Nhưng ánh mắt Yến Tư Kỳ đặt ở thấp phía dưới, chín viên thuỷ tinh vốn bị nhét vào cúc của Tống Ngu lại lộ ra bên ngoài bốn viên, lẳng lặng chảy một bãi chất lỏng da^ʍ mĩ, phản xạ vệt nước cùng ánh sáng.
Tống Ngu nhìn theo động tác của Yến Tư Kỳ, cũng nghĩ đến cái này, nói thầm một tiếng không tốt.
Vừa rồi thời điểm Yến Tư Kỳ thao cậu, cậu đã cảm giác được, mông bị va chạm không ngừng, côn ŧᏂịŧ thô to đó mỗi lần ra vào cũng đè ép tràng đạo, tràng đạo chịu kí©ɧ ŧɧí©ɧ nên phân bố ra dịch ruột trơn trượt, co rút lại đẩy những hạt châu ra bên ngoài.
Cũng không biết có mấy viên…… Tống Ngu khẩn trương kẹp mông lại.
Cái kẹp này thật không tốt, hạt châu đang gần miệng hậu huyệt lại bài trừ ra một viên.
Yến Tư Kỳ nhướng mày, ngữ khí nghiền ngẫm: “Năm viên.”
Hắn nhìn về phía Tống Ngu: “Mấy cái?”
“Mười, mười cái.” Tống Ngu nuốt nước miếng, vội vàng thương lượng với hắn: “Đừng đánh, được không, âʍ ɦộ của tớ đều bị cậu thao sưng lên.”
Yến Tư Kỳ lắc đầu, trên khuôn mặt tuấn tú toàn là ý cười: “Nói mấy cái thì mấy cái, sao có thể cò kè mặc cả được.”
“Tớ đây, tớ đây……” Tròng mắt Tống Ngu xoay tròn: “Vậy cậu trước hết cởi tớ ra, tay tớ đau đau.”
“Cái này có thể.” Yến Tư Kỳ mở còng tay ra, trên cổ tay trắng nõn có một dấu hồng hồng, hơi hơi trầy da. Yến Tư Kỳ nhíu mi, trong mắt vài phần ảo não, nhẹ nhàng xoa bóp tay Tống Ngu.
Tống Ngu lại nói: “Tớ có chút khát, cậu có thể lấy cho tớ miếng nước không?”
Hắn quan sát một vòng, trong phòng này không có nước, chỉ có một ly nước trống không trên tủ đầu giường.
“Được.” Yến Tư Kỳ đáp ứng rất sảng khoái, đẩy cửa đi ra ngoài.
Tống Ngu thấy được rõ ràng, bên ngoài là phòng khách, nơi này hẳn là phòng xép.
Cậu vội vàng kéo hai chân bủn rủn, thất tha thất thểu xuống giường, “Phanh” một chút giữ cửa khóa lại, lão biếи ŧɦái, súc sinh, đã thao sưng lên còn không buông tha chính mình, nhốt bên ngoài!
Ngoài cửa truyền đến tiếng đập cửa: “Tống Ngu, mở cửa.”
Tống Ngu nói: “Cậu trước tiên nghỉ ngơi ở trên sô pha đi, tớ mệt nhọc buồn ngủ, có việc gì ngày mai lại nói!”
“Tống Ngu, cậu xác định không mở cửa?” Giong nói Yến Tư Kỳ cách ván cửa truyền đến, có chút mơ hồ, lại có chút bi thương.
Tống Ngu trong lòng sợ tên biếи ŧɦái này, đem chăn quấn chặt, làm bộ không nghe thấy.
Nhưng ngay sau đó, truyền đến tiếng chìa khóa cắm vào ổ khoá, ngay sau đó then cửa chuyển động: “Lạch cạch ——”, cửa mở.
Tống Ngu trong lòng cũng lộp bộp một chút, run cầm cập, cậu quả nhiên bị thao choáng váng, sao lại quên còn có chìa khóa đâu!
Cậu không dám quay đầu lại xem, té ngã lộn nhào bò về phía góc giường, sợ chậm một bước cái thước đó sẽ dừng lên người cậu
Tuy nhiên như vậy cũng vô ích, Yến Tư Kỳ từ phía sau một tay túm chặt mắt cá chân của Tống Ngu, dùng sức kéo mạnh, Tống Ngu tựa như con thỏ bị bắt trở về.
Yến Tư Kỳ trở tay ấn cánh tay của Tống Ngu ra sau lưng, chân trái đạp lên trên giường, chỉnh eo Tống Ngu, làm cái mông cậu nâng cao lên, hoa huyệt hồng diễm đều lộ ra bên ngoài.
Yến Tư Kỳ tay phải nắm thước, cánh tay rắn chắc cử động, cây thước màu đen không nghiêng không lệch, chính xác dừng trên âʍ ɦộ.
“Bốp ——” thanh thúy vang dội, còn bắn ra một chút nước.
Tống Ngu đau đến nức nở một tiếng, cơ bắp cả người đều căng thẳng.
Giọng Yến Tư Kỳ lạnh lẽo: “Đếm số.”
“Tớ không cần……” Tống Ngu khóc, quá mất mặt.
Dẩu mông cho người ta đánh âʍ ɦộ, còn cần đếm số, trên thế giới này còn có người đáng khinh hơn Yến Tư Kỳ sao!
“Không đếm thì đánh mãi.” Yến Tư Kỳ thong thả ung dung nói.
“Ô…… Một.” Tống Ngu khóc lóc ký kết hiệp ước nhục nước, mất chủ quyền.
Yến Tư Kỳ hừ cười, lại đánh một phát.
“Hai……” Thanh âm Tống Ngu mang theo tiếng khóc nức nở.
Mông thịt che kín dấu tay cũng run theo, đỏ bừng, giống như quả đào mềm sắp trầy da, đáng thương lại đáng yêu.
“Bốp ——”
“Ba……”
Đau đớn ban đầu đã qua đi, liền trở nên xót, tê, ngứa, nóng…… Tóm lại tư vị thập phần phức tạp, lỗ nhỏ dâʍ đãиɠ bị đánh lại phát hiện ra kɧoáı ©ảʍ, âm đế run rẩy đứng thẳng lên, giống như dòng điện phóng ra sảng khoái.
Tiếng khóc nức nở của Tống Ngu cũng thay đổi giọng điệu trở nên ngọt ngào hơn một chút.
Xem ra là sảng tới rồi.
Động tác trên tay Yến Tư Kỳ cũng không chậm lại, tiếp tục đánh một cái.
“Bốp ——”
“Bốn……”
Những hạt thuỷ tinh ở c̠úc̠ Ꮒσα đang đung đưa, giống đồ trang sức tinh xảo, dán lên thịt mông bóng loáng, gioa hào với những giọt mồ hôi chiếu sáng lẫn nhau, phản xạ ra vầng sáng da^ʍ mĩ.
“Bốp!”
“Bốp!”
……
Chờ đến khi đánh xong mười cái, Tống Ngu lại triều xuy hai lần, tao thủy làm ướt lên cây thước, trong lúc quất đánh phát ra vô số tiếng nước dâʍ đãиɠ.
Cậu lúc này thật sự hư thoát, khắp mặt, khắp người đều là mồ hôi, giống như lượng nước trong cơ thể đều biến thành mồ hôi và dâʍ ŧᏂủy̠, ào ào chảy ra từ các lỗ trên người.
Nhìn Tống Ngu xụi lơ, Yến Tư Kỳ trong mắt đều là thoả mãn và sung sướиɠ, hắn hôn môi Tống Ngu, ôn nhu nói: “Bảo bối, làm rất tốt, ông xã đưa em đi tắm.”
Tống Ngu căn bản không có sức lực mắng cái lão súc sinh Yến Tư Kỳ này nữa, vừa nằm vào bồn tắm tràn ngập nước nóng lập tức thϊếp đi.
Nhưng mà rất nhanh cậu lại bị cảm giác no căng kí©ɧ ŧɧí©ɧ đánh thức, híp mắt nhìn người đang ra sức cày cấy trên cơ thể mình-Yến Tư Kỳ, thật sự muốn cắn một cái, đồng quy vu tận luôn!
Nhưng trên thực tế, cậu chỉ có thể mềm mại ôm bả vai nam sinh, bị cᏂị©Ꮒ đến ngất xỉu lại tỉnh lại, bên tai chỉ có tiếng thở dốc trầm thấp và tiếng mọt nước bắn lên.
Thời điểm hết thảy đều kết thúc, Tống Ngu cũng không biết mấy giờ rồi, đôi mắt cậu không mở ra nổi, bị ôm đến trên giường, bỏ vào ổ chăn sạch sẽ mềm mại, Yến Tư Kỳ ôm cậu, cười rất đẹp.
Tính trẻ con hiếm thấy.
Trong lòng mềm nhũn, nhan khống Tống Ngu chịu không nổi sắc đẹp dụ hoặc, những lời muốn mắng Yến Tư Kỳ ở đầu lưỡi xoay vài vòng đều nuốt trở lại, cuối cùng chỉ nhỏ giọng lẩm bẩm một câu,:“Phiền chết đi được.”
Cơn buồn ngủ mãnh liệt ập đến, Tống Ngu nhắm mắt lại, trước khi ý thức biến mất, giọng nói khàn khàn của Yến Tư Kỳ chui vào lỗ tai.
—— “Không, cậu yêu tớ.”
-------------------------------------------
Lẽ ra qua đăng cái này cùng với chương trước rồi, mà chẳng hiểu sao copy thiếu hay sao mà chương trước qua đc hơn nửa. Sáng nay coi lại tá hoả luôn. Xin lỗi mn