Cảm thụ được tay đại ca cách làm váy ở trên mông nàng vuốt ve nắn bóp .
Tương Tư lười biếng nghĩ, đại ca bây giờ vì sao lại không hề sờ bên trong cánh mông nàng nữa? Bởi vì đại ca còn tức giận, còn chưa đủ thích nàng, không đủ đau nàng?
Là đại ca nói, hai người càng thích nhau, thì càng đau lòng lẫn nhau , càng muốn thân cận với nhau không giữ lại chút gì .
Vì thế, trong lòng Tương Tư lại khổ sở , đại ca chung quy không còn đau nàng như trước kia .
Tiểu Đào đã thay y phục dính máu trên người quay về hầu hạ tiểu thư, vừa lúc nhìn thấy huynh muội thiếu cung chủ , làm ra hành động thân mật như vậy , nàng lập tức khom người, thối lui đến một góc âm u , không dám liếc mắt nhìn dù chỉ một cái.
Không biết đã qua bao lâu, ánh trăng cao cao treo ở bầu trời, màn đêm đen nghìn nghịt, ảnh ngược của nhánh cây bò lên trên cửa sổ, ám vệ phi thân dừng ở trong viện, quỳ một gối xuống đất, cúi đầu không tiếng động.
Đây là có việc muốn báo.
Tương Tư lúc này mới chậm rãi từ trên người ca ca đứng dậy , mang theo ánh mắt liễm diễm, ngước mắt, lười nhác nhìn Nhung Vu.
Hắn ngồi dậy, nhìn nàng nói:
“Ca ca có một số việc, chốc lát lại đến bồi muội.”
“Không cần tới, ca ca có việc thì cứ làm, ta ngủ trong chốc lát.”
Nàng vuốt phẳng tay áo to rộng , có chút không cao hứng, cũng không phải không hy vọng hắn lại đến.
Chỉ là hắn rất bận, nàng không biết mình có thể chờ đến lúc hắn tới hay không .
Nàng muốn hắn bồi nàng giống như lúc còn nhỏ, ôm nàng ở trên giường quay cuồng, đè ở thân thể của nàng , hoặc là để nàng ghé vào trên người hắn ngủ.
Nếu ca ca không làm như vậy, hắn chính là còn tức giận, còn chưa đủ thích nàng, không đủ đau nàng.
“Vậy muội ngủ trước, ta sẽ tới xem muội sau.”
Nhung Vu cúi đầu dán sát vào mặt nàng, chóp mũi suýt nữa chạm vào chóp mũi nàng, hơi thở mát lạnh thuộc về nam nhân , tất cả đều dừng ở trên môi nàng.
Nàng lần đầu tiên, không tự nhiên mà né tránh hơi thở của hắn , thân mình gầy yếu giống như một mảnh tơ liễu, mang theo chút không chút để ý, tựa như để hắn tùy ý cao hứng .
Nhưng lời hắn đã nói ra, nếu nói mà lại không tới, nàng sẽ giận.
Nhìn xem, nàng bị hắn sủng đến hư, hắn còn tức giận, mà nàng đã bắt đầu nóng nảy lên kế hoạch muốn giận ngược lại hắn.
Nhung Vu cong môi, cúi đầu, cái trán dừng trên cái gáy gầy yếu của nàng, môi đỏ tươi , hơi hơi ma xát với cổ nàng , hứa hẹn nói:
“Nhất định tới.”
Đầu Tương Tư càng quay đi, theo bản năng muốn trốn, lại thắng không nổi sự chủ động của thân thể , phảng phất như muốn đem cần cổ trắng nõn này đều hiến dâng cho đại ca.
Nàng mong mỏi hắn môi lên, trong chớp mắt, mù quáng muốn bắt lấy xúc cảm ấm áp này .
Bởi vì đã bị đại ca lạnh nhạt lâu lắm rồi, hai năm, bao gồm một năm nàng đi lưu lạc bên ngoài , nàng đã rất lâu không cùng hắn hảo hảo thân cận .
Hắn rốt cuộc cũng phải ngẩng đầu lên, đứng dậy theo ám vệ rời đi.
Ngọn đèn dầu sáng ngời ngoài thính đường, lưu lại cái bóng của Tương Tư , tịch liêu trống vắng ngẩng đầu, nhìn bóng dáng cao lớn của hắn , dần dần hoàn toàn đi vào trong bóng đêm.
Đột nhiên, mày nàng nhíu chặt, nhất thời vô pháp khống chế, lại một ngụm máu tươi phun ra, hơi thở hỗn loạn, cầm khăn tay che khuất môi của mình.
Nàng đã tẩu hỏa nhập ma, thuốc và kim châm chỉ uổng công.
Tiểu Đào từ bên ngoài vội vàng đi đến, thấy Tương Tư đều phun ra máu, hoảng loạn nói:
“Tiểu thư, đây là......”
“Không cho nói.”
Tương Tư ngước mắt, mắt hạnh phiếm ra sắc lạnh, ánh mắt nhìn Tiểu Đào , tất cả đều là sát khí.
Nàng mới cùng ca ca hòa hảo, không muốn hắn lại tức giận, hắn nếu biết được, nàng đi lưu lạc bên ngoài, thế nhưng đem mình lăn lộn đến tẩu hỏa nhập ma, lại không biết sẽ vắng vẻ nàng thế nào.
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~