Hành lang màu trắng dẫn đến một phòng khám, bên ngoài nắng sớm nhạt, lũ ve trên cây cất tiếng kêu, ngẫu nhiên còn có vài tiếng chim hót.
Thịnh Tích Văn cũng không biết vì sao mình lại đến sớm như vậy nhưng tới đâu hay tới đó, ông ngồi vào ghế, di chuyển con chuột, trên màn hình lập tức hiện ra một bản báo cáo về kỹ thuật y học mới. Đúng rồi, ông sắp phải tham gia buổi hội thảo, hôm nay đến là để in bản thảo ra.
Thịnh Tích Văn tập trung nhìn xem lại phát hiện báo cáo này viết lộn xộn không cólogic, cần phải sửa lại. Màn hình đột nhiên rung lên, ông chẳng tài nào thấy rõ. Dưới tình huống như thế này không biết vì sao lại nảy sinh khát khao du͙© vọиɠ, một lòng chỉ muốn mây mưa cùng với cô bạn gái nhỏ của mình mà thôi.
Thịnh Tích Văn đang nghĩ ngợi đột nhiên cảm thấy dưới bàn có bàn tay mang theo hơi lạnh cầm lấy côn ŧᏂịŧ thô dài của mình, nhẹ nhàng chuyển động lên xuống. Gãi mà không đúng chỗ ngứa, làm mà không đến nơi khiến ông càng ngứa ngáy hơn. Thịnh Tích Văn cúi đầu nhìn, phía dưới bàn làm việc màu trắng do bệnh viện trang bị có một mỹ nhân đang quỳ. Cô trong mắt mọi người lạnh nhạt như băng nhưng giờ phút này lại làm ra chuyện da^ʍ mĩ ở giữa hai chân ông.
"Bảo bối, liếʍ nó!" Thịnh Tích Văn đem chuyện báo cáo ném sang một bên, chuyên tâm dụ dỗ Lâm An Na. Một tay ông chế trụ gáy cô, tay còn lại nắm dươиɠ ѵậŧ đâm thọc vào miệng nhỏ.
Cô gái si mê nhìn ông, ngoan ngoãn nghe lời dùng lưỡi liếʍ qυყ đầυ. Cô không tình nguyện khẩu giao, giận dỗi hừ nhẹ, trách nơi đó của ông quá mức hùng vĩ, cô không ngậm hết.
Cô nói: "Thầy ơi, quá to, em không ngậm được."
Thịnh Tích Văn nhìn gương mặt thanh tú đối diện với dươиɠ ѵậŧ xấu xí đang phấn chấn bừng bừng, những ý nghĩ ghê tởm bắt đầu xuất hiện. Ông nắm cằm Lâm An Na, vân vê bờ môi mềm mịn như cánh hoa hồng, xấu xa bảo: "Bảo bối có thể, ngoan ngoãn cấp lão sư hàm hàm dươиɠ ѵậŧ, nhanh lên, những người bệnh bên ngoài còn phải tiến vào xem bệnh. Em nói xem, nếu bọn họ trông thấy em tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ như thế này sẽ có phản ứng gì?"
Lâm An Na nghe ông nói, quả nhiên mắt lộ vẻ khϊếp đảm, cô không muốn bị người khác nhìn thân thể. Vậy là cô ngoan ngoãn há mồm, một tấc lại một tấc ngậm lấy côn ŧᏂịŧ thô to. Côn ŧᏂịŧ này thật sự quá lớn, khi cương cứng phải tầm mười tám, mười chín xăng-ti-mét, lúc cực độ hưng phấn còn thô dài hơn nữa. Cô chỉ ngậm được một nửa nhưng cũng đủ để Thịnh Tích Văn thoải mái rêи ɾỉ thành tiếng. Khoang miệng cô ấm áp mềm mại làm diệu côn ŧᏂịŧ đang trướng đau bức bối.
Cửa phòng khám vẫn đóng chặt nhưng tiếng người qua lại càng ngày càng ồn, Lâm An Na khẩn trương ngậm chặt miệng, nước miếng nhỏ giọt xuống dưới qua những khe hở. Dáng vẻ thập phần mê người này khiến Thịnh giáo sư hận không thể đứng dậy dùng sức cắm côn ŧᏂịŧ vào miệng cô.
Song Thịnh Tích Văn vẫn ngồi, tư thế vững như Thái sơn, hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ thầy trò yêu đương vụиɠ ŧяộʍ. Bác sĩ trung niên thành thục văn nhã trung niên đồng thời là lãnh đạo bệnh viện lại ở trong văn phòng gian da^ʍ học trò của mình, kí©ɧ ŧɧí©ɧ biết bao. Nghe tiếng người ngoài cửa, du͙© vọиɠ của Thịnh giáo sư tăng vọt, hai tay ông ôm lấy đầu Lâm An Na, hung hăng đẩy hạ thể dữ tợn vào miệng cô. Kɧoáı ©ảʍ dưới thân chạy dọc sống lưng, đột nhiên trời đất quay cuồng, cảnh tượng đổi thành một cái giường lớn lạ lẫm.
Giường thuộc kiểu giường thời trung cổ bên Âu, có bốn chân, lớp lớp rèm trướng che đậy.
Tóc Lâm An Na bung xõa tán loạn, áo ngủ tơ tằm màu champagne nằm vắt vẻo ở eo, day áo bị kéo xuống, kiều nhũ hoàn mỹ dán lên đệm giường, bờ mông trắng nõn tinh tế ưỡn cao lộ ra ngoài làn váy. Thịnh Tích Văn thấy mình dùng côn ŧᏂịŧ màu đỏ đen dươиɠ ѵậŧ đang cắm vào trong vào tiểu huyệt non mềm. Côn ŧᏂịŧ mải mê thọc vào rút ra khiến cho cả phòng tràn ngập tràn ngập âm thanh xì xì vừa da^ʍ mĩ lại vừa ái muội.
Người đàn ông trung niên cao lớn anh tuấn quỳ gối ở phía sau cô gái trẻ tuổi, bàn tay trắng nõn thon dài xoa bóp mông cô đồng thời không quên dụ dỗ cô vuốt ve dươиɠ ѵậŧ cứng như thiết của mình. Người phụ nữ bị hung hăng yêu thương đến thất thần, âm thanh ren rỉ thống khổ lại tựa sảng khoái tràn ra khỏi miệng. Bộ dạng mê loạn bộ này khiến Thịnh Tích Văn thỏa mãn, tình yêu lấp đầy cả l*иg ngực. Ông ôm lấy cô, một bàn tay vươn ra trước nâng mặt cô hôn nồng nhiệt. Hai người mê loạn trao đổi nước bọt, chìm đắm trong bầu không khí tình ái mỹ diệu tính ái.
Cửa phòng đột nhiên mở tung, Lâm An Na vì thế mà khẩn trương, nháy mắt đã cao trào. Tiểu huyệt chảy ra một lượng lớn dâʍ ŧᏂủy̠, mỗi tế bào bên trong gắt gao mυ'ŧ chặt lấy côn ŧᏂịŧ đang thao lộng ở phía sau.