"Khụ khụ khụ ——"
"Khụ khụ khụ khụ khụ ——"
Đã lâu Trúc Tuế không bị sặc, cũng đã rất lâu không ho dữ dội như vậy.
Tống Chân sửng sốt, lập tức đến gần vỗ lưng cho cô, sau đó đưa nước lên miệng cô, Trúc Tuế ho đến đỏ bừng mặt, khi hô hấp đã bình ổn trở lại, cô vẫn còn kinh hồn bạt vía vỗ vỗ vào ngực mình.
Cô muốn la hét, nhưng khi ngẩng đầu lại nhìn thấy cấp trên cao lãnh chi hoa của mình đang hơi nhếch khóe miệng, biểu cảm trên mặt sinh động hơn không ít.
Nếu đây không phải vẻ mặt chế giễu cười nhạo thì sẽ tốt hơn nhiều.
"..."
Hô hấp bình ổn được một nửa lại bắt đầu muốn hỗn loạn, Trúc Tuế vội vàng cầm chặt cốc giấy, ngửa đầu đổ nước vào miệng.
"Ổn rồi?"
Cảm thấy Trúc Tuế có hơi chậm chạp, Vưu Thần Tinh lên tiếng.
Giọng nói này cũng mang theo ý cười.
Nội tâm Trúc Tuế muốn kêu gào mắng chửi, sắc mặt cũng u ám, "Vưu đội ơi, niệm tình ngày thường tôi làm trâu làm ngựa cho ngài, cho dù không có công lao thì cũng có khổ lao, đây còn chẳng phải là trả đũa tôi à? Nếu ngài muốn như vậy thì trả thù một lần và mãi mãi đi, tôi chịu đựng được!"
Vưu Thần Tinh nhướng mi, kéo ghế đối diện ra, ngồi xuống, trả lời ngược lại với những gì Trúc Tuế muốn.
"Tôi cũng muốn lắm, nhưng mà không được."
Trúc Tuế: "Bây giờ quý tộc độc thân* đều chơi như vậy sao, đến ngài mà cũng tham gia hoạt động thể thao nhiều người đêm khuya này nữa, sao tôi không thấy ngài có quầng thâm mắt vậy?"
(*) Quý tộc độc thân là vừa độc thân vừa giàu, tựa tựa cẩu độc thân nhưng giàu hơn.
(*) Tui nghĩ đoạn này là Trúc Tuế đang mắng Vưu đội là tối rồi còn lôi hai bả tới để giao cho cái nhiệm vụ củ chuối này á, chắc vậy, nói chung là hỗn với sếp :).
Trúc Tuế nói chuyện như vậy làm Tống Chân có chút lo lắng, không khỏi kéo kéo góc áo của cô.
Không đợi Trúc Tuế lên tiếng, Vưu Thần Tinh đã cúi đầu cười nói: "Không sao đâu, đừng lo lắng, bọn khỉ quậy dưới tay tôi đều nói như vậy, không có gì phải kiêng kị, chỉ cần cô Tống không bị dọa là được."
Tống Chân không ngờ hành động nhỏ của mình bị nhìn thấy, xua tay nói, "Không có, sao có thể được chứ."
Ngữ điệu khô cằn, vẫn dè dặt câu nệ.
"Được rồi, không đùa nữa, nói chuyện chính, những điều tôi nói là thật."
"Còn vì sao, thì cô có thể xem tư liệu."
Trúc Tuế đưa tay muốn mở ra, nghĩ đến điều gì, lại dừng một chút, Vưu Thần Tinh thấy mầm biết cây, lên tiếng: "Cô Tống cũng có thể xem, không phải cơ mật gì, chỉ là điều tra về người cũ của Đồng Vân và Đồng Hướng Lộ rồi liệt kê lại thôi."
Trúc Tuế nhìn độ dày tư liệu, không khỏi hỏi, "Chị em họ Đồng 'chịu chơi' đến như vậy luôn sao?"
Đến thế này thì mỗi ngày đổi một người không trùng lặp chắc còn được!
"Đồng Vân rất có nguyên tắc, còn Đồng Hướng Lộ thì, cô xem là biết."
Trúc Tuế mở ra, vì Vưu Thần Tinh nói Tống Chân có thể xem, nên Tống Chân cũng ghé đầu sang nhìn.
Trên danh sách liệt kê đầy rẫy các nhân vật, Đồng Vân có một bạn trai cũ và một bạn trai hiện tại, còn hơn ba mươi trang tiếp theo đều là ghi chép người cũ trước đây của Đồng Hướng Lộ, Alpha nam Alpha nữ, Beta nam Beta nữ, ngoại trừ Omega thì loại giới tính nào cũng có.
Tống Chân không biết Trúc Tuế có cảm giác gì, nhưng khi nhìn thấy, đầu óc nàng thình thịch nhảy lên.
Thật sự cảm nhận trực quan được cái gọi là sự đa dạng của thế giới!
Đọc được một nửa, Tống Chân không nhìn nổi nữa, xoa xoa giữa mày, Trúc Tuế là nhân viên chuyên nghiệp, có thời gian làm việc lâu năm với tư liệu chuyên ngành, những điểm lưu ý khi đọc khác với Tống Chân, tuy rằng cũng không nói nên lời, nhưng ở mặt phân loại và tóm tắt trọng tâm thông tin vẫn có phần vượt trội hơn.
Lật đến trang cuối cùng, Trúc Tuế cau mày, "Còn liệt kê cả thời gian của từng mối quan hệ? Đến chuyện này chúng ta cũng phải điều tra?"
Vưu Thần Tinh: "Số liệu về người cũ của cô ta quá phức tạp nên phải điều tra thêm."
Trúc Tuế nhìn thoáng qua, "Lâu nhất nửa năm, ngắn nhất là một tuần, ôi, đúng là nhân sinh phong phú!"
Vưu Thần Tinh cười cười, cũng không nói nhiều, chống khuỷu tay lên mặt bàn, ngón tay thon dài đan chéo đặt dưới cằm, hỏi: "Có vấn đề gì không?"
"Tôi muốn hỏi một chút, nhiều như vậy, tất cả đều... Khụ, giao lưu 'sâu sắc' sao?"
"Cái đó thì phải xem cô nói loại nào."
Trúc Tuế trợn to mắt, hỏi nhỏ, "Ngài tra được loại nào?"
Tống Chân có ảo giác mình đi đã đi lạc vào một cửa hàng bán phim nào đó.
Vưu Thần Tinh: "Tất cả đều tiếp xúc thể xác thì không có, cô ta chọn đối tượng giống như mua đồ trang sức trong cửa hàng cao cấp vậy, thấy tốt thì chọn, giữ một thời gian, không thích nữa thì đổi, sau đó chọn những món hợp ý tiếp theo; nhưng có một điều, ở mỗi một người, cô ta đều có tật xấu của con cháu thế gia các cô!"
Lời nói mơ hồ, Tống Chân không hiểu nhìn sang Trúc Tuế.
Trúc Tuế sửng sốt một lúc, không thể tin nói: "Đều sẽ, trao đổi Pheromone?"
Vưu Thần Tinh nhướng mày, gật gật đầu.
Tống Chân suy nghĩ, "Nghĩa là không nhất định có phát sinh quan hệ thể xác với mỗi một người, nhưng đều sẽ trao đổi Pheromone, đánh dấu tạm thời?"
"Đúng vậy."
Xét về phương diện Pheromone, một số Alpha và Omega cấp cao của các thế gia coi đây là lạc thú giữa ba giới tính, bởi vì cấp bậc cao, nên nếu chỉ đánh dấu tạm thời thì sẽ không xảy ra tình huống đánh dấu hoàn toàn trong một lần, có khá nhiều người thích chơi trò này.
Chuyện này cũng phụ thuộc vào sở thích cá nhân, nhiều người thích chơi, nhưng cũng có khối người muốn giữ mình trong sạch.
Đều là lựa chọn của riêng từng người.
Vưu Thần Tinh: "Không thể điều tra toàn bộ, nhưng những người có thể liên lạc đều đã cử người đi nói chuyện, không có ngoại lệ, Đồng Hướng Lộ đều có tiếp xúc với Pheromone của bọn họ, lại liên hệ với nghề nghiệp của cô ta, cho nên tôi có một suy đoán, cô ta có nhiều người cũ như vậy, một mặt là vì thực sự hưởng thụ cuộc sống hoa bướm này, mặt khác, có phải cô ta còn có tính toán nào khác không?"
Tống Chân phản ứng rất nhanh, "Cô cảm thấy cô ta đang nghiên cứu Pheromone của bọn họ?"
"Tạm thời chỉ giới hạn ở suy đoán." Dừng một chút, Vưu Thần Tinh nhìn về phía Tống Chân, cặp mắt lạnh thấu xương kia khi nghiêm túc nhìn thẳng sẽ làm cho đối phương có cảm giác như bị thứ gì đó tóm lấy, "Cô Tống cũng là một nhà khoa học hàng đầu trong lĩnh vực này, cô cảm thấy, có khả năng này không?"
Tống Chân bị ánh mắt của đối phương nhìn chằm chằm, cảm giác bị nhìn thấu còn mãnh liệt hơn cả khi đối diện với Trúc Tuế.
Nuốt nước bọt, Tống Chân rũ mắt né tránh ánh mắt của cô, lấy lại bình tĩnh, khẽ gật đầu.
Trúc Tuế và Vưu Thần Tinh đều kinh ngạc.
Vưu Thần Tinh: "Tôi chỉ đoán mò mà cũng trúng?"
Trúc Tuế: "Cô ta đang nghiên cứu cái gì? Hơn nữa, chẳng phải Pheromone của các quân nhân AO đều có mẫu được lưu trữ sao?"
Tống Chân nhất thời không nói chuyện.
Vưu Thần Tinh nghĩ nghĩ, thêm một câu, "Có lẽ từ góc độ của thuốc thử Alpha, cô Tống có ý kiến khác, dù sao thì cô cũng có thiên phú trong lĩnh vực này."
Thiên phú... Trúc Tuế nói không sai, quả nhiên Vưu Thần Tinh biết chút gì đó về thân thế của nàng.
Trầm mặc một lát, Tống Chân nói: "Cô ta nghiên cứu về cơ thể người, nghiên cứu Pheromone trong cơ thể con người."
"Pheromone, trên toàn cầu, nghiên cứu duy nhất có thể công khai và được cho phép là nghiên cứu về Pheromone trong thời gian mang thai, mục đích là để nghiên cứu phát minh thuốc ổn định, trong các trường hợp khác, Hiệp hội Y khoa Thế giới nghiêm cấm mọi dự án nghiên cứu về Pheromone trong cơ thể người, cho dù là xuất phát từ chủ nghĩa nhân đạo hay để bảo vệ mọi người, đây cũng là quy định mà toàn thế giới đều tuân theo."
"Quân đội sẽ thu thập mẫu Pheromone của mọi người, nhưng chúng được giữ rất nghiêm mật, cũng sẽ không dễ dàng cho mượn, việc dùng mẫu lưu trữ của quân đội để nghiên cứu, không được chấp thuận là một chuyện, quân đội cung cấp không đủ lượng Pheromone của cùng một người mới là vấn đề lớn nhất."
Uống ngụm nước, Tống Chân nhẹ nhàng thở ra, "Thật ra cũng không có gì không thể nói, chuyện này bắt nguồn từ giai đoạn đầu của quá trình nghiên cứu phát minh thuốc ổn định, ở giai đoạn sau khi thuốc ổn định cơ bản được tạo thành và trước khi thuốc ổn định Alpha được đề xuất, cô Trang đã có một thời gian tranh chấp với bên quân đội, lý do là vì Trang Khanh muốn xin chấp thuận cho việc lấy Pheromone mới từ các tình nguyện viên, dùng vài năm hoặc mười năm để tích hợp cơ sở dữ liệu Pheromone của Hoa Quốc, nhằm thuận tiện cho việc nghiên cứu đồng thời khám phá ra một số bí ẩn từ số lượng lớn Pheromone của Alpha và Omega đó..."
"Nhưng kết quả cuối cùng ra sao thì mọi người cũng biết, bên quân đội đương nhiên không chấp thuận."
"Nhưng dù thế nào thuốc ổn định cũng dùng cho người sống, nghiên cứu Pheromone ở trạng thái bình thường là điều vô cùng cần thiết."
"Cho nên, rất nhiều phòng thí nghiệm nghiên cứu phát minh thuốc ổn định đã lén lút lấy Pheromone của Alpha Omega có thể tiếp cận được và Pheromone của các nhân viên để tiến hành làm một vài nghiên cứu mở rộng..."
"Thành thật mà nói, tôi cũng đã lấy của bản thân, Tả Điềm, và các thai phụ đã đồng ý để thực hiện một số thí nghiệm quan sát."
"Bất quá, tư liệu sống quá hạn chế, tuy rằng có chút có ích, nhưng đối với hiệu quả cho nghiên cứu thì gần như không đáng kể..."
Nói được một nửa, Tống Chân chớp chớp mắt, đột nhiên nghĩ đến điều gì, đưa tay ra với Trúc Tuế.
"Chị có thể xem những đối tượng cụ thể mà cô ta đã chọn không?"
Trúc Tuế đưa tư liệu cho Tống Chân, Tống Chân nhanh nhẹn lật từng trang, càng xem càng cảm thấy có linh cảm, lật đến trang cuối cùng, nàng lẩm bẩm, "Trời ạ, cô ta đúng là kẻ điên."
Vưu Thần Tinh hỏi thẳng: "Có phải cô ta đang thu thập Pheromone không?"
"Tám chín phần mười."
Tống Chân mở tài liệu ra cho Vưu Thần Tinh và Trúc Tuế cùng nhìn, "Cô xem, sau khi tốt nghiệp cấp ba, cô ta không còn tìm những người xuất thân từ Giang Thành nữa, sau đó đến Quân khu V học tập, kết giao với một vài người ở Quân khu V, hai bên không có bất kỳ quan hệ thông gia nào, tiếp theo, cô ta về công tác tại Quân khu III, phần lớn là kết giao với những người từ Quân khu I sang Quân khu III làm việc, hai bên gia đình cũng không có quan hệ gì, ngoại trừ những người này, phần còn lại đều là những đối tượng thí nghiệm rất điển hình."
"Vậy cô ta có thể nghiên cứu được gì không?" Vưu Thần Tinh lại hỏi.
Tống Chân im lặng, có chút khẩn trương, "Vưu đội, hình như cô rất công nhận năng lực nghiên cứu khoa học của tôi."
"Người có thể phát triển được thuốc thử Z chắc chắn sẽ có hiểu biết rõ hơn về thuốc ổn định và rối loạn Pheromone so với người bình thường." Vưu Thần Tinh cũng không tiếc lời khen ngợi.
Tống Chân mím môi, nói, "Nếu Cục An ninh Quốc gia tin tưởng tôi, thì tôi đoán sẽ không nghiên cứu được gì, Đồng Hướng Lộ đang đi sai hướng."
Về việc cụ thể thế nào mới là đúng, Tống Chân giữ im lặng không đề cập.
Vưu Thần Tinh cũng không có ý ép buộc nàng, gật gật đầu, nói với Trúc Tuế: "Cô là Alpha cấp S, còn là Alpha cấp S mà cô ta có thể tiếp xúc được, tính cách cô ta ương ngạnh, cô càng không thích, Đồng Hướng Lộ sẽ càng cảm thấy hứng thú với cô, cho nên tôi muốn cô hành động, cho dù mục tiêu của cô ta là Pheromone, hay đơn thuần là sở thích sưu tập, cảm giác thành tựu, tôi vẫn cảm thấy cô ta sẽ không từ bỏ cô..."
Trúc Tuế: "Ngài cũng thật xem trọng tôi quá, ngài cũng là Alpha cấp S kia mà, cô ta..."
"Tôi là trưởng bộ phận chi nhánh số ba, chỉ cần trong lòng cô ta có quỷ thì sẽ không dám động đến."
"..."
Hợp lý, không thể phản bác.
Trúc Tuế: "Vậy đã phát hiện manh mối, muốn tôi đi moi tin tức của cô ta, nhưng ngài còn bảo tôi dẫn theo Tống Chân là có ý gì, người như tôi không ly hôn một lần thì ngài cảm thấy khó chịu sao?"
"Cũng không nghiêm trọng đến vậy." Vẻ mặt Vưu Thần Tinh trở nên nghiêm túc, "Cô Tống là Omega cấp S, kỳ động tình của cô sắp tới, tôi bảo cô dẫn cô ấy theo là vì sợ cô mất kiểm soát..."
Ánh mắt Trúc Tuế lóe lên chút hiểu rõ, "Sợ tôi mất kiểm soát, vậy thuốc đã chuẩn bị xong rồi sao?"
"Không, sợ cô mất kiểm soát, cô lại là Alpha cấp S, Pheromone có tính công kích, phóng thích một lượng lớn sẽ gây ra rắc rối không nhỏ cho dân cư xung quanh."
Trúc Tuế: "..."
Tống Chân: "..."
Vưu Thần Tinh máy móc nói, "Bảo cô đưa theo cô Tống, là bởi vì hai người có quan hệ hôn nhân hợp pháp, hơn nữa cô ấy là Omega cấp S, đến lúc cần thiết cô ấy có thể đánh dấu cô, có thể tạm thời trấn áp Pheromone của cô, miễn cho cô rơi vào trạng thái bạo lực."
Vưu Thần Tinh: "Bằng cách này, chúng ta có thể đảm bảo sinh hoạt của cư dân Quân khu I nước ta sẽ không bị quấy nhiễu."
Trúc Tuế: "......"
Trúc Tuế chắp tay, "Ngài thật cao tay, tôi tự thẹn không sánh bằng."
Tống Chân phát hiện ra chỗ kỳ lạ sớm hơn Trúc Tuế, khó hiểu nói, "Trúc Tuế đã được huấn luyện qua, cho dù là thời điểm nhạy cảm, nhưng kỳ động tình của Alpha có thể dễ dàng khống chế hơn Omega rất nhiều, đem thuốc theo không được sao?"
"Hỏi hay đấy, vào vấn đề then chốt rồi."
Vưu Thần Tinh đứng dậy, cầm một phần tài liệu khác đến, là ba tờ giấy riêng biệt.
Một tờ phân tích thuốc được viết bằng tiếng Anh, một tờ là ảnh chụp, tờ còn lại, Tống Chân nhìn thấy, hai mắt hơi mở to, gần như lập tức đưa tay cầm lấy, Vưu Thần Tinh cũng không cản, để cho nàng xem.
Tống Chân kinh ngạc, "Đây, đây là... Số liệu quan trọng của thuốc ổn định giai đoạn trước?!"
Hơn nữa còn là số liệu thông dụng, chỉ cần là thuốc ổn định thì sẽ không tránh khỏi dược phẩm trung gian.
Vưu Thần Tinh cũng không gạt nàng, trực tiếp hỏi, "Là mấu chốt sao?"
"Đương nhiên..." Vừa mới bắt đầu nói, nàng bỗng nhận ra tài liệu trong tay không đúng lắm, Tống Chân dừng một chút, hỏi lại, "Ngài muốn hỏi mấu chốt đối với cái gì?"
"Đương nhiên là hỏi, những số liệu này có thể thúc đẩy sự phát triển thuốc ổn định của phòng thí nghiệm ở nước ngoài không?"
Tống Chân kinh hãi, nhìn chằm chằm tờ giấy trong tay một lát, nửa chừng thì thấy một cây bút được đưa tới, nàng lại nhìn về phía Vưu Thần Tinh, Vưu Thần Tinh làm động tác mời, "Nếu cần thì cô có thể viết lên đó, không vấn đề gì."
Tống Chân lập tức tập hợp tất cả thông tin trên giấy lại.
Viết viết vẽ vẽ một đoạn dài, Trúc Tuế đọc không hiểu, Vưu Thần Tinh cũng không khác.
Sau khi tính toán một đống lớn, Tống Chân cố gắng nói một cách khách quan và thông thường nhất: "Nếu họ đã nghiên cứu được những thứ chủ yếu khác, thì với một ít số liệu này hẳn là có thể."
"Nhưng nếu họ vẫn không có gì về cái thành quả trung gian này thì những số liệu ở đây tuy rằng quan trọng, nhưng vẫn quá ít, không thể thu được... Mấu chốt cho toàn bộ."
Nghĩ nghĩ, Tống Chân dùng tiếng người nói, "Tuy rằng là số liệu rất quan trọng, nhưng cũng không phải cốt lõi nhất, có chút sai lệch, hơn nữa cũng không phải từ cùng một loại dược phẩm trung gian, rất vụn vặt... Chắc hẳn sẽ không tạo ra được gì."
Vưu Thần Tinh nhẹ nhàng thở ra một hơi, "Vậy là tốt rồi."
Trúc Tuế nhìn một cái, nói, "Đây đều là bị lộ ra ngoài sao?"
Lời nói không chỉ rõ, nhưng cả hai đều biết là từ khoa Tuyến tố Quân khu I lộ ra ngoài.
"Ừm. Đây là thông tin vừa được tình báo trở về." Vưu Thần Tinh bĩu môi, "Cũng vì vợ cô là nhân viên hàng đầu trong lĩnh vực này cho nên tôi muốn hỏi một chút."
Trúc Tuế xem hai tờ tài liệu còn lại, hình chụp là Đồng Hướng Lộ, nhưng Trúc Tuế nắm bắt trọng điểm rất chính xác, "Cái USB trên móc khóa của cô ta có vấn đề gì sao? Cái cô muốn tôi lấy là cái này à?"
Nhìn qua một tờ tài liệu khác, Trúc Tuế cau mày, có chút hiểu ý Vưu Thần Tinh, lẩm bẩm, "Cô cảm thấy, cô ta có mối liên hệ nào đó với phòng thí nghiệm ở nước ngoài, hơn nữa, bọn họ còn..."
Vưu Thần Tinh lấy tờ giấy bằng tiếng Anh kia, đặt nó lên bàn, chỉ chỉ vào rồi nói.
"Đây là thuốc do phòng thí nghiệm quân sự của nước khác sản xuất, không bán bên ngoài, có tác dụng ảnh hưởng đến Pheromone, khi sử dụng sẽ gây ra mất ổn định Pheromone và sinh ra dấu hiệu động dục giả cho người dùng, sau khi dùng thuốc, có để lại một di chứng duy nhất, đó là một vài nguyên tố vi lượng nào đó trong máu sẽ vượt quá tiêu chuẩn thông thường trong vòng một tháng."
"Sau khi Đồng Hướng Lộ về nước đã thay đổi hai người tình, người đầu tiên không thể xác định, còn người thứ hai, người của chúng ta cảm thấy đối phương có gì đó không ổn nên đã nói chuyện và lấy máu để xét nghiệm, phát hiện ra sự tồn tại của nguyên tố vi lượng này, nhưng..."
Trúc Tuế cũng nghiêm túc lại, "Nhưng không chắc chắn một trăm phần trăm, có phải do loại thuốc kia gây ra không?"
Vưu Thần Tinh gật đầu, "Chuyện này quá riêng tư, không tra được, chỉ là có khá nhiều dấu hiệu đáng ngờ, rất hợp lý khi suy đoán rằng có thể Đồng Hướng Lộ sử dụng loại thuốc này để tán tỉnh, hoặc có lẽ... Là để khống chế đối tượng mà cô ta cảm thấy hứng thú?"
Trúc Tuế đi thẳng vào vấn đề, "Cô cảm thấy Đồng Hướng Lộ sẽ dùng thuốc với tôi?"
"Lối chơi kí©ɧ ŧɧí©ɧ như vậy chắc hẳn cô ta cũng thích, phòng ngừa vạn nhất vẫn tốt hơn."
Trúc Tuế đã hiểu, "Cho nên cô sợ tôi lỡ uống phải loại thuốc này sẽ mất kiểm soát?"
"Không phải, khứu giác của cô đủ nhanh nhạy, chỉ cần được huấn luyện trước thì hẳn là sẽ không uống phải. Bất quá, yêu cầu của nhiệm vụ lần này là, nếu Đồng Hướng Lộ cho cô uống loại thuốc này, dưới tình huống cô không thể mang nó về, tôi cần cô phải uống nó trở về."
Vưu Thần Tinh tiếp tục nói, "Uống xong thì trở về chỗ này, tôi ở đây chờ cô, lấy máu ngay tại đây, sau đó, cô biết đấy, nếu là pha lẫn vào đồ uống thì cô có thể chấm một ít lên da rồi mang về, chúng tôi sẽ thu thập lại rồi gửi đến phòng thí nghiệm để kiểm nghiệm thành phần."
Trúc Tuế: "..."
Trúc Tuế: "Ngài không cảm thấy tôi hy sinh hơi nhiều rồi sao?"
"Tôi cũng nói cô đưa theo vợ cô rồi còn gì?" Vưu Thần Tinh nhún vai, "Xót con thì không bắt được sói*, loại thuốc này khi dính vào quần áo sẽ bay hơi rất nhanh chóng, chỉ có thể chấm lên da rồi mang về."
(*) Luyến tiếc hài tử bộ không lang (舍不得孩子套不住狼): Dịch ra là xót con cái quá thì không thể bắt được sói. Nó được dùng như một phép ẩn dụ rằng một cái giá tương ứng phải được trả để đạt được một mục đích nhất định.
"Hơn nữa, nếu như Đồng gia thật sự... Nhà bọn họ sao có thể có năng lực này! Chắc chắn còn có rất nhiều quan chức liên quan, không chỉ có mỗi nhà họ Đồng nhúng tay vào vụ án, nếu... Nhiều quan chức của Quân khu III đã chạm tay vào, để cô đi vung cần câu cá, dây câu này có thể bắt được bao nhiêu con đều phụ thuộc vào USB mà cô mang về."
Đầu óc Tống Chân ong ong, khó khăn nói, "Cái USB kia có vấn đề gì sao?"
"Không có vấn đề gì. Chỉ là cái USB này đã được cô ta dùng rất nhiều năm."
Trúc Tuế hiểu rõ, "Cho nên có tư liệu quan trọng, cho dù cô ta có cẩn thận thế nào thì quanh năm suốt tháng vẫn sẽ có một hai lần dùng qua USB này?"
Khi dữ liệu đi qua phần cứng, miễn là phần cứng không bị phá hủy thì kỹ thuật có thể tìm lại được dữ liệu.
"Đúng vậy."
Tống Chân nhíu mày, "Vậy nếu cô ta phát hiện ra USB bị mất..."
Nói còn chưa dứt lời, Vưu Thần Tinh đã ngắt ngang, Vưu Thần Tinh đặt một cái USB y hệt lên mặt bàn, không khác chút nào trong hình, có lẽ là USB thay thế cho cái của Đồng Hướng Lộ.
Vưu Thần Tinh, "Lấy USB của cô ta về đây, chỉ cần một ngày là chúng tôi có thể tìm ra được hết các thông tin bên trong, dùng cái này để thay thế trước, sự chú ý của cô ta đổ dồn trên người cô, chỉ cần không để ý kỹ thì trong thời gian ngắn cô ta sẽ không nhận ra USB đã bị đánh tráo, ở bên này chúng ta sẽ lấy con chip ra, lắp chip mới vào vỏ cũ, cô đến đổi lại một lần nữa là nhiệm vụ sẽ hoàn thành."
Trúc Tuế cầm USB lên, thở dài một hơi, "Ngài đúng là lãnh đạo tốt của tôi, thật có tâm!"
Vưu Thần Tinh mỉm cười, "Lại chả thế."
Cười làm Trúc Tuế ngứa cả răng.
Dừng một chút, Vưu Thần Tinh lại nhìn sang Tống Chân, nói, "Nếu chuyện này cần điều tra sâu hơn, có thể sẽ liên quan rất nhiều đến các kiến thức về thuốc ổn định, chúng tôi cần một chuyên gia trợ giúp phân tích, cho nên..."
Vưu Thần Tinh lại lấy từ bàn của mình đến một thỏa thuận bí mật khác, đặt trước mặt Tống Chân.
"Nếu cô Tống có thể làm cố vấn đặc biệt cho chúng tôi, thì không chỉ lần hành động này, mà rất nhiều thông tin điều tra được có liên quan đến nhà họ Đồng sau này, chúng tôi sẽ không những không che giấu cô về các thông tin không bảo mật, mà chúng tôi còn có thể chia sẻ có chọn lọc cho cô phần cô đáng ra không được biết."
"Chỉ là không biết, cô Tống có nguyện ý hay không?"
Dừng một chút, Vưu Thần Tinh cười cười, bình tĩnh nói, "Tôi nghĩ, cô hẳn là rất chú ý đến Đồng gia, về phần Đồng gia đang làm gì mờ ám, cô Tống chắc cũng muốn biết đúng chứ? Nếu không, thì cũng đã không bỏ gần tìm xa, đến tận Quân khu I để nghiên cứu phát minh thuốc thử Z."
Nếu Tống Chân không có bất kỳ xung đột lợi ích gì với nhà họ Đồng, thì nàng nên học đại học ở Giang Thành, sau đó đến Viện nghiên cứu khoa học Quân khu III để nghiên cứu phát minh thuốc ổn định mới đúng.
Chuyên nghiệp mà nói, thì người ta gọi đây là thổ nhưỡng thích hợp* nhất.
(*) Có thể hiểu là hợp đất hợp nước hợp khí hậu, như kiểu cây ở nơi thích hợp sẽ sinh trưởng tốt hơn ấy.
Hành động đến Quân khu I làm việc, kết hợp với lý lịch của nàng, đây là điều rất đáng suy ngẫm.
Không rõ Vưu Thần Tinh biết được bao nhiêu.
Nhưng điều chắc chắn là cô ấy có thể đoán được tâm tư của mọi người, còn là suy đoán cực kỳ chính xác.
Tống Chân nhìn thỏa thuận bí mật được đặt trước mặt mình, cổ họng nàng chuyển động, ngơ ngẩn rất lâu, hai mắt dán chặt vào nó.
Trúc Tuế thấy vậy, chần chừ muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn giao quyền quyết định cho Tống Chân, không can thiệp hay đưa ra bất cứ ý kiến nào.
Thời gian im lặng này có chút dài, ngay lúc Vưu Thần Tinh muốn nói thêm gì đó, thì Tống Chân cầm lấy cây bút trên bàn, trực tiếp lật đến trang cuối cùng, lưu loát ký tên.
Vưu Thần Tinh nhướng mày, trong lòng không khỏi vỗ tay khen ngợi Tống Chân, cảm thấy vợ của Trúc nhị có chút thú vị.
*
Sau khi bàn giao nhiệm vụ và lừa được Tống Chân thành cố vấn xong, ba người họ nói rất nhiều, Tống Chân cũng đã tiếp thu hết.
Vưu Thần Tinh giải thích chi tiết nhiệm vụ cho Trúc Tuế, Tống Chân yên lặng nghe, cue đến mới nói chuyện.
Trúc Tuế: "Vậy trong khoảng thời gian này tôi có cần làm gì không?"
"Không cần, càng không chiếm được càng muốn có được, cô cứ duy trì như vậy là ổn."
Trúc Tuế: "Đây là cô nói đấy!"
Vưu Thần Tinh nhìn Tống Chân đang ngồi bên cạnh Trúc Tuế, cười nói: "Chỉ là chuyện trộm một cái USB, tôi cũng không thể thực sự làm tan vỡ gia đình cô được, đúng không?"
Trúc Tuế cuối cùng nói, "Vậy sao cô có thể chắc chắn được cô ta sẽ mời tôi đi dự tiệc?"
"Không phải tiệc", Vưu Thần Tinh cất tài liệu, nghiêm túc nói, "Sắp đến lễ Thất Tịch, các công viên giải trí lớn sẽ tổ chức hoạt động, hơn nữa theo báo cáo, Đồng Hướng Lộ là người rất biết chơi, năm nào cũng tham gia, cho nên năm nay chắc hẳn cũng sẽ không vắng mặt..."
"Lúc đó, cũng có thể xem như là một bữa tiệc, tôi nghĩ, cô ta sẽ không từ bỏ."
"Dưới tình huống xung quanh có nhiều người, cả hai vừa đi dạo vừa nói chuyện phiếm trong công viên giải trí lúc tối muộn, đằng sau người yêu cô còn có một kẻ ngang ngược có ý đồ muốn chinh phục cô, chỉ nghĩ thôi cũng thấy thú vị rồi đúng không?"
Trúc Tuế: "..."
Tống Chân: "..."
Trúc Tuế phục sát đất, "Ngài thật hiểu biết quá!"
*
Hôm đó khi rời khỏi Cục An ninh Quốc gia đã rất muộn, hai người không nói gì.
Tống Chân tiếp nhận quá nhiều thông tin, trong lúc tự mình tiêu hóa, nàng lúng ta lúng túng hỏi ra vấn đề mình lo lắng nhất, "Mọi chuyện thật sự sẽ, phát triển theo những gì Vưu đội nói sao?"
Trúc Tuế cũng không nhiều lời, chỉ nói, "Xét về phương diện tình báo, Vưu đội là người có hỏa nhãn kim tinh, là cáo già ngàn tuổi!"
*
Hai tuần sau, từng ngày ở Viện nghiên cứu khoa học vẫn tiếp tục như thường lệ.
Hai ngày trước lễ Thất Tịch, Túc Tuế và Tống Chân nhận được lời mời từ Quân khu V.
Dự tiệc, ở công viên giải trí.
Hỏi Hứa An Bạch, anh nói người khởi xướng là một nhân viên nghiên cứu của Quân khu V, nhưng lại là do một người ở Quân khu III gợi ý.
Nói là đi teambuilding, giúp mọi người tăng cường mối quan hệ.
Không biết xui xẻo thế nào, Trúc Tuế hỏi người gợi ý ở Quân khu III là ai, sau khi mọi người nhớ lại, quả nhiên là Đồng Hướng Lộ.
"Vậy các cô có đi không?" Hứa An Bạch hỏi hai người.
Tống Chân nhìn về phía Trúc Tuế.
Trong lòng mắng Vưu Thần Tinh hồ ly nghìn năm, ngoài mặt Trúc Tuế vẫn mỉm cười: "Đi chứ, sao lại không đi được, chúng tôi nhất định sẽ đến đúng giờ!"
________________
Vưu đội gợi đòn thật sự 🤣