Ôn Nguyệt chưa kịp bình tĩnh lại, Thẩm Trì đã phun khí nóng bên tai cô:
“Xin lỗi, sướиɠ quá, tôi không nhịn được…….Tôi hiện tại mang áo mưa vào ngay”.
Mới vừa nói xong, côn ŧᏂịŧ nửa mềm từ trong huyệt nhỏ rút ra kéo theo tϊиɧ ɖϊ©h͙, Thẩm Trì lấy ra áo mưa liền đeo vào.
Côn ŧᏂịŧ nửa mềm có chút miễn cưỡng mang size L* vào, Thẩm Trì đang định đè Ôn Nguyệt ra làm một lần nữa, thao tiến tiểu huyệt khít ấm kia, ánh mắt thoáng nhìn hoa huyệt…lại không thể dời mắt được.
*Mandy : Cái size này là cái size anh không sai chúng ta sai.
Huyệt nhỏ trắng nõn bị hắn thao thành một khe hở, thịt non mềm mại hơi hơi tách ra.
Hai cánh môi như hoa nhỏ ửng hồng, âm đế sưng to nhô lên, miệng huyệt còn không có hoàn toàn khép lại, chất lỏng màu trắng tràn ra bên ngoài, quá mê người.
Thị giác bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ quá độ làm cổ họng hắn khô ngứa. Nghĩ đến tối hôm qua, hắn thao hoa huyệt thật nhiều lần.
Nhưng mỗi lần đều vẫn giữ một tư thế đè lên người Ôn Nguyệt mà làm, chưa từng thấy hoa huyệt ăn côn ŧᏂịŧ hắn như thế nào…… Càng nghĩ càng cảm thấy đáng tiếc.
Ôn Nguyệt lấy lại tinh thần từ trong cao trào kịch liệt lại thoải mái vừa qua, nhìn Thẩm Trì từ tủ đầu giường rút ra khăn giấy, sau đó bắt đầu giúp cô lau hạ thân.
Cô nâng hai chân lên gác lên vai hắn, mang theo chút oán trách:
“Bây giờ mới biết lau sạch? Tối hôm qua sao cậu không lau cho tôi?
Hừ ~ lau sạch sẽ đi, về sau trước khi ngủ đều phải giúp tôi lau”
“Ai nha, đừng đυ.ng nơi đó!”
Thẩm Trì chuyên tâm lau hoa huyệt, không đáp lại cô.
Hoa huyệt trước mắt càng lau nước chảy càng nhiều, khiến cho hắn có chút bực bội……
Ôn Nguyệt cũng không trách hắn thô lỗ, đối với tiểu tử kiêu ngạo này, chỉ cần dạy dỗ tốt, mỗi đêm về sau đều sẽ rất thoải mái.
Hơi thở cực nóng đột nhiên truyền đến miệng huyệt làm thân thể Ôn Nguyệt run lên, chưa kịp lên tiếng thì trong cổ họng đã phát ra thanh âm sung sướиɠ:
“Ách… A ưm ~”.
Hai cánh môi bao lấy toàn bộ hoa huyệt sưng đỏ, đầu lưỡi liếʍ hút hai cánh hoa, lại chui vào bên trong.
Đầu lưỡi liếʍ đi mật dịch trong huyệt nhỏ và nuốt nó xuống một cách ngon lành.
Đầu lưỡi vô tình kí©ɧ ŧɧí©ɧ điểm nhạy cảm làm cho hoa huyệt hưng phấn lại phun ra thật nhiều mật dịch.
Ôn Nguyệt ban đầu từ thoải mái hưởng thụ đến bây giờ chảy cả nước mắt:
“Bảo bối đừng liếʍ nơi đó! Từ bỏ!”.
“Đừng liếʍ, a ô……”
Thẩm Trì vốn dĩ chỉ là muốn uống nước giải khát, mà hiện tại sửng sốt, đột nhiên phát hiện thứ gì đó, như tìm được công tắc, cố ý kí©ɧ ŧɧí©ɧ một chỗ trong nhục bích, làm tiểu huyệt chảy càng nhiều nước ra.
Nghe Ôn Nguyệt xin tha làm cho hắn rất hài lòng, dùng đầu lưỡi ức hϊếp huyệt nhỏ càng hăng hái hơn.
Ôn Nguyệt thật vất vả chờ đầu lưỡi rời khỏi, vừa muốn thở phào nhẹ nhõm, chưa từng nghĩ đầu lưỡi thế nhưng sẽ liếʍ lấy âm đế nhạy cảm nhất……
Ôn Nguyệt rùng mình một cái, ngọn lửa từ bụng lan tràn toàn thân, cô cắn chặt răng, hơi thở càng nặng hơn.
Mỗi chỗ thịt non của huyệt nhỏ đều bị lưỡi hắn liếʍ qua, Thẩm Trì mới chịu dừng lại.
Sau khi âm đế bị lưỡi hắn kí©ɧ ŧɧí©ɧ, Ôn Nguyệt cho rằng đã kết thúc.
Cô không bao giờ nghĩ tới Thẩm Trì sẽ dùng răng của mình gặm cắn môi âʍ ɦộ cô……
Ngọn lửa ngưng tụ trên người cô xông thẳng lêи đỉиɦ đầu, làm hai chân cô kẹp chặt đầu hắn, khóe mắt hàm chứa nước mắt trào ra, co giật dữ dội, huyệt nhỏ phun dâʍ ŧᏂủy̠ ra ngoài.
So với khi nãy bị côn ŧᏂịŧ thao đến lêи đỉиɦ, hiện tại càng thêm kịch liệt.
Dâʍ ŧᏂủy̠ phun ướt mặt Thẩm Trì.
Hắn bị phản ứng của Ôn Nguyệt dọa sợ, đầu óc trống rỗng trong chốc lát. Sau đó nghĩ đến cô là cao trào lêи đỉиɦ, lại nhẹ nhàng thở ra, tiếp tục dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng liếʍ hoa huyệt để cô càng thoải mái hơn.
“A ô ô……” Ôn Nguyệt thoải mái đến trợn tròn mắt, sướиɠ đến phát khóc.
========================
Mandy: Tui đã quay trở lại rồi đây :33