Quý Hàn Minh kiểm soát thân thể An Tư vô cùng chặt chẽ nhưng lại không hạn chế hoạt động của cậu, khu biệt thự An Tư ở là nơi An lão gia nghỉ dưỡng, nơi này cách thành phố không xa nhưng khung cảnh vô cùng tốt, khí hậu cũng rất thích hợp cho nghỉ dưỡng. An Tư sẽ thường cùng ông nội đi dạo, cách biệt thự không xa là một khu dã ngoại, hôm nay Quý Hàn Minh định dẫn cậu ra ngoài.
Đường núi xóc nảy làm cậu phải cắn chặt răng để không cho tiếng rêи ɾỉ tràn ra. Trong xe An Tư hai má đỏ hồng cả người mềm nhũn tựa vào ghế, đầu sát vào cửa kính như đang tập trung nhìn phong cảnh. Chỉ thấy hai chân thon dài trắng nõn đang mở rộng, cả thế ướt đẫm, thì ra phần đệm ghế đã được cải tạo, những viên bi tròn thô ráp được ghép lại gần nhau, khớp nối đặc biệt có thể chuyển động xoay tròn. Mỗi khi đi qua những nơi sóc nảy chúng sẽ không ngừng ma sát, cậu chỉ có thể không ngừng hé miệng thở dốc.
Đến tận khi đến nơi đỗ xe, Quý Hàn Minh mới giúp cậu mặc quần áo tử tế, nơi này có một hồ tự nhiên lớn, trước đây vào những ngày đẹp trời cậu cũng sẽ cùng ông nội tới đây, sau khi xuống xe, hai người sẽ phải đi bộ thêm một đoạn mới có thể đến được.
Trên đường đi, An Tư gặp một số người bạn lớn tuổi của ông mình, do thân thể khó chịu, cậu cũng chỉ có thể đứng từ xa lễ phép chào hỏi. Những ông cụ khi thấy một người đàn ông đứng cạnh cậu cùng chào mình thì cũng chỉ phất tay, ý bảo hai người cứ tự nhiên đi chơi.
Nếu không phải thân thể bất tiện cùng người bên cạnh, An Tư cũng sẽ tiến lên chào hỏi một chút, tuy nhiên chiếc quần dài cậu mặc trên người nhìn qua phía trước thì bình thường, nhưng phía sau có một chiếc khóa kéo lớn, chỉ cần mở ra sẽ lộ ra cả cặp mông tròn trịa, thời gian dài được tẩm bổ làm chúng càng lớn hơn, trong xe Quý Hàn Minh đã giúp cậu mặc nhưng chỉ chuyển động một chút khóa kéo liền tự mở ra, hắn chỉ đành khoác cho cậu thêm một chiếc áo buộc ngang hông che khuất phía sau.
Quý Hàn Minh trên xe trêu đùa cười cậu một lúc hai người mới bước xuống. Dù đã có thêm một chiếc áo, nhìn bên ngoài còn rất thời trang nhưng mỗi khi bước đi chiếc áo chuyển động không khí tràn vào làm cậu càng không tự nhiên, chỉ thấy xa xa một cậu thanh niên cả người nhẹ nhàng đang chậm chạp bước đi, thanh niên cao lớn trên lưng mang đồ thấy vậy liền quay lại cầm tay cậu, hai người từ từ khuất sau rừng cây.
Dù quãng đường cũng không xa nhưng sau khi An Tư trải qua một hồi vận động trong xe đi trong rừng vẫn có chút mệt mỏi, Quý Hàn Minh tìm một khu đất trống ít người qua lại, hai người nghỉ ngơi thưởng thức phong cảnh một chút rồi mới tiếp tục lên đường.
Quý Hàn Minh không hề che dấu sự cường thế đối với cậu, nhưng trong cuộc sống lại chăm sóc rất chu đáo, An Tư hầu như để mặc hắn tùy ý bày bố. Người này sẽ chọn cho cậu những loại thức ăn cậu thích nhất, sẽ biết cậu không thích và dị ứng thứ gì, không ngừng quan sát và chú ý cảm xúc của cậu.
Thấy An Tư do dự đứng bên cạnh không dám ngồi xuống, ánh mắt nhìn chăm chú vào động tác sắp xếp của hắn, Quý Minh Hiên bước đến ôm cậu vào lòng, bàn tay to lớn qua lớp áo xoa nắn mông cậu, An Tư ngượng ngùng nhìn xung quanh, cậu vẫn chưa quen tiếp xúc khi ở bên ngoài.
Chỗ này xa xa vẫn có người đi ngang qua nên Quý Hàn Minh cũng không làm khó cậu, chỉ qua lớp quần áo sờ mó một hồi rồi ôm cậu vào lòng, dựa vào một gốc cây ngồi xuống ngắm cảnh nghỉ ngơi.
Thấy người trong lòng đã nghỉ ngơi đủ và không còn căng thẳng khi có người đi ngang qua hắn mới tiếp tục dẫn cậu đến mục tiêu. Khác với đi cùng ông nội, Quý Hàn Minh sẽ dẫn cậu qua những nơi thú vị, gặp một số loại thực vật đặc biệt mà cậu chỉ mới xem qua trong sách, An Tư vui vẻ chơi cả một buổi.
Buổi chiều lúc ra về, cậu vẫn cảm thấy chưa tận hứng, khác với vẻ mặt hồng hào kí©ɧ ŧìиɧ lúc mới xuống xe, hai má hồng hào của cậu lúc này tràn đầy tinh thần, cả người lộ ra cảm xúc vui vẻ.
An Tư quả thật đã rất lâu không chơi vui như vậy, ông nội đã lớn tuổi lúc khỏe mạnh cũng không thể dẫn cậu ra ngoài chơi thường xuyên, về sau sức khỏe kém đi cũng khuyên cậu tự ra ngoài chơi, nhưng An Tư không thích tiếp xúc với mọi người nên thường xuyên từ chối và chỉ ở trong vườn vẽ phong cảnh.
Hoắc Thiên được ông nội nhờ vả cũng chỉ dẫn cậu đến những nhà hàng sang trọng, dù ở cùng người mình thích nhưng những nơi này làm cậu vô cùng khó chịu, về sau An Tư cũng chỉ đến đưa cơm cho Hoắc Thiên. Một ông lão lớn tuổi khỏe mạnh vác cần câu đi qua hai người, An Tư đã gặp ông vài lần trước đây, cậu không giấu nổi vui vẻ mà chào hỏi ông cụ, trong ánh mắt tràn đầy hạnh phúc, ông lão nhìn cậu thanh niên nhỏ nhắn đang không thể che dấu niềm vui chia sẻ những gì đã thấy với người bên cạnh, người còn lại lại không ngừng chú ý bước chân chạy nhảy của cậu, thi thoảng vươn tay kéo lại khi thấy viên đá nhỏ ven đường liền lộ ra vẻ mặt yên tâm, nét mặt mãn nguyện hiện lên trên khuôn mặt già nua.
An Tư vui vẻ bước đến ngồi xuống xe, khi thấy xe chạy nhưng Quý Hàn Minh cũng không yêu cầu cậu cởϊ qυầи áo thì có chút thở phào nhẹ nhõm, những viên bi tròn dưới thân cũng không chuyển động, cậu quay ra nhìn khuôn mặt góc cạnh đang tập trung lái xe của hắn.
Sau một lúc thì cảm xúc vui vẻ cũng giảm bớt, ngón tay vì bất an mà xoắn xuýt nắm vào góc áo, hắn là người có tính dục tràn đầy, nhiều lần cậu bị làm mềm đến mức không thể cử động, hắn vẫn chưa thỏa mãn, An Tư phải cố gắng rất lâu mới có thể chịu đựng thời gian cùng Quý Hàn Minh.
Hôm nay cậu rất vui vẻ nhưng Quý Hàn Minh lại không động vào cậu, An Tư nhìn xuống phía dưới chỉ thấy quần thể thao vừa vặn đang bao phủ cơ thể hoàn mỹ cũng che giấu thứ cậu muốn nhìn. Thấy bé con bên cạnh không còn vui vẻ, chốc lát lại quay ra nhìn mình, bất an quay đi lại không kìm được mà tiếp tục nhìn phía bên dưới của mình, Quý Hàn Minh hứng thú chủ động hỏi.
- Bảo bối nhìn hài lòng không?
- An An?
Nghe thấy giọng nói trêu đùa bên cạnh An Tư chột dạ mà quay mặt đi, khuôn mặt hiện lên vệt đỏ lan tận đến tai, cậu vậy mà đi nhìn bên dưới một người khác.
Tuy nhiên giọng nói êm dịu lại trầm thấp làm cậu an tâm hơn rất nhiều, cả ngày nay cậu chơi rất vui vẻ nhưng hắn lại nhìn qua rất bình thường, thậm chí không động vào cậu.
An Tư cảm thấy Quý Hàn Minh thích nhất là cơ thể mình, cũng rất để ý cơ thể cậu, chỉ cần một chút bị thương nhỏ cũng sẽ không bỏ qua mà hôm nay lại như một người thân sĩ, trong lòng cậu cảm thấy bất an, một chút lo lắng không tên hiện lên trong cậu.
An Tư không phải là một người giỏi lấy lòng người khác thậm chí có chút tự ti, nếu không với bề ngoài và gia thế của cậu, dù Hoắc Thiên có muốn làm gì cũng nhất định chính thất phải để An Tư ngồi vào. An Tư không biết lợi dụng điểm mạnh của mình càng không biết gì nhiều về Quý Hàn Minh, cậu không biết liệu một ngày hắn có thấy cậu nhàm chán và không còn muốn cậu nữa không.
Mang theo một chút bất an cùng với hồi hộp khi xe dừng lại An Tư đã vươn tay giữ lấy tay áo Quý Hàn Minh.
- Hôm…hôm nay, anh có vui không?
An Tư hỏi xong liền ngượng ngùng cúi đầu xuống, tuy hai người đã thân thiết nhưng cậu cũng rất ít khi chủ động, trừ khi bị hắn ép ngoài ra sẽ không chủ động đến gần hắn dù mỗi lần đều rất thê thảm.
Hỏi xong không thấy người bên cạnh trả lời, An Tư lén lút ngẩng mặt lên nhìn, chỉ thấy khuôn mặt anh tuấn nhưng không nhìn ra cảm xúc của hắn đang nhìn cậu, cậu không biết phải làm gì.
Quý Hàn Minh chỉ cởi dây an toàn, đẩy ghế ngồi lùi về sau, phía trước người liền lộ ra một khoảng trống. An Tư nhìn thấy khoảng trống trước chân của hắn, trong vô thức mà mặt ửng hồng, cũng ngượng ngùng tháo dây an toàn rồi từ từ bò sang ngồi giữa hai chân hắn. Quý Hàn Minh thấy cậu đến gần liền ôm cả người trong lòng xoa nắn toàn thân trên dưới cậu một chút.
- An An lớn rồi, biết nghe lời hơn rồi.
Giọng nói vui vẻ kèm theo cưng chiều vang lên bên tai, cậu chỉ đành ngồi im cho hắn muốn làm gì thì làm, nhưng đến tận khi An Tư mềm nhũn chân run, cả người hắn vẫn vô cùng nghiêm chỉnh. Thấy Quý Hàn Minh sửa soạn lại quần áo xộc xệch trên người mình, An Tư đôi mắt hồng hồng mang đầy hơi nước có ý dò hỏi.
- Hôm nay mệt rồi, tha cho em một ngày.
An Tư nghe vậy phẫn uất phồng má quay mặt đi, nếu hắn nói sớm cậu sao có thể tự nhào vào để hắn giày vò một lúc lâu như vậy chứ. Thấy khuôn mặt giận dỗi của cậu quá đáng yêu, Quý Hàn Minh cười nhẹ hôn vào khóe mắt cậu rồi ôm người mềm nhũn trong lòng vào nhà.
Sau một hồi thấy cậu ở trong phòng tắm quá lâu, hắn đẩy cửa bước vào thì thấy cậu đang ngâm mình ngủ trong bồn tắm, khuôn mặt nhỏ nhắn mệt mỏi tựa vào men sứ càng thêm trắng sáng, Quý Hàn Minh vuốt ve khuôn mặt phúng phính mềm mại của cậu rồi ôm lên, lau người rồi bước ra ngoài, vô cùng hài lòng mà ôm người trong lòng lên giường mà chìm vào giấc ngủ.