Cùng ngày, Hàn Ỷ Mộng lấy cớ mình không khỏe trốn học chạy về nhà.
Lúc này, bố mẹ còn có Giang Tế Xuyên đều đã ở công ty, trong nhà ngoại trừ dì giúp việc thì không còn ai khác, Hàn Ỷ Mộng vội vàng mở cửa đi vào, mặc kệ ánh mắt nghi ngờ của giúp việc, đi thẳng một mạch vào phòng Giang Tế Xuyên.
Phòng của anh là dạng phòng tiện nghi, bên trong có một phòng sách, Hàn Ỷ Mộng nhớ là lúc trước anh cất chìa khóa phòng sách ở tủ đầu giường, vì vậy cô lục lọi loạn xạ, thế mà lại bị cô tìm thấy rồi!
Cầm lấy chìa khóa phòng sách, Hàn Ỷ Mộng run lẩy bẩy mở cửa ra, cô phải tìm điểm yếu của Giang Tế Xuyên, bất kể là thứ gì, chỉ cần có thể khiến cho anh dừng lại tất cả những chuyện hoang đường này là được, sẽ có thôi, nhất định sẽ có, cả một công ty niêm yết to như vậy, không thể nào một chút mờ ám cũng không có.
Tấm rèm ngăn cách căn phòng với ánh mặt trời rực rỡ bên ngoài, Hàn Ỷ Mộng mở đèn, hết nhìn đông ngó tây, chung quanh đều là sách nhìn không có gì đặc biệt.
"Thưa cô chủ, cô đây là?" Dì Chu thò đầu vào, nét mặt vô cùng nghi hoặc.
Hàn Ỷ Mộng hít sâu, cố gắng khiến cho bản thân nhìn như bình thường: "À, anh bảo cháu đến lấy đồ cho anh ấy, dì Chu không có gì đâu, dì cứ đi làm việc đi, đừng để ý đến cháu."
Dì Chu nhìn gia đình mọi người cũng hòa thuận, không nghi ngờ bèn gật gật đầu: "Vậy dì ra ngoài vườn dọn dẹp hoa cỏ, cô chủ có chuyện gì thì gọi tôi." Nói xong thì dì đi ra ngoài.
Hà Ỷ Mộng mỉm cười dì Châu đi ra ngoài, chờ cửa đóng lại cô mới nhận ra tim mình đập thình thịch vô cùng dữ dội, trên trán cũng túa ra một lớp mồ hôi, từ trước tới nay cô chưa từng làm qua loại chuyện như này, giờ đây chỉ cảm thấy mình giống ăn trộm, căng thẳng muốn chết, nhưng, bởi vì tự do sau này của mình, cô chỉ có thể nhắm mắt làm liều.
Phòng sách của Giang Tế Xuyên được sắp xếp cực kỳ ngăn nắp, ngoại trừ giá sách ở bốn phía thì chỉ có một chiếc bàn làm việc ở ngay giữa phòng, trên bàn đặt tùy ý vài cuốn sách và vài phần tài liệu, Hàn Ỷ Mộng lật qua lật lại, cũng chỉ nhìn thấy đây là tài liệu thông thường, chẳng có giá trị gì.
Cô lại mở ngăn kéo dưới bàn, ở đây cũng coi như có một số phát hiện, mở cuốn tạp chí đang che đậy ra, phía dưới vậy mà lại vài món đồ chơi tìиɧ ɖu͙© với đủ hình dáng kì dị.
"Cái này..." Gương mặt Hàn Ỷ Mộng thoáng chốc đỏ bừng, cô bất kể như thế nào cũng không nghĩ tới, Giang Tế Xuyên vậy mà để những món đồ thế này trong phòng sách.
Phí Kiều Kiều cì chuyến du lịch của cô và Hứa Tư Dương mà tốn không ít tâm tư, thậm chí còn copy phim AV Nhật cho cô học tập, lúc đó Hàn Ỷ Mộng còn chưa biết mình đã không còn trinh trắng, suốt quá trình xem mặt mũi xấu hổ không thể tả.
Cũng chính nhờ vậy, thì ra giữa chuyện phòng the của nam và nữ, còn có thể dùng dụng cụ để tăng thêm hứng thú, mà trong ngăn kéo của anh trai lại có những thứ này... rõ ràng là đều dùng cho cơ thể của nữ giới.
Có một thứ dự cảm không tốt, những món đồ này Giang Tế Xuyên sẽ dùng trên người của ai chứ?
Nhưng mà, Hàn Ỷ Mộng nhanh chóng không xoắn xít vì vấn đề này nữa, cô lại nhắc nhở bản thân một lần nữa mình ở đây là để tìm điểm yếu của anh trai.
Cuối cùng, lúc mở một ngăn kéo nữa, cô phát hiện một cái laptop.
Trong đầu hiện lên rất nhiều những bộ phim điện ảnh mình từng xem, điệp viên đều tìm thấy những bằng chứng trí mạng của đối thủ từ trong laptop! Cũng may là cô có chuẩn bị, mò lấy USB từ trong túi ra, cắm vào khe USB, Hàn Ỷ Mộng mở giao diện máy.
Tập tin trong laptop cũng không nhiều, có một tập tin ghi tên "dream" rất hút mắt, thời gian gấp rút, Hàn Ỷ Mộng bất chấp tất cả, bấm mở trực tiếp.
Trong tập tin là những video riêng biệt, loại dự cảm không tốt lại xuất hiện lần nữa, cô lắc lắc đầu, kiên trì bấm mở một cái trong số đó.
Sau một đoạn băng trống, trên màn hình bất thình lình lộ ra một cơ thể con gái trần trụi, đó chính là cô.