Diêu Vi kẹp chặt hai chân, cô đỏ mặt lắc đầu, xấu hổ trả lời câu hỏi của Quý Hàn một cách vu vơ.
“Hừm? Em không nói?” Quý Hàn véo mạnh đầu ngực vừa cương cứng vừa sưng to của cô.
“A... đau...” Diêu Vi chỉ cảm thấy đầu ngực mình đau đớn tê dại, nước mắt không ngừng lăn xuống.
“Đau sao? Ngoài đau ra còn gì nữa?” Quý Hàn hỏi, anh ta dùng lưỡi dao phẫu thuật ấn mạnh vào nhũ hoa bên kia khiến nó chìm sâu vào trong bầu ngực căng đầy.
Đương nhiên để tránh con dao làm Diêu Vi bị thương, anh ta đã hướng lưỡi dao sắc bén ra ngoài.
“A...ưm, còn rất...lạnh...” Diêu Vi nức nở lên tiếng, dao phẫu thuật lạnh ngắt khiến cô cảm thấy đầu ngực vô cùng kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
“Rất tốt, ngoan nào.” Quý Hàn bỏ dao ra, anh ta không tiếp tục giày vò hai nhũ hoa nữa, ngược lại còn khen cô một câu.
Con dao giải phẫu trượt dầu xuống, đến khi chạm vào cúc quần của cô, nó liền dừng lại, Quý Khàn khàn giọng: “Anh đoán… em đang mặc qυầи ɭóŧ ren màu đen.”
Nói xong, anh ta nhẹ nhàng cởi cúc quần của Diêu Vi, sau đó tiếp tục mở chiếc khóa kéo ra, quả nhiên bên trong là một chiếc qυầи ɭóŧ đen ren xuyên thấu, có thể lờ mờ thấy được những sợi lông đen uốn lượn, ở dưới lớp lông là vùng cấm huyền bí.
Quý Hàn tối sầm mắt lại, hơi thở trở nên nặng nhọc: “Em xuống đi, tự cởϊ qυầи ra, anh phải kiểm tra phần dưới cho em.”
Diêu Vi vội vàng lắc đầu và đưa hai tay nắm chặt mép quần, cô nức nở cầu xin: “Đừng...”
“Hử? Em lại không nghe lời rồi?” Quý Hàn nâng kính gọng vàng của mình, vẻ mặt trông rất nguy hiểm, ý muốn nói nếu Diêu Vi không nghe lời thì anh ta sẽ cưỡng ép cô.
Diêu Vi chỉ đành uất ức bước xuống khỏi bàn phẫu thuật, sau đó chậm rãi cởϊ qυầи, để lộ ra đôi chân thon dài trắng trẻo.
Ánh mắt âm u sắc bén của Quý Hàn tùy ý đánh giá đôi chân đang kẹp chặt của Diêu Vi, anh ta tinh ý phát hiện mảnh vải dùng để che chắn cánh hoa kia bây giờ đã hơi sẫm màu.
“Em ướt rồi?” Quý Hàn nhướng mày hỏi, thấy Diêu Vi đỏ mặt ôm lấy cơ thể không trả lời, anh ta đành phải đưa tay sờ vào đáy qυầи ɭóŧ của cô, quả nhiên nơi đó đã ướt đẫm.
Anh ta ác ý vuốt ve cánh hoa của cô, ngón tay vì thế mà dính đầy nước: “Chậc! Sao lại nhiều nước thế này?”
“Ưm!” Diêu Vi cắn môi dưới, cố gắng kìm nén tiếng rêи ɾỉ phát ra trong miệng, hai chân cũng bất giác kẹp chặt lấy tay Quý Hàn.