Nét vui vẻ không thể giấu trong giọng nói của cô, dáng vẻ chìm đắm trong tìиɧ ɖu͙© nhìn quyến rũ chết người.
Côn ŧᏂịŧ anh cắm vào sâu hơn nhờ tư thế nữ trên nam dưới, mỗi lần chạm đến điểm mẫn cảm, Chung Hi lại rên lên thành tiếng, tiếng sau cao hơn tiếng trước, sau đó thành huyệt co bóp càng mạnh, làm cho Giang Khác Chi rên từng tiếng thở dốc trầm thấp, bàn tay bóp chặt lấy bắp đùi, tim đập thình thình như sắp nổ tung.
Ý thức dần dần trở nên mơ hồ, Chung Hi nhiệt tình nhấp mông, tay cô theo bản năng bám chặt cơ bắp trên người Giang Khác Chi, nằm trên người anh như một con rắn nước, điên cuồng lắc eo mình.
“Ha ah… Thế này sướиɠ quá a a…” Cô biết mình hét lên, nhưng lại không biết mình đang nói gì.
Mà người dưới thân cũng đang chìm đắm trong cơn lốc kɧoáı ©ảʍ như thế, đôi mắt Giang Khác Chi như bị một màn sương mờ bao phủ, lý trí đã mất từ lâu. Anh nghe thấy Chung Hi rêи ɾỉ từng tiếng từng tiếng đầy gấp gáp, côn ŧᏂịŧ bị cô đẩy vào trong hoa huyệt từng chút một, cặp ngực bự của cô ma sát ngực anh như có như không, còn thân dưới thì đang điên cuồng nhả ra nuốt vào côn ŧᏂịŧ của anh.
Nhìn giống như cô mới là người làm chủ, còn anh lại là người bị đâm.
Không phải giống như, mà là đúng thế.
Người bị phịch là anh.
Chung Hi dùng anh để thỏa mãn mình mà không có chút để tâm gì, anh chỉ là lựa chọn tạm thời cứu cánh của cô mà thôi.
Cô nhắm mắt mắt lại, lên lên xuống xuống trên người anh, nhẹ nhàng khoan khoái mà cưỡi, dù bên dưới là người nào cũng chả quan tâm.
Đây là lựa chọn của anh.
Sự thật này làm dấy lên nỗi lo lắng trong lòng anh.
Du͙© vọиɠ đã bức anh đến bước đường này, anh bắt đầu căm hận bản thân, căm hận những kɧoáı ©ảʍ đã khiến cho thân thể anh trở nên quá đỗi rẻ mạt này.
Hai người lạ cùng an ủi sưởi ấm cho nhau ở nơi hoang dã sau một trận bão lớn, biến thành nô ɭệ cho tìиɧ ɖu͙©, như những con chó hoang. Không phải, cơ bản là chẳng có tình cảm gì, anh chỉ là một tên đàn ông thô bỉ bị du͙© vọиɠ chi phối mà thôi.
Anh đã trở thành con người mà mình từng căm ghét nhất, phóng túng lại vô cùng đê tiện.
Nội tâm kháng cự như thế, nhưng máu huyết trong người lại sôi sục, hạ thể vẫn thèm khát được đâm vào.
Một loại du͙© vọиɠ muốn liều hết tất cả cùng với đó là du͙© vọиɠ cướp đoạt tràn ngập trong đầu anh, trạng thái này quá lạ lùng.
Giang Khác Chi cảm thấy như mình sắp chết đuối, nước biển bên cạnh có phải đã dâng lên đến chỗ hai người rồi hay không?
Anh nhìn cô chăm chú, tay vô thức nâng lên nắm lấy cặp mông vẫn đang nhấp điên cuồng.
Không thể nói là nắm, lực tay này đã mạnh như bóp rồi, chắc chắn sẽ để lại dấu vết trên cơ thể Chung Hi.
Cuối cùng, ánh mắt anh dừng lại nơi cơ thể hai người dính chặt lấy nhau, dâʍ ɖị©ɧ bắn tung tóe, ngay khi Chung Hi lại chuẩn bị ngồi xuống nuốt côn ŧᏂịŧ, rốt cục anh không nhịn được, nâng hông đâm hướng lên trên.