Tay nam nhân tay tiến vào bên hông Bất Hận, mắt thấy sắp leo lên song phong của nàng.
“Đừng!”
Ngọc Bất Hận cuộn lại theo bản năng, đè lại tay hắn, nơi bị nam nhân chạm vào như rắn độc bò qua, kinh nổi lên một thân da gà. Thật sự tới một bước này, càng khó tiếp thu hơn so với nàng tưởng tượng.
Nhưng bàn tay to rộng lại tựa ma chú như bóng với hình, không ngừng hướng lên trên bắt lấy kiều nhũ của nàng, tùy ý xoa bóp qua lại.
“Hừ!”
Móng tay Bất Hận đâm vào làn da nam nhân, nhưng vẻ mặt hắn vẫn như cũ, giống như đang xoa một cục bột chứ không phải núʍ ѵú mềm mại của nữ nhân.
“A ư ~”
Bất Hận thở nhẹ, cúi đầu phát hiện áo bị kéo ra, toàn bộ bầu vυ' đầy đặn đã bị bại lộ trong không khí, đầṳ ѵú hồng nhạt nhếch lên cao cao, bị hai ngón tay kẹp, xoa bóp qua lại.
Bất Hận cắn chặt môi dưới, khó xử nhắm mắt lại.
“Núʍ ѵú đã cương thế này rồi, thật da^ʍ.”
Vân Khải Minh hứng thú dạt dào, trên khuôn mặt ra vẻ đạo mạo lộ ra vài phần da^ʍ thái.
“Ta cũng muốn nhìn tiểu huyệt phía dưới đã ướt chưa.”
“Không được! Không thể đυ.ng vào chỗ đó!”
Bất Hận vội vàng kẹp chân, muốn bò xuống dưới giường.
Mẫu thân từng nói huyệt khẩu phía dưới là điểm mấu chốt cuối cùng của các nàng, một khi phá thì sẽ không còn đường lui.
Ý cười nơi khóe miệng của Vân Khải Minh đang không ngừng mở rộng, đưa một tay chặn ngang tiểu gia hỏa đang muốn chạy trốn, ôm về rồi áp sát vào trên người nàng, bàn tay to lớn di chuyển từ bờ mông căng tròn vào giữa chân, gãi gãi cào cào, vẻ mặt sắc khí.
“Đây còn không phải là đυ.ng vào sao, ưm ~”
“A ư ~ a!”
Bất Hận ngẩng đầu ưỡn ngực, hoa huyệt kiều nộn của nàng bị ngón tay thô to của nam nhân đυ.ng vào. Ngón tay kia còn vuốt ve qua lại môi âʍ ɦộ non mềm của nàng, đầu ngón tay gợi lên một mảnh ướt đẫm, kɧoáı ©ảʍ tê dại như gợn sóng ập ra ào ạt từ tiểu huyệt.
Hiện giờ vạt áo nàng mở rộng, xiêm y nửa cởi nửa không trượt xuống đầu vai, từ ngực xuống dưới đều trần trụi, bụng nhỏ trơn nhẵn bởi vì bàn tay sau eo mà kề sát trên ngực nam nhân.
Vải dệt trơn lạnh làm Bất Hận cảm thấy rất xẩu hổ, lắc mông muốn tránh thoát.
Nam nhân bỗng chốc há miệng ngậm lên kiều nhũ của nàng, thậm chí cắm một ngón tay vào bên dưới.
“A a! Không ~”
Bất Hận không khỏi ôm lấy đầu nam nhân, lắc đầu, hai chân dùng sức muốn đẩy ngón tay kia ra.
Vân Khải Minh ôm thiếu thân thể thiếu nữ thơm nồng, bú √υ' nàng chùn chụt, ngón tay cũng chậm rãi đảo quanh. Cái miệng nhỏ bên dưới của thiếu nữ còn rất non nớt, mới một ngón tay đã bị siết chặt, điều này càng làm hắn muốn ra sức cắm cự bổng vào trong thân thể nàng.