Trong lòng Hương Điệp khó chịu, cảm thấy Lăng phu nhân là một chủ tử tốt như vậy, người bên cạnh hầu hạ, nên giống như nàng vậy, toàn tâm toàn ý hầu hạ, tâm tư cũng không được phân dù chỉ một chút đến nơi khác, nếu quả nhiên là có, vậy là điều không nên.
Ngôn Lăng Nhi nghe nàng oán giận, cũng chỉ xem đó là tâm hướng về nàng của Hương Điệp, cũng không để ở trong lòng.
Lại nghe bên ngoài tiểu điện có gã sai vặt vội vàng tiến vào, nói:
“Nãi nãi, có một người tự xưng là người hầu Duẫn vương phủ ở Kim Lăng , tặng rất nhiều lễ tới, nói là tặng nãi nãi.”
Ngôn Lăng Nhi vừa nghe lời này, kinh ngạc đến mức đũa trong tay cũng rơi xuống đất, sắc mặt nàng trong nháy mắt liền trắng bệch, trong lòng thàm nghĩ, người hầu Duẫn vương phủ này ...... Chẳng lẽ là vương phủ Duẫn Tử Du kia ?
Duẫn Vương gia, là nhu tử thứ tám của đương kim Thánh Thượng cũng chính là nam nhân mà Ngôn Lăng Nhi vô duyên gả, thời điểm nàng mất trí nhớ , Ngôn Thiếu Khanh cũng không khống chế không cho nàng tiếp xúc với bên ngoài , tuy rằng ở trong nội trạch, cũng đã nghe qua vị Vương gia kinh tài tuyệt diễm Duẫn Tử Du này , lúc ấy nàng đối với vị trữ quân ở Kim Lăng này cũng không có bao nhiêu ấn tượng , chỉ lấy đạo đãi khách để tiếp.
Bây giờ lại nghe được tin tức của Duẫn Tử Du , Ngôn Lăng Nhi mới biết là tâm tư mình đang phức tạp cỡ nào, vị này, chính là vị hôn phu của Ngôn gia đại tiểu thư trước kia .
“Nãi nãi?”
Hương Điệp thấy sắc mặt Ngôn Lăng Nhi tái nhợt, vội vàng lại đây, khom lưng hỏi:
“Nãi nãi cảm thấy không thoải mái nơi nào, muốn truyền đại phu sao?”
“Không, không cần.”
Ngôn Lăng Nhi lắc đầu, đột nhiên đứng lên châu thoa hoàn thúy trên người vì động tác này của nàng, mà va chạm ra một trận thanh âm hỗn độn, nàng hoảng loạn xoay người,nói với Hương Điệp :
“Chỉ là có chút mệt mỏi, ta đi trước nghỉ ngơi một chút, đồ vật của Duẫn vương phủ kia , không cần nhận.”
Hắn tới Bắc cương chẳng qua chỉ là ngẫu nhiên, sợ là nếu có động tác lớn nào, tất nhiên sẽ liên lụy đến cục diện chính trị triều đình .
Vì trữ quân Kim Lăng chi tranh mà tìm đến hậu trường cường mãnh? Hay là đã tìm được tung tích của nàng, biết được nàng đã là thϊếp thất đích huynh nhà mình, đặc biệt tới Bắc cương muốn lấy nàng?
Cho dù là phải hay không phải, quân Ngôn gia hùng mạnh, không chịu sự chi phối của triều chính , cũng không dễ dàng kết bè phái với những quan lại đứng dầu trong thành , cái này ai ai cũng đều biết.
Duẫn Tử Du ngàn dặm xa xôi tới gặp Ngôn Thiếu Khanh, lại tặng lễ cho sủng thϊếp Trấn Viễn đại tướng quân , thật đúng là có dùng một ít tâm tư, đói với thế cục không rõ phía trước, Ngôn Lăng Nhi tuyệt không thể thu, sợ bị bắt người tay ngắn, nàng nơi này thu vui vẻ,lại làm đại ca khó xử.
Cơm chiều mới ăn một nửa, bởi vì như vậy chuyện này , Ngôn Lăng Nhi cũng ăn không vào nữa, nàng xốc rèm châu lên, cho Hương Điệp nha đầu lui, cũng không cho các nàng châm nến, chỉ một người ngồi ở phía sau thạch ốc, không nhịn được mà sinh ra sợ hãi .
Nghi vấn đầu, Duẫn Tử Du tặng lễ lại đây, muốn tìm hậu trường tranh đoạt ngôi vị hoàng đế, những chuyện này đại ca đều có thể giải quyết đúng mực,thật ra Ngôn Lăng Nhi cũng không lo lắng, nàng sợ hãi chính là chuyện sau, nếu hắn biết được chuyện nàng cùng đại ca ...... Nàng thật ra không sợ những chuyện khác, chỉ một đoạn lụa trắng treo ở trên xà nhà là xong việc, nhưng còn đại ca thì sao?
Đại ca ở Bắc cương vào sinh ra tử, lấy mệnh mà đổi được thân phận địa vị như bây giờ, ao có thể bị hủy trong những chuyện dơ bẩn như vậy?
Trong lúc nhất thời, Ngôn Lăng Nhi hoảng đến không có bất kỳ chủ ý nào, đại ca lúc này còn chưa trở lại, chỉ để nàng một người ở nơi này, nàng hoảng loạn, hoảng loạn lại không khỏi nhớ tới người nam nhân Duẫn Tử Du này .
Không bao trước, đúng là nàng từng thích Duẫn Tử Du, hoặc là nói, nàng đã từng đối với Duẫn Tử Du, cũng ôm tâm tình chờ mong , chờ gả cho hắn.
Đối với nữ nhi nhà tầm thường mà nói, được một người có thân phận có địa vị, diện mạo anh tuấn phi phàm , có tài lại là Vương gia, muốn cưới nàng, làm Vương phi, sợ là không có cô nương nào mà không khát khao đi. ˜
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~