Phiên ngoại: Tuần trăng mật của bảy người (03)
Có thể là vì ngày thường Hàn Đình không bao giờ chen lấn tranh đoạt với mấy người nam nhân khác, nên lúc này đây mọi người đều rất ăn ý không trộn lẫn vào hoặc đánh gãy cuộc làʍ t̠ìиɦ của hai người họ, bao gồm cả Cảnh Hách Phàm người mà ngày thường vẫn luôn nhìn Hàn Đình không thuận mắt, vậy mà lúc này hắn cũng không quấy rầy Hàn Đình và Quý Du Nhiên, toàn bộ mọi người chỉ đừng một bên chờ đợi mãi đến khi Hàn Đình làm xong.
Hàn Đình lại khá là thong dong, đoán chừng là vì có người quan sát, nên để chứng minh năng lực của bản thân, hắn khiến cho Quý Du Nhiên phải lêи đỉиɦ hai lần, phun trào rõ nhiều thì mới viên mãn kết thúc.
Ngược lại, Quý Du Nhiên lại có một cảm giác hơi quái dị, bị năm người nam nhân vây quanh đứng xem cô và Hàn Đình hoan ái, khiến cô cảm thấy mình giống như một diễn viên nữ trong phim AV, dường như bọn họ chỉ đang chờ Hàn Đình vừa kết thúc, thì toàn bộ họ sẽ nhào lên thao cô bằng các phương pháp đa dạng nhất.
Trên thực tế, thật sự thì không thể trách tại sao Quý Du Nhiên lại có suy nghĩ này, Hàn Đình vừa rút côn ŧᏂịŧ ra, thì bên thân cô lập tức đã được bao vây.
Trừ bỏ Giang Dĩ Thành vừa mới trải qua cuộc vui khi nãy, Hàn Đình vừa mới làm xong, và Cảnh Tông trước giờ vẫn giữ trạng thái trấn định, thì ba người còn lại Cảnh Hách Phàm, Giản Đông Thần và Nhiễm Nhất Bạch, một người lôi kéo tay cô, một người nắm chân cô, người còn lại ấn eo cô, không ai có ý định thả lỏng tay.
Cái quái gì đây? Xem cô là thịt cá à? Mặc cho ai muốn xâu xé thì xâu xé!
“Được rồi, cùng nhau đi.”
Quý Du Nhiên, “…”
Cũng không biết là ai nói câu đó đầu tiên, ba người họ liếc nhìn nhau, liền ăn ý tìm vị trí của chính mình.
Nhiễm Nhất Bạch lanh lẹ đoạt lấy vị trí sau lưng của Quý Du Nhiên, để cô nằm trên người hắn, dươиɠ ѵậŧ vừa cứng vừa nóng đang nỗ lực cọ đại qυყ đầυ trước cửa hậu đình của cô.
“Ưm…ưm…”
Cả người Quý Du Nhiên đổ đầy mồ hôi, cô được bao vây bởi ba thân thể nam nhân nóng hừng hực, cô không chỉ không cảm thấy lạnh mà ngược lại còn thấy vô cùng nóng.
Sau khi đám người Nhiễm Nhất Bạch biết được hậu đình của cô đã bị hai anh em Cảnh Tông và Cảnh Hách Phàm khai phá, thì mỗi người bọn họ không ai có cảm giác cao hứng cả.
Đặc biệt là Nhiễm Nhất Bạch, lúc trước trừ Cảnh Hách Phàm thì hắn chính là người tích cực nhất trong việc nới lỏng hậu đình của cô, kết quả vùng đất đã được khai khẩn tốt thì lại bị người khác hưởng lợi, trong lòng hắn cực kỳ khó chịu.
Sau khi Nhiễm Nhất Bạch đẩy đi vào một nửa phần dươиɠ ѵậŧ, Cảnh Hách Phàm ở phía trước cũng bắt đầu nâng hai chân của Quý Du Nhiên, côn ŧᏂịŧ bừng bừng phấn chấn đỉnh ở phía trước cửa huyệt, còn đắc ý hướng về phía Giản Đông Thần người lỡ chậm một bước, cười nói, “Ngại quá, vừa rồi chị ấy đã đáp ứng để tôi chơi nơi này rồi.”
Giản Đông Thần không để ý đến Cảnh Hách Phàm, hắn giữ vững phong độ, tay nắm lấy tay nhỏ của Quý Du Nhiên để cô cầm dươиɠ ѵậŧ của mình, sau đó vùi đầu hôn lên bộ ngực cao vυ't của cô, giúp cô càng thêm sảng thêm sướиɠ.
Hoa huyệt và hậu huyệt cách nhau rất gần, nếu đưa mắt nhìn thì chỉ thấy hai căn dươиɠ ѵậŧ đang thay phiên nhau cắm vào hai lỗ huyệt của cô, vách tầng mỏng ngăn cách giữa hai nơi như muốn nứt ra.
“A…thật căng, tôi…ưm”
Cho dù đây không phải là lần đầu tiên bị chơi hai lỗ cùng một lúc, nhưng mỗi lần như vậy Quý Du Nhiên đều có cảm giác bản thân như muốn nổ tung.
Quá lớn, thứ đồ vật kia của nam nhân thật sự rất lớn, khiến cô vừa sướиɠ vừa tê.
Đến khi hai người Nhiễm Nhất Bạch và Cảnh Hách Phàm đều đã toàn căn đi vào trong cô, hết đợt này đến đợt khác thọc vào rút ra, hai cái huyệt đã co dãn mười phần để thích nghi tốt với sự xâm lấn này, đưa đưa đẩy đẩy, hút chặt khiến cho các nam nhân sướиɠ tê dại, nữ nhân sướиɠ đến rùng mình, ngay cả đến cái miệng đang ngậm dươиɠ ѵậŧ của cô cũng theo đó mà dùng sức hút thật chặt.
Tiếng kêu của Quý Du Nhiên đã hơi khàn, Giản Đông Thần không ngừng dùng môi lưỡi của mình để thấm ướt cánh môi của cô, chờ cô cảm thấy đỡ hơn rồi, thì lại dùng tay của hắn để nhét dươиɠ ѵậŧ về lại miệng cô, khiến cô phát bực mà phải dùng tay đấm nhẹ vào phần đùi của hắn.
Đúng là cẩu nam nhân! Không biết là dươиɠ ѵậŧ của hắn to lắm sao!
Quý Du Nhiên sợ nhất là khẩu giao cho Giản Đông Thần, mỗi lần như vậy thì cánh môi đều phải chịu cảnh khô nứt, ngày hôm sau cô phải dưỡng lại bằng nhiều cách thì mới khiến nó tốt lên được.
Hàn Đình về phòng tắm rửa rồi trở ra lại, thì đã thấy cảnh Quý Du Nhiên được ba người nam nhân kia làm đến đến phun trào.
Trước mặt mấy người nam nhân họ, Quý Du Nhiên cao 1m68 dường như vô cùng nhỏ bé xinh xắn, cô nép người một cách đáng thương trên thân Nhiễm Nhất Bạch, phía dưới bị cắm bởi hai căn dươиɠ ѵậŧ to kinh người, trên miệng còn tắc một cái dươиɠ ѵậŧ khác cũng thô to không kém.
Lúc trước hắn đã cắm qua nơi đó, nhưng khi đó hắn là người trong cuộc nên không nhìn rõ cảnh này, hiện giờ từ ngoài nhìn vào, khiến hắn cảm thấy sốt ruột thay cho Quý Du Nhiên.
Giang Dĩ Thành vừa khui một chai rượu vang đỏ vừa liếc qua biểu tình lo lắng của Hàn Đình, bình tĩnh nói với hắn, “Yên tâm đi, cô gái nhỏ có năng lực rất mạnh, lúc trước bốn người nam nhân chúng tôi cùng làm cô ấy, vậy mà tinh lực của cô ấy lại rất dư thừa, suýt nữa là ép chúng tôi khô kiệt.”
Không biết vì sao, thời điểm Giang Dĩ Thành nói những lời này, trong lòng hắn lại có cảm giác rất tự hào, giống như con gái nhà mình đã đạt được thành tựu xuất sắc.
Bất quá đúng là hắn nói không hề quá, thân thể này của Quý Du Nhiên xác thực là đã thích ứng với tần suất làʍ t̠ìиɦ ở mức độ cực kỳ thường xuyên như thế này.
Ai bảo cô có nhiều nam nhân cơ chứ? Ban đầu cô còn cảm thấy mệt mỏi, bây giờ thì cho dù có lăn giường từ tối đến sáng, thì ngày hôm sau đã bừng bừng sức sống rồi, đúng là tiểu da^ʍ oa.
Hàn Đình nhíu mày nhìn Cảnh Tông cũng đang thưởng thức rượu với Giang Dĩ Thành, “Anh không lo lắng sao?”
Cảnh Tông nhàn nhã trả lời, “Anh xem, cô ấy đang rất hưởng thụ kìa.”
Với người khác thì Hàn Đình không rõ lắm, nhưng với Cảnh Tông thì hắn biết, sự quan tâm của người này với Quý Du Nhiên hoàn toàn không thua kém hắn, nếu Cảnh Tông nói không có việc gì, thì chắc đúng là không có việc gì thật.
Theo tầm mắt của Giang Dĩ Thành và Cảnh Tông, Hàn Đình đưa mắt nhìn theo về hướng đó, nữ nhân tuy rằng đang có vẻ hơi chịu đựng, nhưng nét mặt vừa có sự thống khổ vừa toát lên điểm hưng phấn, đặc biệt là phía dưới cô đang chảy cuồn cuộn dâʍ ŧᏂủy̠, tựa như một dòng suối nhỏ.
Hàn Đình cười lắc đầu, cảm thấy bản thân đúng là lo chuyện rảnh rỗi rồi.
“Các anh muốn xem thì tiếp tục xem đi, tôi chịu hết nổi rồi.”
Giang Dĩ Thành đặt mạnh ly rượu xuống bàn, hắn tiến tới, cầm lấy một cái tay khác vẫn còn đang rảnh rỗi của Quý Du Nhiên, đặt lên dươиɠ ѵậŧ của mình, tự loát động.
Quý Du Nhiên bận tối tăm mặt mày, hai cái động bên dưới bị cắm đến tràn đầy, hai tay còn phân biệt nắm mỗi bên một cái dươиɠ ѵậŧ, trong chốc lát phải liếʍ cái này, lát sau phải đổi qua cái kia.
Khe huyệt cô tê mỏi, hậu huyệt căng trướng, hai cánh tay cũng sắp không thể nhấc lên nổi, cô càng lúc càng cảm thấy bản thân giống y như nữ diễn viên trong phim AV mà khi trước cô xem chung với Nhiễm Nhất Bạch, bị nhiều người đàn ông vây quanh xâm chiếm, cô thật sự tin rằng nếu trên người cô còn thêm vài cái lỗ hoặc có thêm vài cái tay, thì bọn họ tuyệt đối cũng không để chúng được rảnh rỗi.
“Các anh…các anh…đều đã chơi nãy giờ rồi…tôi lại không phải là diễn viên…mệt mỏi quá…ưm…”
Quý Du Nhiên muốn kêu than khổ thấu trời xanh, diễn viên quay phim còn có thể được nghỉ sau hậu trường, cô thì hay rồi, làm liên tục nãy giờ không ngừng nghỉ.
Như ngày thường với thể lực của cô thì còn có thể miễn cưỡng đáp ứng, nhưng hôm nay cô đã bơi lội một tiếng đồng hồ, tiếp đó là làm với Giang Dĩ Thành và Hàn Đình, thể lực tiêu hao quá nửa, hiện giờ vì muốn công bằng mà phải chiếu cố mấy người nam nhân còn lại, thật là thảm thương quá mà.
Nhiễm Nhất Bạch niết nhẹ hai bầu vυ' của cô, phía dưới không ngừng đưa đẩy, “Bảo bối, em đừng so với mấy diễn viên làm gì, em lợi hại hơn bọn họ nhiều.”
Giản Đông Thần thình lình nâng đầu lên hỏi, “Sao cậu biết cô ấy lợi hại hơn mấy nữ diễn viên kia?”
“Ồ! Anh đã chơi với mấy nữ diễn viên rồi à?” Vẻ mặt của Cảnh Hách Phàm chính là không ngại thêm dầu vào lửa.
Sắc mặt Nhiễm Nhất Bạch xanh mét, “Mấy người đừng đứng đó mà nói điêu! Một người tôi cũng không chơi! Tôi không có nữ nhân khác, chỉ có mỗi Nhiên Nhiên thôi!”
Trong lòng Nhiễm Nhất Bạch nghẹn khuất, hắn xem qua nhiều phim, nên tự nhiên là có thể nhận ra được.
Không nói đến những mặt khác, nữ nhân của hắn luận về diện mạo và vóc dáng đều hơn đứt những nữ nhân khác, thậm chí đến giọng nói, nghe vào tai là đã khiến tâm tình ngứa ngáy rồi.
Tình nhân trong mắt hóa Tây Thi, trong lòng Nhiễm Nhất Bạch thì Quý Du Nhiên chính là đại diện của sự hoàn mỹ.
Quý Du Nhiên rất muốn nói, “Được được, các anh đi thử các nữ nhân đi.” Như vậy thì cô có thể giảm bớt gánh nặng, nhưng bất hạnh thay cô không cách nào có thể mở miệng vì miệng cô lúc này đang bị dươиɠ ѵậŧ lấp kín.
Thanh lãnh như Hàn Đình, trấn tĩnh như Cảnh Tông, khi xem quá trình sắc tình đang diễn ra ngay trước mắt cũng không còn cách nào giữ được sự bình tĩnh về mặt sinh lý.
Hai người họ thường ngày rất ít khi cùng mấy người nam nhân khác trộn lẫn với nhau, chỉ là ngẫu nhiên phóng túng như vậy thì cũng có vẻ có chút tình thú.
Sau khi Quý Du Nhiên cảm giác được có một chất dịch âm ấm đổ vào hậu huyệt cô, thì cô liền biết Nhiễm Nhất Bạch cuối cùng đã kết thúc, ngay sau đó Cảnh Hách Phàm nằm trên người cô cũng rút dươиɠ ѵậŧ ra, trên bụng có một cảm giác nóng ấm, bên tai truyền đến tiếng rên thấp thấp giọng của hắn.
Quý Du Nhiên rũ người, cô trượt khỏi thân thể của Nhiễm Nhất Bạch, nhưng vừa trượt xuống thì cô liền được Giang Dĩ Thành vớt vào trong ngực hắn.
Cô vừa ghé vào ngực hắn, thì hắn đã không nể nang gì mà lập tức dùng dươиɠ ѵậŧ đâm thẳng vào hoa huyệt dầm dề dâʍ ŧᏂủy̠ của cô, cũng hảo tâm kéo thấp phía thân trên của cô để phần mông của cô nâng cao lên làm ra tư thế vểnh mông chờ thao.
Giản Đông Thần bĩu môi, đưa tay nâng cao thêm phần mông của Quý Du Nhiên, dươиɠ ѵậŧ thấm đẫm chất lỏng trong suốt từ cơ thể cô, chậm rãi đi vào cúc huyệt.
Cúc huyệt kiều nộn và hoa huyệt sưng đỏ chưa kịp nghỉ ngơi thì đã đồng thời bị chiếm cứ tiếp.
Lần này động tác của Cảnh Hách Phàm nhanh hơn Nhiễm Nhất Bạch, hắn nhanh chóng nắm lấy một phần tóc đen của Quý Du Nhiên, hướng đầu cô về phía dươиɠ ѵậŧ vừa mới bắn qua của mình.
“Aydo chị gái, vừa rồi chị cắn tôi đau quá, nào giúp tôi liếʍ liếʍ một chút đi.”
Nhiễm Nhất Bạch oán hận nhìn Quý Du Nhiên đang nhẹ nhàng liếʍ mυ'ŧ cho Cảnh Hách Phàm, còn trìu mến hôn lêи đỉиɦ qυყ đầυ của hắn, khiến cho dươиɠ ѵậŧ hơi mềm xuống của hắn lập tức phục hồi nguyên khí, khiến Cảnh Hách Phàm thoải mái đến mức híp mắt.
Mà tên tiểu tử này căn bản không có ý định chia sẻ cái miệng nhỏ non mềm này của Quý Du Nhiên với những người khác, vì thế Nhiễm Nhất Bạch chỉ có thể hùng hổ dùng một tay khác của Quý Du Nhiên để an ủi du͙© vọиɠ chưa mấy thuyên giảm của mình.
Một trận làʍ t̠ìиɦ cuồng mãnh mới lại bắt đầu.
.
.
.
Chờ Quý Du Nhiên tan thành một bãi nước, cô cho rằng bản thân đã thoát qua trận đại chiến thứ hai rồi, thì lại được một người nam nhân khác ôm lên khỏi mặt đất.
Cô ghé người vào thân thể của nam nhân này, hơi thở quen thuộc từ hắn giúp cô cảm thấy thật yên lòng, cô như một cô mèo nhỏ ngoan ngoãn ôm cổ người nam nhân kia nỉ non, “Bọn họ khi dễ tôi.”
Trong mắt Cảnh Tông ánh lên ý cười, một tay nâng mông Quý Du Nhiên lên để cô ngồi trên tay mình, một tay vuốt những sợi tóc tán loạn của cô ra sau gáy, ôn nhu nói, “Làm sao bây giờ? Tôi cũng muốn khi dễ em.”
Quý Du Nhiên sửng sốt, ngay sau đó nghe được âm thanh kéo khóa quần xoạt xoạt của hắn, gương mặt vốn ửng hồng của cô càng đỏ hơn, ngay đến núʍ ѵú cũng cứng lên, cô buột miệng thốt ra, “Đừng mà! Tôi mệt mỏi lắm!”
Đêm nay cả sáu người nam nhân của cô đều ở đây, Cảnh Tông chưa từng dưới tình huống nhiều người như vậy mà làm cô, ngay cả Hàn Đình đều đã cùng Giản Đông Thần và Giang Dĩ Thành làm cô, nhưng với Cảnh Tông, thì hắn cùng lắm thì chỉ cùng với Cảnh Hách Phàm làm cô mà thôi.
Nhưng mà.
Quý Du Nhiên bắt đầu nhịn không được mà ảo tưởng trong đầu cảnh tượng Cảnh Tông thao cô ngay trước mặt các nam nhân khác.
Tay Cảnh Tông chuyển qua nâng lấy hai đùi Quý Du Nhiên, dươиɠ ѵậŧ chống ngay trước hoa huyệt cô, nháy mắt đã cảm giác được một luồng dịch ướŧ áŧ hấp dẫn hắn, ý cười trong mắt hắn đã bừng lên, “Ngoài miệng thì nói không muốn, nhưng thân thể lại thành thật hơn nhiều.”
Nói xong, tay hắn buông lỏng, thân thể Quý Du Nhiên trượt xuống dưới, trực tiếp nuốt côn ŧᏂịŧ vào trong hoa huyệt.
“Ưm…”
Cô rên lên một tiếng, theo bản năng mà đưa mắt nhìn xung quanh, quả nhiên mấy người nam nhân vừa mới hoan ái với cô xong đang ngồi hoặc đứng phía bên kia, tầm mắt của tất cả bọn họ đang khóa chặt trên người cô và Cảnh Tông.
Cảnh Tông hôn lên bờ môi của Quý Du Nhiên, một chút cũng không ngại việc cô vừa liếʍ mυ'ŧ dươиɠ ѵậŧ của nam nhân khác.
Thân thể cô từ trong ra ngoài thật mềm thật ấm, lúc trước đã có người làm qua, nên hắn đưa đẩy hết sức thông thuận, hắn ôm lấy thân thể Quý Du Nhiên tựa như ôm một con thú bông nhẹ tênh.
Thân hình Quý Du Nhiên lay động liên tục trong vòng tay của Cảnh Tông, hai cẳng chân thon dài của cô đong đưa nơi khuỷu tay hắn, luôn có chất lỏng tích táp rơi xuống từ vị trí hai người giao hợp, làm thành một vũng nước nhỏ ngay phía dưới, tưới lên phần cỏ xanh mướt dưới thân cô.
Bỗng nhiên, Cảnh Tông dừng lại động tác, Quý Du Nhiên mê mang mở mắt ra, không hiểu vì sao hắn dừng lại.
Thẳng đến khi sau lưng cảm nhận được hơi lạnh dán lên, cô run rẩy thân mình, tiếp đó có một bàn tay nào đó đang xoa nắn nhẹ nhàng hậu huyệt của cô.
Đồng tử của Quý Du Nhiên trợn to, không cần quay đầu lại cô cũng có thể cảm nhận được động tác ôn nhu này là do ai làm ra.
Hàn Đình từ sau lưng đỡ lấy eo của Quý Du Nhiên, nhẹ nhàng hôn lên vùng cổ của cô.
“Hình như trước nay tôi vẫn chưa đυ.ng đến nơi này của em.”
Dươиɠ ѵậŧ nóng rực dính đầy chất lỏng do thân thể cô chảy ra, Hàn Đình hơi dùng chút lực, con đường bên trong hậu huyệt đã ăn lấy một nửa côn ŧᏂịŧ của hắn.
Âm thanh của Quý Du Nhiên trở nên kích động, thân thể cũng rung lên, “Hàn Đình, Cảnh Tông, các anh…”
Trong số các nam nhân của cô, có hai người luôn là cấm dục nhất, ít thông đồng làm bậy làm nhất, vậy mà đêm nay cũng điên cuồng gia nhập vào tràng hoan ái này.
Quý Du Nhiên cảm giác bản thân như trở thành miếng thịt nằm giữa hai miếng sandwich, bị hai người nam nhân kẹp gắt gao ở giữa, bị bọn họ thao lộng đến mức nước chảy dầm dề, đồng thời khiến ba người họ như trở thành một, không khí tràn đầy sự ngọt ngào.
Cô liên tục thét chói tai, được Cảnh Tông và Hàn Đình một trước một sau đẩy đưa khiến cô lêи đỉиɦ liên tiếp, thân thể phảng phất như bay tới trời xanh, tựa hồ như muốn chạm tới cung trăng.
Ban đêm nơi đảo nhỏ, từng đầu cây ngọn cỏ, thậm chí đến cả gió biển đều mang theo hương sắc diễm tình.
Thẳng đến khi nơi đường chân trời lộ ra tia nắng đầu tiên, đem mặt biển xanh thẳm phủ một lớp vàng kim rực rỡ, Quý Du Nhiên mới dần tỉnh lại trên một chiếc giường lớn.
Tối hôm qua sau khi kết thúc với Cảnh Tông và Hàn Đình, bảy người họ lại tiếp tục chiến đấu trên các mặt trận khác, mãi đến lần thứ 4 kết thúc thì đám nam nhân họ mới cảm thấy thỏa mãn.
Biết cô không muốn mang thai, nhưng họ cũng không muốn cô dùng thuốc tránh hại sức khỏe, cho nên mấy người nam nhân đã dùng bαo ©αo sυ suốt một năm nay, thỉnh thoảng không dùng bao thì họ sẽ bắn ở bên ngoài.
Nhưng tối hôm qua chơi quá tận tình, đến lúc sau chính là cô yêu cầu họ bắn toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào trong bụng nhỏ của cô.
Quý Du Nhiên sờ sờ lên phần bụng vốn bằng phẳng nhưng lúc này lại hơi phình phình lên, tức khắc cảm thấy đau đầu không thôi.
Cô nhẹ tay nhẹ chân bước xuống giường để không đánh thức mấy người nam nhân đang ngủ trên giường và ghế sô pha, sờ tìm một chai thuốc đã bị vứt bỏ bữa giờ trong hành lý, đổ ra một viên thuốc nho nhỏ.
Nhưng đến khi chuẩn bị uống thì cô do dự.
Quay đầu nhìn lại những khuôn mặt tuấn tú đang ngủ say mang đầy nét thỏa mãn kia, trong tâm cô lần đầu tiên sinh ra sự dao động.
Ích kỷ xác thật có thể giúp một người không sa đà vào chuyện tình cảm, nhưng ích kỷ quá thì lại hóa ra là một người khắc nghiệt vô tình.
Không biết bắt đầu từ khi nào, cô càng ngày càng để ý đến cảm thụ của những người nam nhân này.
Có lẽ là do tất cả họ đều đối xử với cô quá tốt mà không cần hồi báo, bọn họ không màng đến sự phản đối của người nhà, thậm chí đã từ bỏ một vài lợi ích thương nghiệp chỉ để chiều chuộng cô, trở thành những hậu thuẫn kiên cố nhất của cô, đã vậy họ không hề mang tâm lý tranh công, không gây cho cô bất kỳ gánh nặng hay trách nhiệm nào.
Chính sự sủng ái vô tư lự như vậy, rốt cuộc đã cảm nhiễm người con gái chỉ biết yêu bản thân mình như cô, khiến cô bắt đầu học cách đáp lại.
Quý Du Nhiên ngẩn ngơ nhìn viên thuốc trong tay mình, cuối cùng thả nó về lại chai thuốc, khóe môi gợi lên một nụ cười nhẹ rất khó phát hiện.
Mang thai cũng không dễ dàng vậy đâu, đến cuối cùng sẽ có kết quả như thế nào…thì cứ để xem ý trời đi!
Phiên ngoại tuần trăng mật – xong.