Cảnh Vân Chiêu, em dẫn lớp đi!"
Nói xong, một nhóm học sinh được Cảnh Vân Chiêu dẫn dắt bắt đầu chạy.
Nhưng lúc này ban hai đang rất không vui, dựa vào cái gì Cảnh Vân Chiêu người ta có thể chạy, Kiều Hồng Diệp lại không thể?
Kiều Hồng Diệp nhìn so với Cảnh Vân Chiêu còn béo hơn đấy, hơn nữa sắc mặt còn hồng hào khỏe mạnh hơn người ta nhiều, lúc nào cũng đều giả bệnh, có chút nào mới mẻ hay không!
"Thầy giáo, em không phục!" Bạn ngồi cùng bàn Kiều Hồng Diệp lập tức đứng phắt dậy.
"Sáng nay Kiều Hồng Diệp vẫn rất tốt, ngày thường cũng không thấy cậu ấy có chỗ nào không thoải mái, dựa vào cái gì hiện tại chỉ cần giả bệnh là không cần chạy?"