Thẩm Trì muốn hôn, Ôn Nguyệt phối hợp hắn, nhắm mắt lại, cảm nhận chàng trai mạnh mẽ xâm nhập.
Đột nhiên, hệ thống thông báo: [giá trị tâm động của nam chủ: -150. (lại giảm xuống, xem ra mục tiêu công lược thật sự rất rất chán ghét cô nha~)]
Chậc! Phó Thời Thâm này……
Cô không trở về trêu chọc hắn như thế nào càng thêm chán ghét cô?
Tiện!
Phó Thời Thâm người đàn ông này sao lại tiện như vậy!
……
Biệt thự bên này, phòng khách an tĩnh một lát, Phó Thời Thâm mới nhàn nhạt mở miệng: “Đã biết.”
Nhận được câu trả lời này, dì Trần thở phào nhẹ nhõm.
Khi Phó Thời Thâm đinh đứng dậy đi vào thư phòng, nhìn thấy nước trà trên bàn, theo bản năng duỗi tay cầm lấy, đưa lên mũi nhẹ ngửi, đây thật sự là loại trà hắn yêu thích nhất.
Dì Trần do dự mãi vẫn quyết định nói ra:
“Đây là phu nhân cố ý chuẩn bị cho tiên sinh, Phu nhân kỳ thật không thích uống trà chỉ thích nước trái cây. Phu nhân sợ tiên sinh về nhà đột xuất, mỗi ngày đều sẽ chuẩn bị loại trà tiên sinh thích uống nhất”.
A, nữ nhân!
Khi nãy nghe Ôn Nguyệt bảo hắn chờ, Phó Thời Thâm rất tức giận.
Nhưng khi nghe lời nói của dì Trần, tức giận trong lòng lại tắt.
Phó Thời Thâm buông chén trà, từ phòng khách đứng dậy đi vào thư phòng……
……
Ôn gia.
Khi hai người trên giường lớn vừa từ hôn lưỡi triền miên ái muội rời nhau ra ——
Hệ thống nhiệm vụ: [giá trị tâm động của nam chính: -99. (giá trị đã tăng lên, mặc dù mục tiêu công lược vẫn còn rất chán ghét cô, mong cô không ngừng cố gắng nhé~ )]
Ôn Nguyệt thực khó hiểu, không phải khi nãy mới vừa tăng giá trị chán ghét cô sao, như thế nào lại……Đùa giỡn sao?
Ha hả a, đàn ông thật mau thay đổi.
Ôn Nguyệt cũng không suy nghĩ nhiều, đôi mắt mê ly đυ.ng phải tầm mắt của Thẩm Trì, bàn tay chui vào dưới gối đầu lấy ra ba con sâu (bcs) đưa cho hắn:
“Bảo bối đeo cái này vào lại tiếp tục”.
Trên đường về nhà Ôn Nguyệt cố ý đi tiệm thuốc mua áo mưa cùng thuốc.
Tối hôm qua ngoài ý muốn bắn vào bên trong không có biện pháp, về sau cần phải làm tốt biện pháp an toàn.
Hôn lưỡi còn thao huyệt, hai người cùng nhau kí©ɧ ŧɧí©ɧ làm Thẩm Trì không thể chịu được.
Khi Ôn Nguyệt từ dưới gối đầu lấy ra áo mưa hắn khó có thể khống chế phát ra kêu rên, bắt đầu chạy nước rút.
Hoa huyệt ướŧ áŧ vừa đỏ vừa sưng, hai môi âʍ ɦộ nho nhỏ ôm côn ŧᏂịŧ lớn, bị thọc vào rút ra ra ra vào vào, dâʍ ɖị©ɧ nhiều từ chỗ hai người kết hợp tràn ra, phát ra tiếng động, làm ướt khăn trải giường
Thẩm Trì thao càng ngày càng nhanh mạnh hơn, đại qυყ đầυ chạm đến chỗ mềm mại nhất trong âʍ ɦộ, vòng eo lại đột nhiên trầm xuống, đại qυყ đầυ đυ.ng vào miệng tử ©υиɠ, bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt vào bên trong.
Không có đau như tối hôm qua nhưng có lẽ do côn ŧᏂịŧ vô tình đυ.ng nơi mẫn cảm nhiều lần làm cho đôi mắt Ôn Nguyệt co rụt lại, khi côn ŧᏂịŧ bắn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙, cô nâng cao vòng eo, đôi tay nắm chặt ga giường, cái miệng nhỏ phát ra âm thanh kiều suyễn, thân hình mềm mại từng trận run rẩy.
Tiểu huyệt ướŧ áŧ đột nhiên co bóp như muốn đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ hút không sót một giọt, Thẩm Trì kêu lên hướng cô xin tha:
“Đừng cắn chặt tôi như vậy…….Ân……”
Thiếu niên thân thể khỏe mạnh thể lực tốt, nhìn như kết thúc, nhưng lại không hoàn toàn kết thúc.
==================================
Mandy : cmt thì sẽ ra chương tiếp :)))