Xuyên Nhanh: Nhiệm Vụ Sắc Tình - Cứu Giúp Nữ Phụ Bất Hạnh

Chương 45: Em ngứa ở đâu (H)

Quý Hàn nhẹ nhàng đóng cánh cửa sau lưng rồi khóa lại, đây là phòng chuyên dùng để xử lý một số ca phẫu thuật nhỏ, bình thường ít khi dùng tới.

Diêu Vi tò mò xem xét những vật dụng y tế kia, Quý Hàn nhẹ nhàng ôm lấy Diêu Vi từ phía sau, nghiêng đầu hôn cần cổ trắng như tuyết của cô.

“Anh đừng làm loạn, ngứa.” Bị hơi thở ấm áp của đối phương phả lên cổ, Diêu Vi không nhịn được mà đưa tay đẩy anh ta ra.

Quý Hàn nắm lấy bàn tay của Diêu Vi và kéo cô quay người đứng đối mặt với mình, khàn giọng nói: “Em ngứa ở đâu? Phía trên hay phía dưới?”

Nói rồi, bàn tay không yên phận của anh ta lướt qua mông Diêu Vi, trượt dần xuống dưới, đi vào giữa hai chân...

Diêu Vi khó chịu kẹp chặt hai đùi lại, cô đỏ mặt, xấu hổ vùng vẫy: “Ban ngày ban mặt anh muốn làm gì? Đây là bệnh viện.”

Ngón tay Quý Hàn vẫn xoa nắn cánh hoa mỏng manh giữa hai chân Diêu Vi, anh ta thỏa mãn khi nghe thấy tiếng “hừm” và khuôn mặt đỏ bừng của đối phương.

Anh ta cười cười, cánh tay còn lại luồn xuống bên dưới lớp quần áo của cô và đẩy áσ ɭóŧ bên trong lên, sau đó nắm lấy một bên ngực tròn đầy, ra sức xoa bóp: “Không phải em ngứa sao? Anh đang kiểm tra xem em ngứa bên trên hay ngứa bên dưới mà! Hay là trên dưới em đều ngứa? Hả?”

Quý Hàn vừa nói vừa dùng ngón trỏ và ngón cái thô ráp vân vê quả anh đào nhỏ.

“Ưm a... đừng như vậy...” Diêu Vi bị Quý Hàn làm cho toàn thân mềm nhũn vô lực, chỉ đành dựa đầu vào vai anh ta, bầu ngực bên trái bị bàn tay nóng rực chơi đùa đến tê dại, cô cúi đầu, nhìn thấy ngực mình đang bị bàn tay của Quý Hàn nắm lấy.

Quý Hàn cúi đầu, đầu lưỡi ẩm ướt liếʍ lên xương quai xanh thanh tú của Diêu Vi, sau đó trượt dần xuống dưới, cắи ʍút̼ một bên bầu ngực mềm mại nõn nà, cho đến khi ngậm được quả anh đào bên trên, anh ta liền dùng răng kéo ra, từng tiếng chậc chậc vang lên.

“Ưm a... đừng... đừng làm ở đây...” Một luồng nhiệt nóng hổi quen thuộc dâng lên bụng dưới, Diêu Vi cắn chặt môi dưới, đè nén tiếng rêи ɾỉ. Hai tay cô đặt lên ngực Quý Hàn, Diêu Vi vẫn còn lý trí, đây là bệnh viện, bất cứ lúc nào cũng có thể có người vào.

“Đây là bệnh viện, anh là bác sĩ, kiểm tra cơ thể cho em thì sao chứ?” Quý Hàn nhả quả anh đào ướt đẫm vừa to vừa cứng ra, đồng thời rút hai tay khỏi người Diêu Vi, dáng vẻ nghiêm túc nhưng lời nói lại vô cùng nhảm nhí.