Mượn Giống (Tá Chủng)

Chương 3: Niệm Niệm ngoan, thay ông xã ngậm lấy

“A, anh chạm vào chỗ nào vậy? Ưm?” Chu Trình dán lên môi nhỏ của cô, qυყ đầυ mượt mà theo khe mông gợi cảm trượt đến đóa hoa nhỏ xinh đẹp kia, cọ xát qua lại kɧıêυ ҡɧí©ɧ.

Bộ dáng của cô càng đáng thương, anh càng muốn bắt nạt cô, chết cũng bắt nạt.

Cảm giác ngứa ngáy tê dại truyền đến từ phía sau, côn ŧᏂịŧ thô to cứng rắn của nam nhân cọ xát, làm cho Tô Niệm có chút sợ hãi cơ thể căng thẳng.

Tiếng nói mềm mại mang theo tiếng khóc nức nở: “Đừng…Ưm…Đừng đυ.ng vào đó…A…”

“Niệm Niệm…Niệm Niệm…” Chu Trình không có chút thu liễm, yêu thương hôn lên đôi môi đang thở dốc của cô, bàn tay to đỡ lấy eo nhỏ của cô, mang theo cô phối hợp với tốc độ thọc vào rút ra của cha ruột mình.

Thân thể của cô rất non mịn, cho dù đã kết hôn hai năm,vẫn còn giống như hồi mới kahi bao, thân mình mềm mại lại nhiều nước sốt, huyệt nhỏ còn rất chặt.

Chỗ kia quá mức xinh đẹp, hồng hồng nộn nộn, giống như là nữ hài chưa trưởng thành.

Lức này nho nhỏ nhục động lại bị căng ra đến cực hạn, ngậm lấy một cây cự vật thô to tím đen, không ngừng qua lại phun ra nuốt vào. Mơ hồ còn có thể nhìn thấy mềm thịt non mịn bị mang vào mang ra, quá mức sắc tình.

Tiếng bạch bạch và tiếng nước ái muội không ngừng vang lên bên tai, dẫm tới du͙© vọиɠ dưới háng của Chu Trình càng thêm bành trướng.

Một cây thô to dọc theo rãnh mông của cô hoạt động qua lại, đi ngang qua hoa nhỏ không khắc chế được hãm vào trong.

Cho dù chủ là một chút cũng làm Tô Niệm khẩn trương lo sợ, cô cảm thấy chính mình sắp bị chơi hỏng rồi, thân thể và ý thức sắp bị hai người đàn ông này phá hủy.

Bởi vì sợ hãi huyệt nhỏ bỗng nhiên xoắn chặt, kẹp lấy dươиɠ ѵậŧ của Chu Nghiên Thâm một bước khó đi. Ông thở dài một hơi, ngồi dậy ôm chầm lấy thân thể kiều mềm của Tô Niệm, trừng mắt nhìn con trai ở mặt sau: “Được rồi, đừng dọa con bé!”

Chu Trình thấy bà xã bị cha ôm đi, dùng tay xoa dươиɠ ѵậŧ sưng to của mình, loát động lên xuống.

Thấy nguy cơ được giải trừ, Tô Niệm nhẹ nhàng thở ra, cũng buông lỏng cổ tay đang ôm Chu Nghiên Thâm. Giây tiếp theo bị ông đột ngột đưa đẩy làm cho cô sắp bay ra ngoài, đành phải lại bò lên.

Ánh mắt cô mê ly, nhìn người đàn ông mang theo thần sắc đắc ý sau khi thực hiện được ý định, nhịn không được ở trong lòng mắng anh, trẻ con!

Chu Nghiên Thâm ôm cô đưa đẩy mười mấy phát, sau đó nâng thân thể cô lên, rút côn ŧᏂịŧ ra, đem cô lật lại, bắt làm thành tư thế quỳ bò, hung hăng đâm vào từ phía sau.

Côn ŧᏂịŧ thô dài đâm một chút đã chạm tới đỉnh,cơ đùi rắn chắc của nam nhân “bang” một tiếng đánh vào cặp mông mật đào mượt mà, hình thành một dải sóng, làm cho mắt của hai tên đàn ông nóng lên.

Chu Nghiên Thâm không khách khí nắm chặt eo nhỏ của cô, thẳng lưng động eo, côn ŧᏂịŧ lớn nảy sinh ác độc xỏ xuyên qua thọc vào rút ra, đẩy ra tầng tầng mị thịt, qυყ đầυ cức lớn liên tục đâm vào hoa tâm yếu ớt của cô.

Tô Niệm thở dốc lợi hại, sâu bên trong là một mảnh tê dại, vừa vui sướиɠ vừa khó nhịn. Thân thể mềm mại bị người đàn ông đằng sau không chế chặt chẽ, bị đâm bay ra ngoài một chút đã bị kéo về, ngay sau đó là một trận va chạm hung mãnh.

Một chút lại một chút đâm đến toàn thân cô mềm nhũn.

Chu Trình nhìn bộ dáng bị đυ. đến mất hồn của cô, duỗi tay nắm lấy cặρ √υ' to đang rung lắc dữ dội hung hăng xoa bóp, một bên đỡ côn ŧᏂịŧ thô dài của mình để lên đôi môi mềm mại của cô.

“Niệm Niệm ngoan, thay ông xã ngậm lấy….Ông xã nhỏ của em rất đáng thương…Niệm Niệm…”

Nghe thấy anh nói, cô tức giận ngẩng đầu nhìn anh một cái, nhưng vẫn nghe lời duỗi tay đỡ lấy cây gậy bự kia, há mồm liếʍ liếʍ mã mắt, cuốn chất lỏng tanh nồng vào trong miệng.