Chu Mẫn trở lại phòng học, cả người đều thất thần, trong đầu nghĩ lại tất đều là chuyện hồi sáng này, càng nghĩ càng cảm thấy Liễu Hạo Ngọc sáng nay phát bệnh thần kinh, mà 484 nghe được suy nghĩ của Chu Mẫn, không khỏi chảy mồ hôi lạnh, đối với EQ của cô đã không ôm bất kỳ cái gì hy vọng, từ trước tới nay nay, nó đều oan uổng cho chỉ số thông minh của cô, kỳ thật Chu Mẫn chính là một cô gái có EQ bằng 0!
Chu Mẫn nhìn thầy tài chính mang theo kính lão, ở trên bục ra sức giảng bài, mau đến giờ trưa, ánh mặt trời chiếu vào trong phòng học, học sinh trong phòng học ai nấy đều lười biếng, chống cằm dựa vào trên bàn, ngoài cửa sổ rậm rạp trong rừng cây, truyền đến từng trận thanh thúy chim hót cùng ve kêu. Trong không khí như vậy, Chu Mẫn đột nhiên đem ba lô thu thập tốt ở sau người, sau đó thừa dịp trên giáo viên đang giảng nhiệt tình dào dạt, đột nhiên từ cửa sau phòng học rời đi.
"Cô thế nào đột nhiên chạy đi?" thanh âm 484 đột nhiên ở Chu Mẫn trong đầu vang lên, Chu Mẫn sợ tới mức lần đầu tiên trốn học có vẻ chột dạ đột nhiên run râỷ, sau khi nghe ra là thanh âm của 484, vỗ vỗ trái tim nhỏ bé đã chịu kinh hách "Mi không cần xuất thần nhập quỷ như vậy! Đột nhiên lên tiếng sao? Doạ chết tôi......"
484 vẻ mặt kinh ngạc, sau đó im lặng, cuối cùng trực tiếp ngạo kiều không để ý tới Chu Mẫn, chờ Chu Mẫn chạy ra khu dạy học, tâm tình không khỏi tốt lên, nhìn vào khuôn viên trường không có nhiều sinh viên, cuộc sống ở đại học rất tốt, tất cả các khoá học đều là miễn phí, tuy rằng thỉnh thoảng nhìn thấy một vài sinh viện đi qua, nhưng cũng giống như thời gian ăn trưa, bất kể là bạn cùng lớp trong ký túc xá, hoặc vừa vặn xếp hàng sau chín giờ học sinh bắt kịp với buổi trưa tan học, sân chơi trường học sẽ bởi vì căng tin một lần nữa nghênh đón lại một lần " giao thông " cao điểm.
Người nhiều nhiều ánh mắt, nếu bị người ta nhìn thấy mình cùng Liễu Hạo Ngọc ra ra vào vào, cảm giác vẫn là không tốt, cô vẫn là bởi vì lời nói của Nguyễn Như trong lòng có chút suy nghĩ!
Cảm giác ánh mặt trời chiếu vào trên mặt cả làm Chu Mẫn không tự chủ được cảm thấy trong lòng bởi vì buổi sáng uất ức dần dần tản rã, đưa tay ngăn cản ánh mặt trời chói mắt, sau đó đeo túi xách liền chuẩn bị rời đi.
Vừa đi vừa gọi 484, nhưng 484 rõ ràng bởi vì câu nói của Chu Mẫn lúc trước tạm thời không muốn đáp lại cô, mà Chu Mẫn một đường liền ồn ào, cảm thấy hệ thống này của mình chính là một Thái thượng hoàng!
Tính tình hay để bụng.....
Mà bước chân nhìn như nhàn nhã của Chu Mẫn, đột nhiên bị người đàn ông nửa đường từ một bên đường nhỏ thượng vụt ra làm hoảng sợ, cả người run rẩy, nhìn người đàn ông ngăn mình lại, vẻ mặt đề phòng nhiều hơn.
Sau đó muốn vòng qua hắn, rời đi, nhưng đối phương lại giống như đùa giỡn với cô, Chu Mẫn đi thế nào, chàng trai đối diện liền đi theo thế đó, cho dù ngốc cũng biết đây là cố ý.
"Bạn học này, cậu muốn làm cái gì?" Chu Mẫn không muốn giống con chuột nhỏ trêu chọc người đối diện nữa, trực tiếp đứng yên ở giữa đường hỏi.
Chàng trai đôi tay ôm ngực, ánh mắt mang theo thú vị, đánh giá Chu Mẫn từ trên xuống dưới, khóe miệng nhếch lên một nụ cười bất cần đời, "Tôi chính là nghĩ đến làm quen nữ thần cao lãnh của Khánh Đại chúng ta, gần nhất nghe nói, nữ thần cao lãnh dần dần trở nên thú vị, liền tò mò tới đây nhìn xem một chút!"
"Cậu không phải sinh viên của trường chúng tôi!" Chu Mẫn khẳng định nói, tuy rằng trong lời nói của hắn ta lộ ra mình sinh viên trường này, nhưng lúc cậu ta xuất hiện, 484 còn đang giận dữ lập tức cảnh báo cô, người đàn ông này rất nguy hiểm, cũng không phải sinh viên của trường!
"Ồ ~? Sao lại biết được......" Hắn ta đột nhiên hướng Chu Mẫn tiến tới, Chu Mẫn không khỏi lui về phía sau, toàn thân đều đề phòng, khẩn trương, tay không khỏi thò vào trong túi , sờ đến điện thoại di động Liễu Hạo Ngọc cho cô, trên đó chỉ có một số điện thoại!
Lúc này, Chu Mẫn vốn định xin giúp đỡ 484, nhưng 484 cũng rất bất đắc dĩ, bởi vì nguyên nhân giám sát hệ thống, sau khi nhiệm vụ thứ hai mở ra, hệ thống ngoại trừ toàn bộ hành trình giám sát đốc thúc ký chủ hoàn thành nhiệm vụ, còn lại, đều bị hạn chế quyền hạn!
Nó biết người đàn ông này rất nguy hiểm, hơn nữa cũng cảm giác được người này đối với tính mạng của ký chủ tạo thành uy hϊếp, nhưng mà quy tắc của hệ thống như thế, nó căn bản mở không ra bất luận chức năng gì có thể trợ giúp ký chủ, giống như lúc tiến vào nhiệm vụ, nó đã nói qua, ký chủ hết thảy chỉ có thể dựa vào chính mình!
Toàn bộ công ty tràn ngập không khí nghiêm trọng, từ lúc Boss của bọn họ ngồi ở vị trí đầu tiên tiến vào công ty, tuy rằng vẫn là giống như trước đây, cả người có vẻ ưu nhã mang theo xa cách tôn quý, nhưng hiện tại, cảm giác nhìn qua giống như cùng trước kia không có gì khác nhau. Thế nhưng, bọn họ cảm thấy, khóe môi Boss lộ ra nụ cười nhạt kia, giống như địa ngục Diêm La.
Cả người tản ra khí thế người sống chớ đến gần, cùng với nồng đậm sát khí, giống như giây tiếp theo, sẽ bị Liễu Hạo Ngọc ưu nhã không dính máu tươi giải quyết xong.
Trước kia ở trước mặt Liễu Hạo Ngọc họ khẩn trương, hiện tại là sợ hãi, lông tơ dựng đứng, đứng ngồi không yên, cùng với áp lực ngày cả từng ngụm thở thở dốc cũng cảm thấy lãng phí không khí!
Mà hiện tại cùng Liễu Hạo Ngọc ngồi ở một căn phòng họp, các trưởng phòng chỉnh đốn báo cáo tài chính tiếp theo nội tâm đều sụp đổ, ở khí thế cường đại đến mức có thể vô hình dùng khí thế nghiền áp chết mọi người trong tay Boss, thật sự muốn giảm thọ họ a!
Thật vất vả!
Mọi người ở đây không biết Liễu Hạo Ngọc hôm nay vì sao trở nên đáng sợ như vậy, trong không gian yên tĩnh quỷ dị đè nén đột nhiên vang lên tiếng chuông điện thoại, giống như kinh hồn nửa đêm đột nhiên nhớ tới cuộc gọi của quỷ, các trưởng phòng suy nhược tinh thần thiếu chút nữa một hơi không thở nổi, nghẹn qua đi!
Mọi người ở đây cúi đầu thật cẩn thận nhìn xung quanh, muốn nhìn ai lớn mật như vậy, dám cùng Boss đối nghịch, công ty quy định rõ ràng, trong lúc họp đều không được mang điện thoại vào......
Mà lúc này điện thoại giống như một tảng đá ném xuống biển, không biết sẽ nhấc lên sóng to gió lớn như thế nào....
Liễu Hạo Ngọc vốn dĩ tâm tình không tốt, lúc nghe được chuông điện thoại, nhiệt độ trong không khí rõ ràng giảm xuống, mắt lạnh đảo qua, thấy mọi người đem đầu vùi xuống bàn, mới phục hồi lại tinh thần, tựa hồ là điện thoại mình, nhưng số điện thoại của hắn, sẽ bị mình bật máy mang theo trên người, chỉ có một dãy số.....
Nháy mắt nhớ tới người làm mình tức giận cả buổi sáng, Liễu Hạo Ngọc không khỏi cười cười, khóe môi cong lên một độ cong nhỏ, khí tức quanh thân trong nháy mắt ấm lên, mà cảm thấy không gian bốn phía nháy mắt trở nên không hề áp lực nữa, một trưởng phòng ở gần Liễu Hạo Ngọc nhất giương mắt tò mò, liền thấy, Liễu Hạo Ngọc lấy ra di động không ngừng rung động vang dội, ánh mắt nhu hòa mang theo thỏa mãn!
Đang lúc hắn ta kinh ngạc là điện thoại của ai cư nhiên làm Liễu Hạo Ngọc nháy mắt trở nên nhu hòa, Liễu Hạo Ngọc lúc nhận điện thoại sắc mặt nháy mắt trở nên doạ người mà đáng sợ, giống như Tu La!