Mượn Giống (Tá Chủng)

Chương 4: ...đúng rồi, chính là như thế... liếm cho chồng sướng đi...

Mùi của côn ŧᏂịŧ cũng không quá khó ngửi, anh vừa mới tắm nên vẫn còn thoang thoảng mùi sữa tắm thơm ngát, khiến sự phản kháng của Tô Niệm giảm đi đáng kể.

Kinh nghiệm làm bằng miệng của Tô Niệm không có nhiều, nhưng khả năng học hỏi lại rất tốt.

Trong chuyện tìиɧ ɖu͙© cô vẫn luôn là một người bảo thủ. Suốt hai năm kết hôn Tô Niệm rất hiếm khi mυ'ŧ côn ŧᏂịŧ cho Chu Trình mà trực tiếp ở trên giường làʍ t̠ìиɦ, cô cũng chỉ quen dùng những tư thế truyền thống.

Giờ bị cả hai người đàn ông chơi khiến cô như được khám phá ra một thế giới mới, giống như mở được hộp Pandora vậy, khiến con người ta ngày càng lún sâu.

Nhớ lại kinh nghiệm từ những lần trước, Tô Niệm trượt lên rồi lại trượt xuống dọc côn ŧᏂịŧ, cái miệng nhỏ nhắn mυ'ŧ lấy đỉnh côn ŧᏂịŧ mấy cái rồi lại nhả ra, đầu lưỡi hồng hào chầm chậm liếʍ mυ'ŧ cây gậy thịt đã nổi đầy gân xanh, cô liếʍ xuống tận đáy rồi lại liếʍ ngược lên.

"Ừm..." Hơi thở của anh không được ổn định vì bị cô liếʍ, cảnh tượng lúc anh nhìn xuống càng khiến máu trong người Chu Trình sôi sục hơn.

Cả cơ thể Tô Niệm đong đưa, trên mặt tràn ngập vẻ dâʍ đãиɠ, khóe mắt hơi ửng hồng, cô đang bị đâm từ phía sau khiến đôi môi đỏ hồng thi thoảng lại phát ra vài tiếng rêи ɾỉ, hơi nóng cùng đầu lưỡi không ngừng quấn lấy đỉnh côn ŧᏂịŧ của anh, dáng vẻ trông vừa thuần thục lại vừa dâʍ đãиɠ.

Yết hầu của Chu Trình di chuyển, bàn tay túm lấy bộ ngực đung đưa của cô, anh dùng ngón tay ấn lên núʍ ѵú mềm mại và vẽ những vòng tròn, trong khi nhỏ giọng dỗ dành cô: "Niệm Niệm...ừm...tốt lắm...đúng rồi, chính là như thế... liếʍ cho chồng sướиɠ đi..."

Nghe thấy tiếng thở hổn hển đầy khiêu gợi, Tô Niệm liếc nhìn anh với đôi mắt ngấn nước, trong người lại bùng lên cảm giác hưng phấn.

Tô Niệm há to miệng nuốt hết toàn bộ côn ŧᏂịŧ vào, lưỡi cô thỉnh thoảng lại đảo từng vòng khiến cơ thể Chu Trình đều căng cứng.

Côn ŧᏂịŧ thô dày bị cái miệng nhỏ của cô hút lấy dần dần lại lớn thêm một vòng, nhiệt độ nóng bỏng khiến tim cô đập nhanh dữ dội.

Bàn tay Tô Niệm khẽ trượt xuống bên dưới, đầu ngón tay mơn trớn bên ngoài hai quả trứng, dừng lại một chút rồi lại cầm trọn trong lòng bàn tay xoa nắn.

"a~...." Hành động đột ngột của cô khiến anh mất cảnh giác, kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt khiến lý trí của anh như sụp đổ, bàn tay ôm lấy gáy cô, mặc kệ tất cả mà điên cuồng ấn vào trong miệng cô.

Côn ŧᏂịŧ của Chu Trình vừa to vừa dài, toàn bộ bị đẩy vào sâu khiến cổ họng thấy hơi đau rát, cảm giác buồn nôn khiến cô cau mày đau đớn, hai tay nhỏ bé áp vào cặp đùi cường tráng cố gắng đẩy anh ra.

Nhưng sức của đàn ông quá khỏe, đầu Tô Niệm bị anh giữ chặt, cô căn bản không thể tránh được, chỉ đành lấy tay cào vào chân Chu Trình.

Chu Trình bị cào đau, động tác bên dưới cũng chậm dần lại, anh mở miệng trấn an cô: "Niệm Niệm, ngoan nào.... em thả lỏng một chút...để chồng em đυ. vào cái miệng nhỏ này....chồng yêu em..."

Có lẽ do những lời an ủi của anh, Tô Niệm biết cô không thể chống cự nên dần dần từ bỏ sự phản kháng của mình và cố gắng thích ứng với nhịp điệu rút ra đút vào của Chu Trình.

Nhưng côn ŧᏂịŧ của anh quá lớn khiến cô vô cùng khó chịu, dị vật đâm vào cổ họng gần như ép cô phát khóc, nên cô vừa xoa bóp túi trứng dưới háng anh vừa nuốt nước bọt mong anh sớm xuất tinh.

Miệng nhỏ ẩm ướt của Tô Niệm khít chặt, đầu lưỡi không ngừng cuốn tới lúc anh đút vào khiến anh càng không thể kiềm chế được du͙© vọиɠ.

Chu Trình từ trong cổ họng phát ra một tiếng gầm nhẹ, anh đè đầu cô, động tác của anh càng ngày càng dữ tợn.

“Ư… a…” Tô Niệm không thể chịu được nữa vì bị đẩy mạnh, mắt đỏ bừng trào ra hai hàng nước mắt , cổ họng vô thức co rút, cô đẩy thật chặt côn ŧᏂịŧ đang xâm chiếm.