Lời Trần Trường An nói, khiến sắc mặt Thánh Võ tiên tôn vô cùng khó coi.
Lúc này, cũng không biết nên làm cái gì mới tốt.
Nói tóm lại.
Sự mạnh mẽ của Trần Trường An, đã vượt qua tưởng tượng của Tánh Võ tiên tôn.
“Không ngờ ngươi là Thánh Võ tiên tôn.” Trần Trường An lạnh nhạt mở miệng.
“Hừ, là bản tôn thì sao?”
Trong lòng Thánh Võ kiêng kị sợ hãi, nhưng ngoài mặt lại trấn định, không ngừng rống giận.
Trần Trường An cũng không đáp lại Thánh Võ tiên tôn, chỉ dùng một loại ánh mắt lạnh băng hờ hững nhìn chăm chú Thánh Võ tiên tôn.
Nói thật, kẻ thù trên thượng giới này, đối với Trần Trường An mà nói, làm hắn có chút thất vọng.
Đường đường là nhân vật Tiên Tôn.
Hiện giờ thành tù nhân.
Hiện tại xem ra.
Cũng chỉ như thế mà thôi.
“Bảo Nhi.”
Linh Bảo Nhi đang tu luyện nghe thấy Trần Trường An gọi, ngừng tu luyện, đi tới trước mặt Trần Trường An.
“Sư phụ đại nhân, sao vậy?”
Linh Bảo Nhi rất tò mò, không biết vì sao Trần Trường An lại muốn gọi nàng ấy?
“Thánh Tiên Kiếm đâu?”
Linh Bảo Nhi triệu hồi Thánh Tiên Kiếm ra, trong con ngươi sáng ngời thanh triệt càng thêm tò mò, có chút không hiểu Trần Trường An muốn làm gì?
“Bảo Nhi, ngươi biết người trước mắt này không?”
Linh Bảo Nhi lắc đầu.
Trần Trường An nói.
“Hắn là chủ nhân của Thánh Tiên Kiếm, Thánh Võ tiên tôn của tiên vực Huyền Vũ.”
Lời này vừa nói ra.
Sắc mặt Linh Bảo Nhi thay đổi.
Không ngờ nam tử chật vật trước mắt lại là chủ nhân của Thánh Tiên Kiếm.
Chuyện này đúng là khiến người ta khó có thể tin.
Thánh Võ tiên tôn không nói chuyện, chỉ dùng một loại ánh mắt lạnh băng nhìn chăm chú Trần Trường An.
Hắn ta không biết Trần Trường An đáng chết này rốt cuộc muốn làm gì?
“Bảo Nhi, nhiều ngày nay tu luyện như thế nào?” Trần Trường An hỏi.
Biểu tình Linh Bảo Nhi nghiêm trọng, trầm giọng nói.
“Sư phụ đại nhân, đồ nhi vẫn luôn nỗ lực tu luyện, hiện giờ đã là cảnh giới Nguyên Anh nhị giai, càng mạnh hơn trước đây!”
“Rất tốt.” Trần Trường An vừa lòng gật đầu.
“Bảo Nhi, gϊếŧ hắn.” Trần Trường An nói với Linh Bảo Nhi.
Linh Bảo Nhi nắm chặt Thánh Tiên Kiếm, ánh mắt kiên quyết.
Tuy rằng không biết vì sao Trần Trường An muốn nàng ấy gϊếŧ Thánh Võ tiên tôn.
Nhưng đối với Linh Bảo Nhi mà nói.
Nàng ấy đương nhiên phục tùng Trần Trường An, sư phụ đại nhân của mình vô điều kiện.
Trần Trường An mỉm cười.
“Bảo Nhi, người trước mắt ngươi phải đối mặt chính là tiên nhân cảnh giới Tiên Tôn, ngươi có thể gϊếŧ hắn?”
Linh Bảo Nhi trầm mặc.
“Sư phụ đại nhân, ta sẽ dốc hết toàn lực hoàn thành nhiệm vụ người giao phó.”
Từ sau khi thịnh hội Cửu Châu kết thúc.
Nàng ấy cũng đã có hiểu biết về bản thân.
Nàng ấy quá yếu.
Căn bản không thể giúp đỡ Trần Trường An chút nào.
Nhìn qua, tuy nàng ấy là đồ đệ của Trần Trường An.
Nhưng trong lòng Linh Bảo Nhi lại rất rõ ràng.
Bản thân mình căn bản không có tư cách làm đồ đệ của Trần Trường An.
Cho nên, chuyện duy nhất Linh Bảo Nhi phải làm.
Đó là liều mạng tăng cảnh giới của mình.
Khiến mình càng thêm mạnh hơn.
Hy vọng có một ngày.
Mình thật sự có tư cách trở thành đồ đệ của Trần Trường An.
Ánh mắt Thánh Võ tiên tôn lạnh băng.
“Con kiến nho nhỏ dưới hạ giới cũng muốn gϊếŧ bản tôn, không biết tự lượng sức mình!”
Trần Trường An cười nhạt.
“Thánh Võ tiên tôn, chuyện này không chắc.”
“Con kiến dưới hạ giới trong mắt ngươi, có lẽ cũng không nhỏ yếu như trong tưởng tượng của ngươi.”
Sau đó, Trần Trường An lại nói với Linh Bảo Nhi.
“Bảo Nhi, Thánh Tiên Kiếm này vốn là này tiên kiếm bản mạng của Thánh Võ tiên tôn.”
“Hiện giờ Thánh Tiên Kiếm ở trong tay ngươi, vậy ngươi phải dùng thực lực của chính mình, đi gϊếŧ hắn, mới có thể chân chính khiến Thánh Tiên Kiếm này thuộc về ngươi.”
Thật ra.
Trong khoảng thời gian này, Linh Bảo Nhi và Cái Đuôi Nhỏ nỗ lực.
Trần Trường An cũng nhìn ở trong mắt.
Hắn căn bản cũng có thể trực tiếp gϊếŧ chết Thánh Võ tiên tôn.
Nhưng hắn cũng không làm như vậy.
Chính là hy vọng sau khi Linh Bảo Nhi gϊếŧ chết Thánh Võ tiên tôn.
Có thể trưởng thành hơn nữa.
Cơ hội giao thủ với Tiên Tôn cũng không nhiều.
Nói như thế nào.
Dù sao Linh Bảo Nhi cũng là đồ đệ đầu tiên mình thu nhận.
Thánh Võ tiên tôn, thực lực mạnh mẽ, Linh Bảo Nhi đánh một trận với hắn ta, tất nhiên có thể được rất nhiều thứ.
Không vô nghĩa thêm.
Trần Trường An vừa động ý niệm, áp chế lực lượng tu vi của Thánh Võ tiên tôn.
Đây là một chuyện chấn động nhân tâm.
Sắc mặt của Bạch Nguyệt và Mị Nương đều thay đổi.
“Sao có thể?!”
Bọn họ cũng chưa nhìn thấy Trần Trường An ra tay như thế nào.
Nhưng đường đường là Tiên Tôn trên thượng giới, lực lượng tu vi cứ như vậy hoàn toàn bị áp chế tới Nguyên Anh nhị giai.
Vớ vẩn!!!
Đối với Thánh Võ tiên tôn kia mà nói.
Không có ai kinh hãi, khϊếp sợ hơn hắn.
“Tu vi của bản tôn, lực lượng của bản tôn, ngươi đã làm cái gì?!!!”
Thánh Võ tiên tôn rống giận, sâu trong mắt là sợ hãi không che giấu được.
Hắn giơ tay vung lên, Trần Trường An dựng một đài sinh tử trên vòm trời.