"Từ đây , cô bé lọ lem cùng hoàng tử sống hạnh phúc bên nhau ... ... "
Khi mà che san khấu rơi xuống, dưới đài tức khắc vỗ tay như sấm dậy, cũng dự báo là cao trung ban 8 lần này ở tiệc kỉ niệm thành lập trường diễn xuất cục kì thành công.
Ở đây sau khi thay trang phục phức tạp ra , 1 đám học sinh kích động mà tụ tập cùng với nhau, thương lượng 1 hồi sau đó hướng Lăng Dung hô: " Lăng Dung, chúng ta quyết định đợi lát nữa đi ra bên ngoài ăn liên hoan chúc mừng , 2 người sẽ đi chứ !"
Tự nhiên là đem Tần Triều Dương tính luôn trong hội.
Nghĩ đến từ lần tiệc lần đó về sau, Tần Triều Dương giống như vẫn luôn có tâm sự nặng nề ,bộ dáng tinh thần hoảng hốt, Lăng Dung cảm thấy đi thả lỏng 1 chút cũng tốt , vừa định là 2 người quyết định đồng ý đi , lại đột nhiên bị Tần Triều Dương kéo tay áo lại.
"Làm sao vậy , cậu không muốn đi sao ?". Lăng Dung kì quái quay đầu đứng nhìn thiếu niên trước mặt, rõ ràng mọi việc không phải đều được giải quyết tốt sao, vì sao nam chủ trong khoảng thời gian này tâm tình trở nên càng hạ xuống vậy , ngay cả tươi cười cũng đều ít đi rất nhiều.
Lăng Dung chính là đại thần kinh thô, cũng hơi nhận ra Tần Triều Dương thậm chí như cố ý kéo ra khoảng cách với cô, giống như sợ cùng cô có bộ dạng quan hệ tốt ?.
Cô liền không hiểu, đều nói lòng dạ đàn bà khó đoán, như thế nào tới Tần Triều Dương cũng đồng dạng như vậy.
"Không ... .... không có, A Dung , tôi có lời muốn đơn độc nói với 1 mình "cậu"".
Đôi mắt buông xuống, Tần Triều Dương thật cẩn thận mà giấu đi cảm xúc mãnh liệt trong mắt, nếu có thể, hắn căn bản không muốn cùng Lăng Dung tách ra 1 tí tẹo nào ,nhưng sai lầm lớn nhất của bọn họ , đó là sinh ra tương đồng giới tính.
Hắn thích A Dung , thích đến không được ,Tần Triều Dương thậm chí còn nghiêm túc suy nghĩ có phải chính mình vừa sinh ra liền là gay hay không, nhưng chỉ cần tưởng tưởng 1 nam sinh khác tiếp cận, hắn liền không thể tiếp thu, chỉ có Lăng Dung là có thể.
Cho nên có thể nói hăn không thích nam nhân , chỉ là hắn thích Lăng Dung vừa vặn cùng với giới tính của hắn thôi.
Tần Triều Dương có đôi khi vì tâm tư mờ mịt của chính mình mà cảm thấy ghét bỏ, Lăng Dung là thật tình chân ý đem hắn trở thành bằng hữu mà đối đãi, nhưng hắn vậy mà đối với " cậu" sinh ra ý tưởng không đúng .
Hắn cũng nghĩ trong khoảng thời gian này buộc mình cách xa Lăng Dung ra 1 chút, có phải không là chỉ cần không tới gần, bản thân liền không tưởng niệm nữa, kết quả căn bản là không được, hắn điên cuồng cầu khát cùng người này cùng 1 chỗ, tế bào toàn thân hắn kêu gào đừng rời khỏi "cậu". Kết quả như vậy, hắn rốt cuộc cũng hạ quyết tậm đi thăm dò ý tưởng của Lăng Dung, chỉ cần Lăng Dung cũng thích hắn, như vậy hắn liền không quan tâm bất luận ngôn luận nào ngăn cản mà cùng Lăng Dung ở bên nhau, cái này đại khái là quyết định dũng cảm nhất của Tần Triều Dương.
Nhưng nếu như không phải... ...
Thiếu niên anh tuấn trong lòng cười khổ, nếu như không phải, hắn cái kia cũng nên từ bỏ , không nghĩ muốn mang tâm tư này đi hại người , càng không muốn thấy tâm tư bất chính của mình bị "cậu" nhìn thấy rồi bày ra biểu tình chán ghét, A Dung của hắn, hẳn là càng nên có tưởng lai tươi tốt mới đúng.
"Có chuyện gì mà không thể ở chỗ này nói thẳng?". Lăng Dung lẩm bẩm, bất quá vẫn là tôn trọng ý kiến của Tần Triều Dương, hướng đến bạn nữ ngỏ lời kia trả lời " Mọi người đi trước, chúng tôi đợi lát nữa liền tới, muốn ăn gì liền gọi, hôm nay tôi mời khách".
"Lăng ca khí phách!" Đối phương kinh hỉ mà hoan hô 1 tiếng , ngay sau đó đi theo 1 đám người vui vẻ mà rời đi, tức khắc hậu trường to như vậy chỉ còn lại 2 người Lăng Dung và Tần Triều Dương.
"Được rồi , có chuyện gì nói đi." Lăng Dung ôm cánh tay chờ cậu.
"Chính là .. ... Chính là gần đây cậu tôi hắn gàn đây cùng với 1 tiểu minh tinh đánh lửa nóng, đem ông ngoại tức giận không nhẹ, tôi thực sự lo lắng cho thân thể của ông ngoại... ... "
Hoắc Quân hoa tâm Lăng Dung đã sớm nghe nói, cái này không phải nên là Hoắc lão gia tử nên tập thành thói quen hay sao?
Khi Lăng Dung vẫn còn đang nghi hoặc, Tần Triều Dương rốt cuộc cũng hạ 1 liều thuốc mạnh: " Cai tiểu minh tính kia là 1 nam nhân, cho nên lần này ông ngoại thực sự tức giận không nhẹ ."
Nghĩ không ra ví dụ khác, Tần Triều Dương chỉ có thể lấy cái người cậu tiện nghi kia ra lợi dụng 1 chút, tuy rằng không phải sự thật, nhưng bất quá loại chuyện này Lăng Dung cũng sẽ không đi chứng thực, cho nên không cần lo lắng nói dối sẽ bị chọc thủng.
Vừa lúc mượn loại chuyện này , hắn còn muốn tìm hiểu ý của Lăng Dung xem rốt cuộc đối với loại chuyện này thì Lăng Dung sẽ có thái độ như thế nào.
[Hoắc Quân từ khi nào thì có hứng thú đối với nam nhân? Trong sách giống như không có viết !] Lăng Dung quả nhiên bị cả kinh không nhẹ.
[Tôi ... ... tôi cũng không biết nữa, Hoắc Quân ở trong sách chính là cái vai ác số 2 , làm sao có thể đem hắn miêu tả tỉ mỉ như vậy]
Lăng Dung nghĩ nghĩ cũng đúng.
Thấy "cậu" không hoài nghi, Tần Triều Dương mới nhịn xuống run rẩy , đem vấn đề chân chính muốn hỏi nói ra :" A Dung , "cậu" nghĩ như thế nào ?"
"Cái gì nghĩ như thế nào?"
" Bọn họ là 2 người con trai ,... ... A Dung "cậu" sẽ cảm thấy ghê tởm sao?"
Lăng Dung nghiêm túc nghĩ nghĩ :" Không, tình yêu không có quan hệ giới tính, tôi cảm thấy có gì đáng để kì thị."
Tần Triều Dương đôi mắt lập tức sáng lên.
" Nhưng mà tôi cũng chỉ có thể bao dung được như vậy, nhưng nếu phát sinh ở chính trên người mình, tôi khẳng định không tiếp thu được." Lăng Dung bị hỏi liền nhớ tới mấy ngày hôm trước Trần Tuyết Nhu tìm cô thổ lộ, tưởng tưởng đến đại tiểu thư kiêu căng ôn nhu mà nói thích cô, Lăng Dung tức khắc không nhịn được mà nổi 1 tầng da gà.
Ài , chỉ có thể trách cô lớn lên quá đẹp ,liền giả nam sinh cũng thành công như vậy. Chỉ tiếc vỏ ngoài chỉ có thể như vậy, áo trong vẫn là 1 người nữ sinh, chỉ có thể ôn nhu nói lời dịu dàng cự tuyệt đối phương.
Ánh sáng đột nhiên tối sầm lại.
Tần Triều Dương gắt gao cắn môi dưới sau đó lảo đảo vài bước, Lăng Dung không có khả năng tiếp thu, như vậy đại biểu cho bọn họ vĩnh viễn liền không thể, nếu bản thân hắn thổ lộ tâm ý của mình, nói không chừng Lăng Dung chỉ biết hối hận khi quen biết hắn, cách hắn càng ngày càng xa, bằng hữu cũng không thể làm .
"Cậu không thoải mái sao ?". Lăng Dung theo bản năng liền muốn đi dìu hắn, lại bị Tần Triều Dương lập tức né tránh.
"A Dung ... ... Tôi có chút không thoải mái, đợi lát nữa sẽ không đi, "cậu" theo chân bọn họ đi chơi đi." Tần Triều Dương xoa xoa chán của mình, ý đồ ngăn biểu tình trên mặt sắp không duy trì được nữa.
"Tôi liền đưa cậu về" . Lăng Dung tự nhiên lấy nam chủ quan trọng nhất.
"Không ... ... không cần , "cậu" cùng bọn họ đi chơi đi, lúc tập luyện cậu cũng mệt mỏi rất lâu, không cần lo lắng cho tôi". Nói xong câu này ,Tần Triều Dương không còn dũng khí lưu lại ,sắc mặt tái nhợt vội vàng rời khỏi hậu trường .
Lăng Dung có chút không thể hiểu được: [cậu ấy làm sao vậy]
Hệ thống 1 bên xem đều gấp muốn chết, như thế nào kí chủ nhà mình đều không thông suốt đâu!
Chính là hệ thống lại có quy định xác minh, không được can thiệp vào công việc của kí chủ, cho nên nếu nó chỉ ra Tần Triều Dương có tình cảm đối với kí chủ nhà nó, liền cũng sẽ gián tiếp vi phạm quy tắc hệ thống.
Không thể trợ giúp kí chủ hệ thống luyến ái còn gọi gì là hệ thống luyến ái nữa!
" Hắn muốn yên tĩnh 1 mình thì để hắn 1 mình yên tĩnh đi "
Nhưng mà sự tình cũng không có đơn giản như Lăng Dung nghĩ, liên tiếp hơn 1 tháng Lăng Dung cùng Tần Triều Dương đều ở chung trong 1 trạng thái "Tương kính như băng" . hoặc là nói Tần Triều Dương đơn phương tránh Lăng Dung, lúc này Lăng Dung tính tình tốt cũng có chút nổi nóng.
"Cậu nếu tạm thời không muốn nhìn thấy tôi thì trước chúng ta ngồi tách nhau ra đi." Lăng Dung nói xong liền cùng bạn nam vóc dáng nhỏ lại đổi về chỗ ngồi, hiện giờ ở trong lớp Lăng Dung thực rất có uy vọng, nam sinh kia tuy có nghi hoặc nhưng rất nhanh liền đồng ý .
"Hắc, anh em , cậu làm gì luẩn quẩn trong lòng thế nhưng liền đem Lăng Dung đuổi đi." Nam sinh vóc dáng nhỏ tò mò hỏi Tần Triều Dương, phải biết rằng Lăng Dung là 1 người con trai , chỉ bằng diện mao kia thôi cũng có rất nhiều người muốn trở thành bạn cùng bàn của "cậu", huống chi ra tay còn rất hào phóng.
Tần Triều Dương trầm mặc không nói, chỉ là dùng hết sức toàn thân mới có thể khống chế chính mình không đi thỉnh cầu Lăng Dung về.
Vì cái gì ? Bởi vì nhìn nhiều thêm 1 cái , hắn đều sắp khống chế không được tình cảm của chính mình , hơn nữa gần nhất ông ngoại giống như ẩn ẩn phát hiện ra cái gì , hắn không muốn làm ông ngoại đối với Lăng Dung sinh ra bất luận thành kiến nào.
Nếu thật phải có người tới thừa nhận thống khổ này, như vậy liền giao cho hắn thừa nhận là được rồi.
Tần Triều Mộc đã sớm từ sự kiền lần trước đã làm mất hơn phân nửa yêu thưởng của Tần Dịch, hiện giờ Tần gia cũng chỉ có thể vùi đầu làm đà điểu cũng không khơi dậy nổi sóng gió gì, hắn cũng nên thời điểm hiện tại cũng nên trở lại vị trí của mình.
Chỉ có trở nên càng cường đại, đem quyền lên tiếng nắm chặt trẽ trong tay, đến lúc đó mới có thể nắm được quyền nhân sinh của chính mình,có lẽ đến lúc đó , hắn mới có thể dám đem phần tình cảm này nói ra.
Mấy ngày này Tần Triều Mộc chính xác sống không được tốt, ở nhà áp lực nặng nề,Trần Nghiên Nghiên đối với hắn cũng không có sắc mặt tốt , mà ở trường học bởi vì nguyên nhân trạng thái dẫn đến thành tích cũng xuống dốc không phanh, tuy rằng không đến nỗi rớt xuống ban 6 ở ban trọng điểm, nhưng hắn rõ ràng cảm nhận được các khoa lão sư đối với hắn thất vọng rồi.
Âm thầm mà đi đến 1 góc hẻo lánh, xung quanh cũng không có người khác, đột nhiên Tần Triều Mộc bỗng dưng nghe được tiếng người gọi tên hắn.
"Bạn học Tần Triều Mộc, có thể làm phiền cậu 1 chút thời gian không?" Nói chuyện chính là 1 nữ sinh ban 6, cũng là bạn học cùng lớp với Tần Triều Mộc.
Nữ sinh ăn mặc đồng phục bình thường, trên mặt còn có tàn nhang nhàn nhạt cũng hơi hơi béo, không thể nói là 1 đại mĩ nhân nhưng cũng có thể goi là tiểu gai bích ngọc .
Giofw phút này nữ sinh chính là hơi hơi đỏ mặt, đôi tay còn cầm cái gì giấu ở phía sau lưng, dáng vẻ muốn làm cái gì kì thật không cần nói cũng biết.
"Là cậu". Tần Triều Mộc liền nhận ra, nữa sinh trước mặt này chính là người đoạt vị trí hạng nhất của hắn, làm hại hắn bị Trần Nghiên Nghiên dùng thước đánh vào lòng bàn tay.
Nghĩ 1 chút như vậy, hận ý của Tần Triều Mộc lại 1 lần nữa bị dẫn ra tới, hơn nữa gần đây đủ loại không được như ý, bạo ngược cảm xúc chợt ào ào xông lên, đôi tay đặt cạnh người đã nắm thành nắm tay.
Nữ sinh kia không chú ý tới hắn khác thường, trong mắt đều là đối mặt với người trong lòng nên càng ngượng ngùng vui sướиɠ.
"Bạn học Tần .. .. Tôi , tôi thích cậu!" Lấy hết cam đảm lấy thư tình phía sau lưng ra ngoài, nữ sinh vẻ mặt chờ mong nhìn cậu.
Cô nhìn chăm chú vào Tần Triều Dương rất lâu , ngay từ đầu đã bị bề ngoài cậu hấp dẫn, sau đó bị thành tích của cậu thuyết phục, khi đó cô còn chỉ mới xếp hạng 6 ban đoàn kết của trào lưu, chỉ là muốn gần cậu thêm 1 chút liền cố gắng liều mạng học tập để có thể cùng cậu sóng vai.
Hiền giờ rất nhiều lần thành tích của cô đều cố gắng duy trì ở vị trí thứ nhất, rốt cuộc cũng có chút dũng khí để tới gần cậu . Hơn nữa gần đây trạng thái của cậu hình như có chút không tốt, cô liền càng muốn đi an ủi cậu. Thành tích tụt xuống không có quan hệ, cô hiện giờ cũng có thể hõ trợ cậu trong học tập.
"Cậu thích tôi?". Tần Triều Mộc bỗng dưng hừ ra tiếng, âm nhu trên mặt gợi lên khóe môi mà có vẻ có chút tà khí, nhưng đúng là như vậy càng làm cho tiều nữ sinh bị u mê choáng váng đầu óc.
"Đúng ... ... đúng vậy!" Nữ sinh chỉ cảm thấy trái tim mình nhảy càng thêm lợi hại, đồng thời trong lòng đầy trờ mong.
" Nói thích tôi, vậy là cậu nhất định nguyện ý vì tôi làm bất kì việc gì đúng không."
Nữ sinh trong nháy mắt mê mang, nhưng giây tiếp theo nhìn thấy người trong lòng tươi cười làm cô tâm thần càng rối loạn, ngơ ngác nói : " Đúng .. ... "
" Thực tốt ." Tần Triều Mộc cười đến càng thêm quyến rũ.
"Vậy mong cậu... .... Vì tôi mà đi tìm chết đi!" .