Khoảng khắc khi nhìn thấy người đàn ông kia sau khi tan làm trở về, trong chớp mắt tim Hứa Thanh Hoan dường như trở nên ngừng đập vì sợ hãi, người đàn ông này lớn lên giống y như Phó Tư Hàn chỉ là khí chất thì hoàn toàn đối lập.
Hơn nữa hắn ta đã là một người đàn ông đã trưởng thành, năm nay mới 24 tuổi, tên là Cố Tử Câm.
Đúng vậy, đây chính là nam chính của thế giới thứ hai, tam quan bình thường, cũng không có bất kì bóng ma tâm lí thời thơ ấu nào, tính cách lại càng ôn nhu hòa nhã.
Vấn đề xảy ra là ở trên người cháu gái của hắn ta .
Sau khi người chị gái của hắn mất, hắn đã nhận nuôi cô cháu gái này, Hứa Thanh Hoan.
Cháu gái của hắn là một người vô cùng cố chấp, cô ấy đã yêu người chú này của mình từ cái nhìn đầu tiên, luôn ảo tưởng cùng chú của mình phát sinh quan hệ tình cảm. Ngày thường nhìn như ngoan ngoãn, nhưng một khi chịu kí©ɧ ŧɧí©ɧ mạnh, cô liền sẽ trở nên phát điên, gây ra những hành động điên rồ không thể tưởng tượng nổi.
Sau khi biết được người chú của mình có vị hôn thê, cô ấy cái gì cũng liền không nghĩ, chỉ nhân cơ hội đánh mê người chú bắt lên giam cầm hơn nửa năm.
Cái gì không nên xảy ra, đều đã xảy ra.
Còn về những việc phát sinh trong quá trình cầm tù, Hứa Thanh Hoan đều không có viết chi tiết, chỉ miêu tả bằng một dòng duy nhất như ở trên.
Sau lại, khi Cố Tử Câm được người cứu ra, Hứa Thanh Hoan liền tự sát ngay trước mặt hắn.
Thời gian trôi qua hai năm, Cố Tử Câm đã gặp được nữ chính và yêu cô ta, nhưng lại bị nữ chính từ chối, khi đó bóng ma năm xưa vẫn luôn ẩn sâu trong lòng hắn như bị kích phát ra tới, hắn liền bước lên con đường cũ theo người cháu gái.
Cuối cùng…Hình như… Là bị nữ chính trở nên điên cuồng một đao đâm chết…
Nghĩ đến đây, Hứa Thanh Hoan không khỏi che lại bụng mình, cảm giác thật là đau thận.
“Thanh Hoan, làm sao vậy?” Tiếng nói dịu dàng của người đàn ông cất lên kéo lại những suy nghĩ đang bay xa của cô.
Hứa Thanh Hoan nhướng mắt nhìn.
Cố Tử Câm diện mạo thiên minh diễm, môi đỏ tươi như tuyết, da thịt tựa bạch ngọc, một thân thoải mái quần áo ở nhà sấn đến hắn dáng người thon dài, lại có một tia quý khí, phá lệ có thời cổ nhẹ nhàng quân tử phong thái.
Tưởng tượng đến kết cục hắn bị nữ chính thọc mười mấy đao chết thảm....
Hứa Thanh Hoan ho nhẹ một tiếng, cười nói: “Không có việc gì không có việc gì, cháu chỉ đang nghĩ đến một bài toán hôm nay đã học thôi.”
“Ân, Thanh Hoan hãy cố gắng học tập thật tốt, thi cuối kỳ nếu đạt được thành tích tốt, chú sẽ đưa cháu đi Disneyland, không phải cháu vẫn luôn muốn đi đến đấy chơi sao.”
Cố Tử Câm mỉm cười với cô, đôi mắt hẹp dài như chứa cả một bầu trời đầy sao.
Ô ô ô, chú tốt của cháu.
Hứa Thanh Hoan trong lòng không khỏi mắng chính mình vì cái gì mà nghĩ quẩn trong lòng chuyên đi viết văn ngược nam chính thế này, nếu mà cô viết ngọt văn thì đã không nhiều chuyện xảy ra thế này.
“Thanh Hoan, hôm nay chú muốn giới thiệu một người với cháu, cháu sẽ để ý sao?”
Cố Tử Câm quay lưng về phía cô, không thể nhìn thấy vẻ mặt của hắn nhưng lại nghe thấy tiếng nói rất dịu dàng.
Hứa Thanh Hoan giật mình một cái, đây không phải là tình huống Cố Tử Câm muốn giới thiệu vị hôn thê của mình, do đó dẫn tới đứa cháu gái hắc hóa, mới lên kế hoạch giam cầm người chú yêu quý của mình sao?
Trời ạ!
Cô tới kịp a!
Vậy có phải nếu như cô yên lặng và đợi cho đến khi chú ấy và với vị hôn thê kết hôn, thì nhiệm vụ của cô liền sẽ hoàn thành đúng không!
Ông trời ạ, không cần quá đơn giản như thế!
Hứa Thanh Hoan lập tức vui mừng đến phát khóc, khẳng định hệ thống thấy cô ở thế giới trước sống đến quá thảm, cho nên tìm đến thế giới đơn giản nhất xoa dịu tinh thần cho cô.
Hơn nữa chú của cô vừa đẹp trai lại có tiền.
Cô cũng sẽ không phải lo ăn lo uống, còn có thể có tiền tiêu vặt mua chiếc váy mà kiếp trước cô hằng ao ước!
Thiên đường a!
“Thật tốt a!”
Trên mặt Hứa Thanh Hoan hiện rõ vẻ cao hứng, “Chú đã độc thân lâu như vậy, đến bây giờ mới gặp được người mình thích, cháu đương nhiên muốn nhìn một cái!”
Thân hình Cố Tử Câm bất chợt chững lại một chút, hắn quay đầu, nhìn chăm chú thật lâu vào Hứa Thanh Hoan.
“Làm sao vậy?” Hứa Thanh Hoan bị Cố Tử Câm nhìn chằm chằm đến mức xấu hổ.
Cố Tử Câm phục hồi lại tinh thần, “Chú còn cho rằng cháu sẽ náo loạn với ta đâu, từ nhỏ liền dính chặt chú, còn nói lớn lên nhất định phải gả cho ta.”
Hứa Thanh Hoan xua tay không chút để ý, “Đều là chuyện đã qua, bây giờ điều cháu để ý nhất là hạnh phúc của chú, rốt cuộc… Chú chính là người thân duy nhất của cháu.”
Dù sao cô cũng không phải nguyên chủ, làm sao sẽ để ý đến chuyện này.
“Vậy được rồi, chú sẽ gọi cô ấy lại đây.”
Vừa dứt lời, tiếng chuông cửa liền vang lên!